Người đón cô là phó viện trưởng của bệnh viện huyện, bà Tần, một cô bác trông hiền lành, tầm ngoài năm mươi tuổi.
Bà dẫn cô đến khu ký túc xá dành cho nhân viên, nơi chuẩn sẵn với đầy đủ chăn mới, chậu rửa mặt, dép và ấm đun nước.
Nhìn chiếc chăn dày, Mẫn Duyệt thắc mắc.
Phó viện trưởng Tần : "Tiểu Hạ , ở đây trời chuyển lạnh sớm, mấy hôm nay nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm khá lớn. Đêm nay cứ ngủ , nếu thấy chăn mỏng, lạnh quá thì mai với bác, bác sẽ đổi cho con cái dày hơn."
"Vâng ạ." Được sắp xếp nơi ở như ngoài mong đợi của Mẫn Duyệt, nên cô cảm thấy hài lòng.
Cô gái nhỏ vẻ trắng trẻo, yếu đuối, nhưng dễ chịu và đòi hỏi, khiến phó viện trưởng Tần cũng hài lòng: "Vậy để đồ xuống, bác dẫn con thăm quan bệnh viện, cô nghỉ ngơi , mai hãy thăm?"
"Ngồi xe suốt dọc đường, dạo một chút cũng . Vậy phiền phó viện trưởng Tần ."
Bệnh viện lớn, phía và phía là những sân cỏ dại mọc đầy, cùng với các luống rau xanh. Tòa nhà chính chỉ bốn tầng, như mới xây dựng trong vài năm gần đây, là một trong những công trình mới nhất của huyện.
Khu ký túc xá dành cho nhân viên tòa nhà chính, gồm hai dãy nhà cấp bốn.
Các phòng khoa phân chia quá chi tiết. Theo lời phó viện trưởng Tần, nhiều bác sĩ ở đây đều là "bác sĩ chân đất," chỉ hai thực sự nghiệp trường y.
Còn y tá thì hầu hết là trong huyện tuyển dụng, qua đào tạo ngắn hạn đưa việc.
Khoa phụ sản cũng gộp chung với , đội ngũ là những bà đỡ kinh nghiệm trong vùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-235.html.]
Còn phòng phẫu thuật thì cực kỳ đơn sơ, chỉ thể tiến hành những ca mổ nhỏ, ít nguy hiểm.
Về việc ăn uống, tầng một một căn-tin nhỏ, bác sĩ và y tá trong bệnh viện ăn ở đó, tự nấu bằng bếp dầu hỏa.
Đến tối, khi trời gần tối hẳn, mang đến cho Mẫn Duyệt một bếp than tổ ong và hai mươi viên than.
Họ rằng đó là sự sắp xếp của phó viện trưởng Tần, để cô thể tự đun nước nóng, còn than thì khi dùng hết tự mua.
Mẫn Duyệt thầm nghĩ, may mà đây ở nhà họ Mẫn, cô học vài chiêu từ Tự Cẩm. Nếu , đến đây cô thật sự nhóm lửa nổi!
Nhìn bếp than tổ ong, cô nhớ về những ngày tháng ở nhà họ Mẫn, và tránh khỏi nghĩ đến Mẫn Khải Hàng.
Anh Mẫn , em đang ở một huyện nhỏ nơi biên giới phía Bắc, còn đang ở ?
Nỗi tương tư lời giải, chỉ thể ghi quyển nhật ký, đợi đến ngày gặp , cô nhất định sẽ bắt bù đắp cho .
Sáng hôm , viện trưởng sắp xếp cho dẫn Mẫn Duyệt tham quan chi tiết các khoa phòng, hỏi cô theo bác sĩ Hồ, một nghiệp trường y, ở khoa cấp cứu .
Bởi vì bệnh nhân đến khoa cấp cứu thường gặp nhiều loại bệnh khác , yêu cầu kiến thức y học cao, và hiểu nhiều thứ.
Mẫn Duyệt dĩ nhiên ý kiến gì, thế là vị trí của cô xác định: y tá khoa cấp cứu tổng hợp.
Ôi, từng là "hot" của khoa gây mê, mà bây giờ chỉ thể một y tá nhỏ ở khoa cấp cứu, đúng là nước mắt mà!