Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:41:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một giọng điệu kiêu căng pha chút nũng nịu vang lên, Tự Cẩm đó là Trần Lệ.

Không hiểu , cô và Trần Lệ cứ như hợp duyên, ngày nào cô cũng gây sự với .

Tự Cẩm lườm một cái: “ , dám , chỉ nhà mở bách hóa nên mới dám suốt ngày.”

Nói xong, cô chào tạm biệt Lý Kiều chuẩn về ký túc xá ngủ.

Lý Kiều còn định giữ cô , nhưng Trần Lệ kéo tay cô: “Lý Kiều, ngốc ? Sao cứ thích chơi với con nhà quê chứ? Cô chỉ là một đứa nghèo rớt mùng tơi.”

Lý Kiều nhíu mày: “Bây giờ là thời đại nào ? Còn phân biệt thành phố với nhà quê ? Hơn nữa, Tự Cẩm giỏi đạp máy khâu, việc nhanh nhẹn, chơi với cô để học hỏi mà!”

“Xì, chẳng qua là cô nịnh bợ trưởng xưởng, ông thiên vị nên mới khen thế thôi.” Trần Lệ bực bội .

“Cậu mới bậy đấy!” Tự Cẩm đầu , xắn tay áo bước tới: “Có giỏi thì nữa xem nào.”

Trưởng xưởng là một đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, Trần Lệ những lời chẳng khác gì bôi nhọ thanh danh của cô . Nếu dạy cho cô một bài học, Trần Lệ sẽ lợi hại .

Trần Lệ cứng cổ, ngờ Tự Cẩm dám tay thật, cho đến khi nắm tóc kéo mạnh, cô mới thấy hoảng sợ.

Tự Cẩm thực sự nổi giận. Mấy lời châm chọc, mỉa mai ngày thường cô thể nhẫn nhịn, nhưng đụng đến vấn đề danh dự thì cô thể bỏ qua.

, khi Hạ Mẫn Duyệt bước nhà máy, cô thấy ngay cảnh tượng Mẫn Tự Cẩm – một nữ hán tử chính hiệu – đang ấn đầu một cô gái khác xuống đất: “Nói , ai nịnh bợ trưởng xưởng hả? Ai ông thiên vị hả…”

Tình hình , xung quanh đều nhưng ai dám can thiệp.

“Tự Cẩm!” Mẫn Duyệt vội chạy tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-223.html.]

Ôi trời, con gái nhà mà hung dữ thế , tìm chồng thế nào đây?

Thấy quen, hiểu Tự Cẩm bỗng thấy ấm ức, cô bĩu môi, giọng nghẹn ngào: “Chị dâu!”

Trời ạ, câu “Chị dâu” thực sự khiến Hạ Mẫn Duyệt thấy vui vẻ vô cùng!

Cô lập tức cảm thấy khí thế của tăng lên mấy phần, vắt túi lên cánh tay, đỡ Tự Cẩm dậy: “Có chuyện gì ?”

Tự Cẩm thẳng , mắt đỏ, chỉ Trần Lệ đang đất kịp dậy: “Cô linh tinh về em. Em việc chăm chỉ, thế mà cô em nịnh bợ lãnh đạo, mà lãnh đạo là đàn ông…”

Quả thật là quá đáng! Mẫn Duyệt Trần Lệ: “Đáng đánh! Còn báo công an nữa, kiện cô vì tội vu khống.”

Người thời bấy giờ sợ đưa công an, họ cho rằng đó là việc mất mặt.

Trần Lệ vội vàng ngẩng đầu lên: “ , chỉ khác thôi.”

Mẫn Duyệt thấy trong lòng ngứa ngáy, vẻ mặt của Trần Lệ mà chỉ . Tự Cẩm đúng là nữ hán tử, tay thật nương tình chút nào.

“Vậy cô ai ?” Mẫn Duyệt cúi xuống hỏi.

, …” Trần Lệ ấp úng trả lời .

Lý Kiều cũng thấy ớn lạnh. Tự Cẩm tay mạnh, nếu chuyện lan đến tai lãnh đạo, thể ghi sổ hoặc đuổi việc thì ?

Hơn nữa, cô kéo Tự Cẩm , nhỏ: “Tự Cẩm, thôi bỏ , bố của Trần Lệ là lãnh đạo ở ủy ban nhân dân đường Cây Liễu.”

Loading...