Xuyên Không Mang Theo Dụng Cụ Y Tế Về Thập Niên 80 Lấy Chồng Đại Ca - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-08-01 06:38:14
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm tư của hai trai , ngoài đều hiểu rõ.

Tẩu Tuấn Đào cau mày, tin Hạ Mẫn Duyệt chọn một thanh niên xuất từ nông thôn, nghề nghiệp đàng hoàng. Không , tìm cô để hỏi cho rõ.

Ngay lúc lên, Doãn Siêu cũng dậy, nhưng khác ở chỗ Doãn Siêu hướng về phía cánh đồng.

Anh nhanh chóng thành nhiệm vụ của , để còn qua giúp Hạ Mẫn Duyệt.

Tẩu Tuấn Đào ngập ngừng, về phía Hạ Mẫn Duyệt đang ở, cuối cùng cũng đành xuống ruộng việc.

Chuyện khác thể để , nhưng bây giờ thể để thua Doãn Siêu .

Những sự ganh đua thầm lặng , Hạ Mẫn Duyệt để ý. Sau khi nghỉ ngơi cùng Chung Yến một lúc, cô cũng xuống ruộng tiếp tục .

Buổi chiều, mặt trời lên cao nhất, nắng gay gắt da bỏng rát, từng đợt nóng phả lên từ cánh đồng, khiến Hạ Mẫn Duyệt thật sự cảm thông với sự vất vả của nông dân.

Vừa nên kén chọn đồ ăn nữa. Giờ thì , bụng réo ầm ĩ!

Chung Yến Hạ Mẫn Duyệt, thấy cô cau mày: “Hồi trưa ăn cơm, giờ đói đến còn sức nữa đúng ?”

Hạ Mẫn Duyệt chỉ khổ. Chung Yến quanh một vòng: “Giáo viên đều trú bóng râm , cũng qua đó nghỉ , chỗ để tớ .”

Nhiều việc như , trời thì nóng, Hạ Mẫn Duyệt thể để tất cả cho Chung Yến .

“Không , tớ , chỉ là chậm thôi.”

Sau một buổi sáng luyện tập, kỹ thuật gặt lúa của Hạ Mẫn Duyệt cũng chút tiến bộ.

Chung Yến thấy khuyên , cũng gì thêm, chỉ đẩy nhanh tốc độ để thể giúp Hạ Mẫn Duyệt sớm hơn.

Hạ Mẫn Duyệt mệt, khát, đói. Những vết xước nhỏ do lá lúa cứa da khi chạm mồ hôi khiến cô càng thêm khó chịu. Thật chỉ ném cái liềm và bỏ cuộc.

“Mẫn Duyệt!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-188.html.]

Ngay lúc cô thấy kiệt sức nhất, một giọng quen thuộc vang lên.

Cô ngẩng đầu lên: “Khải Hàng!”

Mẫn Khải Hàng bờ ruộng, vẫy tay: “Lại đây, mua cho em nước ngọt .”

Nghe thấy nước ngọt, Hạ Mẫn Duyệt lập tức ném liềm xuống và chạy đến chỗ . Không chỉ nước ngọt, còn mua đậu hũ non và hai cái bánh thịt.

Bánh thịt vẫn còn nóng, trông thật hấp dẫn. Hạ Mẫn Duyệt cầm lấy một cái và cắn ngay một miếng, mùi thịt thơm nức.

nhồm nhoàm ăn, hỏi: “Sao trưa nay em ăn đủ?”

“Kiêu Dương em kén ăn, ở trường ít khi căng-tin ăn cơm tập thể, hoặc là nhịn đói, hoặc là ngoài ăn riêng.”

Ồ, hóa hai, tiết lộ hết bí mật của cô . thôi, ăn no tính .

Nhìn túi thấy còn mấy chai nước ngọt nữa, Hạ Mẫn Duyệt tò mò hỏi: “Sao mua nhiều thế?”

Chẳng lẽ định chia cho bạn học của cô?

“Trời nóng thế , một chai đủ, nên mua thêm vài chai cho em.”

Tất cả đều là cho cô? Hạ Mẫn Duyệt vui vẻ hẳn lên: “Vậy em thể chia cho bạn ?”

Mẫn Khải Hàng đưa tay gỡ mấy cọng cỏ vướng tóc cô, mỉm : “Là của em, em chia cũng .”

“Ừ, !” Hạ Mẫn Duyệt tươi, gọi lớn về phía ruộng: “Chung Yến, Chung Yến, đây!”

Chung Yến tưởng việc gì, nên tạm dừng công việc và tới: “Hạ Mẫn Duyệt, chuyện gì ?”

“Cầm lấy, cho uống.” Hạ Mẫn Duyệt đưa cho cô một chai nước ngọt vị cam.

Loading...