Từ khi gặp ở bệnh viện, cô bao giờ che giấu tình cảm của , lúc nào cũng ríu rít bên cạnh . Đối với chấn thương của , cô đặc biệt quan tâm.
Mẫn Khải Hàng rằng việc thể cảm nhận ánh sáng và bóng tối nhanh chóng như là nhờ sự chăm sóc tận tình hàng ngày của cô. Anh nghĩ, nếu phẫu thuật thành công, thể lấy thị lực và trở cuộc sống bình thường. Khi đó, một cô gái hoạt bát, vui tươi luôn bày tỏ tình cảm với ở bên cạnh suốt đời, lẽ cũng là một điều tồi...
Mẫn Duyệt thiếu tiền, sáng hôm khi chợ, cô mua hào phóng hai cân sườn và ba cân thịt ba chỉ.
Lúc chuẩn trả tiền, Mẫn Khải Hàng nhanh tay đưa tờ tiền cho bán .
Mẫn Duyệt mỉm , tranh giành với . Phụ nữ mua đồ, đàn ông trả tiền, chẳng gì sai cả.
Biết thích đồ ngọt, trưa hôm đó cô món sườn xào chua ngọt, Mẫn Khải Hàng ăn hết sạch, để thừa một miếng nào.
Tối đến, bàn ăn của nhà họ Mẫn thêm một đĩa thịt kho màu sắc hấp dẫn cùng bát canh rau thịt viên thơm phức.
Ông nội Mẫn về nhà muộn khi đào thảo dược, bụng đang đói meo: "Ồ, hôm nay ngày gì đặc biệt ? Sao ăn uống thịnh soạn ?"
Mẫn Duyệt múc cơm : "Hôm nay là ngày cải thiện bữa ăn ạ, hì hì! Sáng nay con với Mẫn chợ, mua sườn và thịt ba chỉ, trưa con sườn xào chua ngọt, ngon! Tối thì thịt kho và canh thịt viên."
Ông nội mỉm hài lòng: "Ừ, tồi!" Trông vẻ tình cảm của hai đứa phát triển !
Nguyễn Tố Thu, mang đôi đũa rửa sạch , : "Hôm nay món ăn là do Mẫn Mẫn đấy, bố, xuống nếm thử xem nào."
Trước đây, cô gái chẳng bao giờ động tay việc nhà, nhưng từ lúc chịu bắt đầu việc, dù vụng về, thì cũng là tiến bộ. Không ngờ cô nấu ăn ngon như thế, chỉ tiếc là món nào cũng thịt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-khong-mang-theo-dung-cu-y-te-ve-thap-nien-80-lay-chong-dai-ca/chuong-106.html.]
Trong bữa cơm, Hạ Mẫn Duyệt vẫn cạnh Mẫn Khải Hàng, gắp thức ăn, rót canh cho . Khác với đây, giờ còn từ chối sự quan tâm của cô nữa.
"Anh Mẫn, đừng uống nhiều canh quá, lát nữa no bụng mà ăn cơm ?" Cô kéo bát canh .
Rồi nhanh chóng gắp cho hai miếng thịt kho: "Món cũng ngon lắm, vị ngọt ngọt nữa."
"Ồ, cô bé Mẫn của con thích ăn đồ ngọt ?" Ông nội Mẫn hỏi.
Mẫn Duyệt chỉ mỉm ông, đáp. Cô điều đó từ kiếp mà!
Phùng Thục Doanh cũng gắp cho Mẫn Duyệt một viên thịt: "Đừng mải lo cho Khải Hàng mà quên ăn con."
"Dạ, cảm ơn bác gái Phùng." Mẫn Duyệt tươi đáp . Giờ đây, trong nhà họ Mẫn đều đối xử với cô.
Phùng Thục Doanh mỉm , khẽ gật đầu. Là một , bà chỉ một tiêu chuẩn khi chọn con dâu: chỉ cần cô hết lòng đối với con trai là đủ.
Cả nhà đang ăn vui vẻ thì vợ lớn nhà họ Vương, Thẩm Diễm, ghé thăm. Trên tay cô xách một giỏ đồ: "Ông nội Mẫn, chú Mẫn, hai cô, đang ăn cơm !"
Vừa , Thẩm Diễm liếc bữa ăn nhà họ Mẫn, thịt cả.
Ông nội và bố của Mẫn Khải Hàng gật đầu chào, còn Phùng Thục Doanh và Nguyễn Tố Thu dậy: "Đang ăn cơm đấy, việc gì ?"