Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
"Là của Giang Thầm ? Vừa nãy bác của Giang Thầm đến đón cháu về, ở nhà việc gấp. thấy Giang Thầm xin nghỉ vẻ lạ nên mới gọi điện báo cho cô một tiếng."
Bác của Giang Thầm cũng đến trường vài .
Trong hồ sơ, bà cũng là một trong những giám hộ của bé.
Khương Tân từng tiếp xúc với bà , bà đúng là bác ruột của Giang Thầm, nên mới đồng ý cho bà đón cháu .
giấy xin phép mới phát , cô cảm thấy gì đó .
Ba của Giang Thầm mất, hiện tại cháu sống cùng kế.
Rốt cuộc ở nhà bà bác chuyện gì gấp gáp đến mức đến xin nghỉ học để đón cháu như chứ?
Nghĩ nghĩ , Khương Tân vẫn quyết định gọi điện thoại cho Hồ Trân Trân.
"Cảm ơn cô nhắc nhở, cô Khương. Có gì sẽ liên lạc ."
Hồ Trân Trân cúp điện thoại, sắc mặt cô lập tức tối sầm .
Cao Thần vẫn rời nên bộ câu chuyện: "Hồ tổng, cô ? Trường học xảy chuyện gì ?"
Hồ Trân Trân trầm giọng: "Tiểu Thầm bác của thằng bé đón ."
"Hả?" Cao Thần cũng tin tức, đương nhiên Hồ Trân Trân và nhà họ Giang Lâm cắt đứt quan hệ. Anh nhắc nhở: "Nếu đoạn tuyệt , cô nên cắt đứt ràng buộc của thằng bé với gia đình bên đó. Hồ tổng nên cẩn thận một chút."
Cao Thần quá nhiều nhưng Hồ Trân Trân hiểu ý .
"Cảm ơn nhắc nhở, sẽ cẩn trọng hơn."
Trước đây cô cũng từng nghĩ đến điều , nhưng quả thật là sơ suất, ngờ Giang Lâm trơ tráo đến mức đến trường trực tiếp đón thằng bé mất.
[Tiểu Kim, thể định vị Giang Thầm đang ở ?]
Hồ Trân Trân hỏi hệ thống trong đầu thì điện thoại đổ chuông.
Là một lạ.
Hồ Trân Trân lập tức đoán , cô bắt máy.
"Alo, ai đấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-60.html.]
[]
Trần Khai nhanh chóng mở bản ghi âm.
Đầu dây bên vọng đến giọng qua xử lý: "Hồ Trân Trân đúng ? Con trai cô đang trong tay . Nếu cô thằng bé bình an trở về, hãy lập tức hủy bỏ tất cả những việc cô ."
Chỉ trong tích tắc, Tiểu Kim định vị Giang Thầm.
Phạm Khắc Hiếu
Hồ Trân Trân lập tức dùng hệ thống để quan sát hình ảnh Giang Thầm từ xa.
Xác nhận thằng bé vẫn an , cô mới bình tĩnh , hỏi: " gì?"
"Bọn thủy quân, và cả những lá đơn tố cáo nữa! cô lập tức dừng việc tố cáo và ngừng thuê thủy quân bôi nhọ chúng ."
Vương Trường Hữu ở đầu dây bên , dứt lời cảm thấy lỡ lời quá nhiều. Hắn vội vàng đe dọa: "Nếu , cô đừng hòng gặp Giang Thầm nữa!"
Biết Hồ Trân Trân quan tâm Giang Thầm, Vương Trường Hữu cực kỳ đắc ý. Hắn nghĩ, chỉ cần khống chế thằng bé, là nắm sinh mạng của Hồ Trân Trân, cô nhất định sẽ dám phản kháng.
Hắn định cúp máy, thì Giang Lâm bên cạnh nhất thời cuống quýt.
“Tiền! tiền!”
Dù bà khẽ, nhưng Hồ Trân Trân vẫn nhận giọng đó là của ai. Khóe môi cô khẽ nhếch lên một nụ mỉa mai.
Không ngoài dự đoán, giọng đàn ông vang lên từ đầu dây bên : " năm triệu. Khoản là tiền chuộc để Giang Thầm an trở về. Sau khi dư luận mạng xã hội lắng xuống về vụ sữa Ba Con Bò, chúng sẽ giao dịch cầu Xương Giang. Tiền trao cháo múc."
Hồ Trân Trân kịp trả lời, Vương Trường Hữu cúp điện thoại.
Cao Thần ngờ ở đây chuyện động trời như , trong lòng thầm than khổ. "Hồ tổng, chúng mau báo cảnh sát , an nguy của đứa bé là quan trọng nhất."
" là báo cảnh sát." Hồ Trân Trân dậy, gật đầu với Cao Thần. "Xin , Tổng giám đốc Cao, hôm nay thật sự thời gian tiếp đãi ông. ngay bây giờ."
"Trần Khai, gọi tất cả tài xế, chúng ngoài!"
Các tài xế của Hồ Trân Trân đều là em do Trần Khai đích đưa tới.
Tất cả những đều khỏe mạnh cường tráng, thời trẻ từng lầm đường lạc lối. Họ là tài xế, là vệ sĩ riêng của cô.
Vừa những lời đó, Trần Khai hiểu bà chủ gì.
"Mọi tập hợp, ăn mặc chỉnh tề, lên hai chiếc xe, cùng bà chủ đón chủ nhỏ về nhà!"
Chỉ một cuộc gọi điện thoại vỏn vẹn hai phút, ba chiếc xế hộp sang trọng đồng loạt lăn bánh, rời khỏi biệt thự Ngọa Sơn.