Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 411

Cập nhật lúc: 2025-09-23 05:25:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Hướng Vi cô nhắc đến chuyện nên lập tức gọi ngay cho em trai .

 

"Tiểu Vũ, chị nhớ lúc khi em còn học đại học, em là em tự đầu tư một cuộc thi nào đó đúng ?"

 

Một tháng , Hướng Vi chẳng mấy khi gọi điện thoại về nhà. Mãi mới gọi một cuộc cho Hướng Vũ, nên vui vẻ nhấc máy ngay.

 

, lúc đó em đầu tư Hoa Sơn Luận Kiếm. Chị còn mắng em một trận tơi bời.”

 

Chuyện lâu lắm .

 

Hồi , lĩnh vực livestream thịnh hành như bây giờ. Hướng Vũ cũng giúp đỡ gia đình nên nung nấu ý định khởi nghiệp. Cậu mất nhiều thời gian để lựa chọn, nhưng vốn chẳng rành rọt lĩnh vực nào. Thế nhưng, vẫn khát khao điều gì đó để chị gái thể hãnh diện.

 

Sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, quyết định tổ chức một cuộc thi. Tình cờ, trong nhóm bạn của Hướng Vũ một bạn đặc biệt mê võ thuật. Nắm ý định của Hướng Vũ, liền đề xuất ý tưởng thi đấu võ thuật.

 

Ngày thường, Hướng Vũ cũng xem tiểu thuyết kiếm hiệp, và nghĩ rằng các giải đấu võ thuật ngoài đời cũng sẽ tương tự , hoành tráng và đầy tinh thần hiệp nghĩa như trong tiểu thuyết. Cậu còn đặc biệt đặt tên cho cuộc thi theo tác phẩm võ thuật lừng danh: “Hoa Sơn Luận Kiếm.”

 

Ai dè, khai mạc, Hướng Vũ choáng váng. Hồi đó, chẳng hiểu nhiều về võ thuật thực tế, trong suy nghĩ của , nó sẽ khá giống mấy cuộc thi đấu quyền , hai bên tỉ thí võ đài, ai gục thì thắng. Thế nhưng, trận đấu bắt đầu, thấy m.á.u văng tung tóe là thấy gì đó sai sai .

 

Trong khi cuộc thi đang diễn , Hướng Vũ buộc mua sắm đầy đủ đồ bảo hộ, bắt các tuyển thủ mặc kín mít như xe tăng di động, nên may mắn là chuyện gì lớn. Dù , khi kết thúc giải đấu đó, vẫn vài thương nhẹ. Ngoài tiền thưởng, Hướng Vũ còn chi một khoản nhỏ cho thuốc men nữa.

 

Sau đó, liền ngưng tổ chức cuộc thi, cũng còn bén mảng đến mấy lĩnh vực nữa mà chuyển hướng sang livestream. Những chủ nhóm fan club đều hòa đồng và vui vẻ, giúp xoa dịu nỗi đau mà Hướng Vũ chịu đựng từ việc tổ chức cuộc thi võ thuật tai hại . Nếu hôm nay Hướng Vi hỏi đến, Hướng Vũ suýt chút nữa quên béng chuyện .

 

mà chị ơi, đột nhiên chị hỏi đến mấy chuyện ?”

 

Hướng Vi ở đầu dây bên trả lời , Hướng Vũ chỉ giọng của chị loáng thoáng từ xa, như đang chuyện với khác.

 

“Trân Trân, em trai của từng tổ chức một cuộc thi võ thuật, để giúp hỏi em thử xem còn phương thức liên lạc của mấy võ sư nhé?”

 

Hướng Vũ cũng khá quen thuộc với giọng của Hồ Trân Trân.

 

“Được thôi, phiền và cho gửi lời cảm ơn đến Hướng Vũ nhé.”

 

Sau khi thấy giọng , thì giọng của Hướng Vi mới vang to lên một nữa.

 

“Tiểu Vũ, em còn giữ phương thức liên lạc của các tuyển thủ tham gia cuộc thi hồi đó ?”

 

Vốn dĩ Hướng Vũ đưa . Ngay khi Hồ Trân Trân xuất hiện, bộ sự chú ý của chị gái đều đổ dồn . Mãi hai chị em mới dịp chuyện, mà cuộc gọi cũng là vì Hồ Trân Trân. Hướng Vũ cảm thấy quá đỗi bất công.

 

chẳng thể nào chống sự ảnh hưởng của Hướng Vi. Chỉ cần chị cất giọng “Tiểu Vũ” dịu dàng một tiếng, Hướng Vũ vội vàng tìm danh sách liên lạc .

 

“Danh sách em còn giữ, nhưng bọn họ đổi phương thức liên lạc nữa.”

 

“Gửi qua đây cho chị.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-411.html.]

Hướng Vi dứt khoát cúp máy ba chữ gọn lỏn đó. Hướng Vũ còn bao nhiêu lời với chị, nhưng ngay lập tức nghẹn trong cổ họng.

 

Anh bực dọc một lúc, chợt nghĩ đến chuyện chị cuối cùng cũng chia tay với cô tiểu minh tinh , tâm trạng liền hơn hẳn.

 

Sau đó, gọi điện cho Trương Hổ.

 

“Tiểu Hổ, còn nhớ hồi đại học chúng từng hùn vốn tổ chức một cuộc thi võ thuật ?”

 

Trương Hổ chơi bóng rổ xong, đang uống nước thì nhận cuộc điện thoại của . Sao tự dưng hỏi chuyện từ đời nào thế nhỉ, định mấy câu cúp máy luôn.

 

“Chuyện cũng lâu lắm , nhớ rõ lắm.”

 

Nói xong, liền cúp điện thoại.

 

“Cậu quên , thôi, xem chuyện cấp bách mà chị Trân Trân của đang cần, đành bó tay .”

 

Ngón tay Trương Hổ đang định cúp máy liền khựng , lập tức đổi giọng.

 

“Anh cái gì? Chị Trân Trân ?”

 

Trương Hổ ném quả bóng cho khác, phía ngoài sân bóng rổ vẫy tay gọi đó vị trí của .

 

“Anh ai? Sao giúp chuyện gấp của chị Trân Trân cơ chứ?”

 

Hướng Vũ chỉ cần nhắc đến Hồ Trân Trân, Trương Hổ nhất định sẽ tập trung. Người em chí cốt của , lớn từng mà tâm tư vẫn y như trẻ con!

Phạm Khắc Hiếu

 

Quả nhiên, cần Hướng Vũ thêm câu nào, Trương Hổ liền sốt ruột hỏi thăm.

 

“Là do chị Vi gọi điện cho ? Chị Trân Trân gặp khó khăn gì ?”

 

“Cuộc thi võ thuật đó là chuyện của mấy năm về , tự dưng chị Trân Trân cần tìm rành võ thuật thế?”

 

Chờ hỏi đến đây, Hướng Vũ mới từ từ .

 

, cho nên đó chẳng là lý do tìm đến chúng ?”

 

Một câu của Hướng Vũ thành công lôi kéo cuộc.

 

“Cậu còn mau thử nhớ xem, lúc những đó để phương thức liên lạc nào ?”

 

Chuyện quả thật cũng lâu , nhưng Trương Hổ cũng kiểu thích vứt đồ bừa bãi. Hơn nữa đó cũng là đầu tiên cùng em của đầu tư nên ít nhiều cũng kỷ niệm, tất cả đồ vật đều giữ . Giờ mà lục tìm trong kho một chút, chắc chắn sẽ tìm thấy tài liệu ở đó.

 

“Anh cứ yên tâm mà với chị Trân Trân, em chắc chắn sẽ tìm thông tin liên lạc của họ!”

 

Sau khi Trương Hổ đảm bảo, Hướng Vũ cũng cảm thấy nhẹ lòng, ngả , dài ghế sofa.

 

“Vậy thì quá , sẽ chuyển lời cho chị Trân Trân của , đây đều là công của Trương Hổ đấy.”

 

 

Loading...