Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 41

Cập nhật lúc: 2025-09-22 10:39:06
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giọng ông chủ đầy vẻ mệt mỏi tả xiết: "Tỉnh táo , 40 tuổi ! Trong lòng tự là đang giúp đang hại mà.”

 

Ông chủ cúp điện thoại, ngẩng đầu lên, bắt gặp Hồ Trân Trân đang chờ mua cá, liền nở nụ gượng gạo.

 

"Cô bé, cô yêu cầu gì ? Để giới thiệu cho cô nhé?”

 

" thấy chú cá khổng tước ." Hồ Trân Trân đáp. Ông chủ cửa hàng lập tức nở nụ , nhiệt tình giới thiệu.

 

" là cô mắt ! Cá khổng tước dễ nuôi, cũng kén môi trường sống, khi lớn lên còn xinh nữa. Loại thích hợp nhất cho những mới tập nuôi cá như cô đấy."

 

Ông nhanh nhẹn dậy, vớt chú cá đỏ rực : "Cô chú ?”

 

Hồ Trân Trân gật đầu: " . Giúp chọn thêm mấy chú cá thể sống chung trong một bể, nhất là một chút nhé.”

 

Người bán hàng hiển nhiên loại yêu cầu ít , nhanh chóng bắt chục chú cá cho Hồ Trân Trân từ mấy bể cá gần đó.

 

"Bể của cô là bể cá cảnh gia đình thôi, bấy nhiêu chú cá là đủ , nhiều hơn nữa sẽ chật chội đấy."

 

Hồ Trân Trân đàn cá đủ loại màu sắc trong túi, lập tức nhận ông chủ thành thật.

 

Nhiều bán hàng khác khi thấy khách hàng ăn mặc sang trọng, lịch sự thì sẽ tìm cách đẩy thật nhiều loại cá đắt tiền, bất kể nhu cầu của khách là gì.

 

ông chủ tiệm vớt cho cô những chú cá giá chăng, hợp với yêu cầu, và dễ nuôi.

 

Hồ Trân Trân giơ tay hiệu, lúc Lưu An đang ở cửa mới tiến , tự giác nhận lấy bịch cá cảnh mà ông chủ đóng gói xong.

 

"Ông chủ, thể hỏi chuyện ông về gia súc ông nhắc đến trong cuộc gọi ?"

 

Trong lúc quét mã QR thanh toán tiền cá, Hồ Trân Trân mở miệng hỏi thêm: "À , nuôi trâu bò và dê thì cần đồng cỏ ạ?”

 

Ông chủ, ban nãy còn điềm tĩnh, Hồ Trân Trân thì lập tức xúc động hẳn lên.

 

Mặt ông lộ rõ vẻ : "Để cô bé chê , đó là trâu bò và dê nhà , cho cái tên vay mượn. Giờ nợ nần trả , về nhà còn ép vợ con, thật sự còn cách nào khác, đành để họ bán trâu bò, dê thôi.”

 

" cũng cho cô , dù thì loại mấy ông chủ bình thường cũng dây . Ban đầu cũng mua đấy, nhưng xong tình hình là đều rút lui hết ."

 

Hồ Trân Trân xua tay: "Không . quan tâm đến chất lượng gia súc hơn là nhân phẩm của bán.”

 

Ông chủ hiểu ý cô mua, lập tức trấn tĩnh .

 

"Cô cứ yên tâm, việc trong nhà đều do vợ con lo liệu. Lần bán trâu dê cũng là vợ trực tiếp trao đổi với cô, hề liên quan đến gã con bạc . cam đoan hai con đều là đáng tin cậy."

 

Ông lấy điện thoại , mở thư viện ảnh lướt qua vài tấm.

 

"Cô xem thử, đây là đàn bò dê trong nhà. Hai con ngày nào cũng dọn dẹp hai , tắm rửa sạch sẽ cho chúng, tuyệt đối chuyện gia súc mắc bệnh dịch ."

 

Bức ảnh đưa mặt Hồ Trân Trân, cô phóng to để kỹ hơn.

 

Quả thật sạch sẽ, chăm sóc tỉ mỉ.

 

"Cô xem, nếu hứng thú, sẽ dẫn cô đến xem tận nơi. Chắc chắn cô sẽ ưng ý ngay thôi."

 

Ông chủ cẩn thận , giọng điệu chân thành, cố gắng chốt giao dịch.

 

Thấy cô gái mặt vẻ khá giả, ông nghĩ nếu cô mua một nửa gia súc của Lý Hoa Ân, vợ con cũng sẽ cuộc sống định hơn.

 

Đứa bé nhà Lý Hoa Ân còn gọi ông một tiếng chú, ông cũng đành lòng để con bé buộc thôi học.

 

Ông quyết tâm, mở lời về hai con: "Tình trạng đàn gia súc nhà họ . Nếu chồng ham cờ bạc, lẽ họ bán bộ gia súc . Cô cứ cân nhắc kỹ giá thị trường dễ thương lượng nhé.”

 

Ông chủ dứt lời, tiếng chuông cửa vang lên từ bên ngoài.

 

"Lão Tân, đây là cuối cùng đấy, ... Ồ, khách ."

 

Hồ Trân Trân ngước mắt lên, thấy một đàn ông gầy gò, cao 1m80, vượt trội hơn cô cả một cái đầu, đang cô bằng ánh mắt dò xét.

 

Lưu An lập tức chắn mặt Hồ Trân Trân, ngăn cản ánh mắt dò xét của gã đàn ông .

 

"Thưa , xin hãy tôn trọng một chút."

 

Gã đàn ông thấy , nụ mặt càng thêm vẻ khó coi, ẩn chứa sự tính toán xảo quyệt khó tả: "Đều là của , , gì hết mà.”

 

Hắn xoay , đảo mắt xung quanh, thấy Giang Thầm đang nhón chân ngắm cá trong bể.

 

Hồ Trân Trân một sở thích đơn giản, đó chính là thích cái .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-41.html.]

Sau khi thiết với Giang Thầm, cô bắt đầu thích thú việc phối đồ cho trẻ con, nên mỗi ngoài đều tỉ mỉ lựa chọn trang phục cho Giang Thầm.

 

Hôm nay cũng ngoại lệ, đội chiếc mũ màu nâu, áo phông trắng kết hợp cùng chiếc quần yếm denim xanh bản mini, cực kỳ đáng yêu.

 

gã đàn ông rõ ràng thấy vẻ đáng yêu đó, mà dán mắt chiếc kẹp cài áo đính kim cương đang cài n.g.ự.c Giang Thầm.

 

Hầu hết đều đeo đồ trang sức quý giá như cho trẻ em, ngay cả khi thì thường cũng chỉ là đồ giả.

 

Thế nhưng phụ nữ vẻ khá giả, đứa trẻ cùng cô chắc chắn đang diện những món đồ hiệu đắt đỏ.

 

Hắn những món đồ chơi của con nhà giàu giá lên đến vài chục nghìn đô.

 

Gã đàn ông nuốt nước bọt, chiếc điện thoại trong túi rung lên bần bật.

 

Hai ngày nay, tin nhắn đòi nợ cứ liên tục gửi đến, gã đàn ông thúc ép đến mức chịu nổi nữa. Chiếc điện thoại rung lên thôi miên như một hồi chuông giục giã, lén lút xung quanh.

 

Thấy ai để ý, lặng lẽ tiến đến gần Giang Thầm.

 

“Mẹ kiếp, mày định cái gì!”

 

Còn kịp gì, gã đàn ông ông chủ đ.ấ.m thẳng một cú khiến ngã lăn đất.

 

Ngay cả Lưu An cũng kịp phản ứng. Thấy , dứt khoát bế Giang Thầm lên, đưa bé về cạnh Hồ Trân Trân.

 

"Tại đánh ?"

 

Người đàn ông giả vờ tủi , phân bua: " !”

 

...

 

Ông chủ cửa hàng câu quá nhiều . Tình bạn bè thời thiếu niên của ông cũng sớm xóa nhòa trong những lời dối hết đến khác của .

 

"Cậu đang cái gì ?" Ông chủ túm cổ áo đàn ông lên, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận.

 

"Con gái buộc bỏ học , vợ cũng vì trả nợ cho mà ngay cả nhà cửa cũng bán, bây giờ sống trong chuồng dê ? Con nó, còn là con ?"

 

Ông kiềm chế cơn tức giận: "Cậu sẽ bỏ cờ bạc, rằng sẽ vay nặng lãi nữa, kết quả thì , cả nhà sắp dồn đường cùng !”

 

"Lão Tân đừng nóng giận, quả thật là một , nhưng thật sự ."

 

Người đàn ông vẫn đang mặt đất thậm chí còn vỗ nhẹ lên lưng ông chủ cửa hàng, như thể xoa dịu.

 

Trong khoảnh khắc đó, ông chủ cửa hàng gần như tin những gì .

 

những lời đó của đàn ông như một cái tát thật mạnh mặt ông, dập tắt sự hy vọng cuối cùng.

 

"Anh tiên cứ tìm cách giữ chân phụ nữ giàu , đừng để cô chạy mất. thấy đứa trẻ đeo kim cương thật, phụ nữ còn giàu hơn tưởng. Bây giờ cứ moi tiền từ cô , xong cho vay thêm một ít, việc ảnh hưởng gì đến cuộc sống của ."

 

Từ lời đến vẻ mặt của đều nghiêm túc, nếu ông thấy những nội dung động trời .

 

Ông chủ cửa hàng mắt với ánh mắt kinh hoàng.

 

Tham lam, tính toán, gian xảo...

 

Trong đôi mắt đó chỉ những thứ , hề chút cảm giác tội nào đối với bạn bè gia đình của .

 

Trái tim ông chủ cửa hàng ngay lúc nguội lạnh. Trong nháy mắt, ông chỉ một ý nghĩ là đuổi đàn ông ngay lập tức, tuyệt đối thể để phá hỏng cơ hội buôn bán của .

 

Ông tung thêm một cái tát nữa.

 

Ông chủ là một chuyên vận chuyển thủy sản lâu năm nên hình cũng cường tráng. Ông hề nương tay tát đàn ông một cái. Lý Hoa Ân lập tức ngã vật xuống đất, một chiếc răng văng ngoài, kèm theo chút bọt m.á.u tứa nơi khóe miệng.

 

Ông chủ cửa hàng chỉ tay ngoài cửa: "Cút! Cút ngay cho ! loại bạn bè như ! Ngay cả khách của cũng dám giở trò ?”

 

"Lão Tân, ..." Người đàn ông còn giãy dụa, kịp hết câu, ông chủ cửa hàng tát thêm một cái, nhưng trượt mục tiêu, bàn tay giáng thẳng xương quai hàm.

 

“Cút! Cút ngay cho !”

Phạm Khắc Hiếu

 

Người đàn ông sợ đánh tiếp, với khuôn mặt sưng húp, vội vàng chạy ngoài. khi , vẫn lẩm bẩm chửi rủa vài câu, ánh mắt cam lòng.

 

"Chết tiệt, chẳng qua chỉ vài đồng tiền bẩn thỉu thôi mà, vì cái đoạn tuyệt tình nghĩa bạn bè!"

 

Chủ cửa hàng liền vờ đuổi theo đánh . Hắn ngay lập tức sợ hãi bỏ chạy mất.

 

Sau khi hít một thật sâu, chủ cửa hàng mới lấy vẻ mặt bình thường, xoay đối mặt với Hồ Trân Trân.

 

Loading...