Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 403

Cập nhật lúc: 2025-09-23 05:25:25
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả tiếp tục bộ chương truyện bên !

 

Khi cô đầu, ho khan một tiếng, bắt gặp ánh mắt của vị hiệu trưởng. Gương mặt đối phương cũng đỏ bừng, nét gượng gạo tan. Cô chợt thấy nhẹ nhõm hẳn. Hóa , cô duy nhất đến nội thương.

 

Ngay cả vị hiệu trưởng vốn nổi tiếng điềm đạm, hiểu rõ phép tắc ứng xử nơi công cộng cũng cố gắng lắm mới bật thành tiếng. Khỏi đến các vị phụ và giáo viên khác. Hồ Trân Trân thể rõ ràng tiếng khúc khích, những tràng nén vang lên từ phía .

 

“Xin mời thưởng thức tiết mục kịch ‘Đi Tìm Nấm’.”

 

Cậu bé dẫn chương trình lẽ là bình tĩnh nhất, gần như là duy nhất trong cả khán phòng lúc vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

 

Ngay khi xong phần giới thiệu, Hồ Trân Trân lập tức giơ điện thoại lên, chuẩn sẵn sàng cho màn trình diễn của Tiểu Thầm.

 

Tiểu Thầm xuất hiện .

 

Rất nhiều phụ , đặc biệt là các vị đến từ khối lớp ba, cũng hành động tương tự.

 

“Ngày xửa ngày xưa, đồn rằng trong một khu rừng huyền bí nọ, một loại nấm thần. Nó màu sắc rực rỡ và tán nấm khổng lồ. Tương truyền, chỉ cần ăn nó, thể thấy tiên nữ, và tiên nữ sẽ ban tặng một điều ước.”

 

Theo lời dẫn chuyện, hai cây nấm nhỏ bé bước khỏi khu rừng.

 

“Nấm Lớn ơi, chúng bây giờ?”

 

“Đương nhiên là đến những nơi thật khó tìm ! Chẳng lẽ trở thành một món ăn bàn của con ?”

 

Ngay khi lời thoại dứt, Giang Thầm, thủ vai thợ săn, dũng mãnh bước lên sân khấu.

 

Cậu bé mặc bộ giáp da báo, xuất hiện khiến Hồ Trân Trân bật khúc khích.

 

, tay cô vẫn vững vàng, chiếc điện thoại hề chệch một ly, luôn bắt trọn khoảnh khắc của Giang Thầm.

 

“Nấm!”

 

So với các bạn khác, kỹ năng diễn xuất của Giang Thầm rõ ràng là chuyên nghiệp hơn hẳn một bậc.

 

Cậu bé giơ kiếm lên, khoa tay múa chân đầy dũng mãnh hai , ngay lập tức một cột nước xanh biếc b.ắ.n , phun thẳng cây nấm.

 

Hồ Trân Trân kỹ, suýt nữa thì phá lên . Kiếm sĩ gì chứ, cái rõ ràng là một khẩu s.ú.n.g nước cỡ lớn ngụy trang mà thôi!

 

Bị nước tạt , hai bạn diễn vai cây nấm phối hợp vô cùng ăn ý, kêu lên “Aaa!” một tiếng thật thảm thiết đổ rạp xuống sân khấu.

 

Giang Thầm xông lên phía , reo vang: “Ha ha ha, cuối cùng cũng tìm nấm !”

 

Cậu vẻ cắn vài miếng, tấm màn đơn giản hạ xuống, khung cảnh lập tức đổi.

 

Một nàng tiên nữ với bộ váy lấp lánh xuất hiện, duyên dáng bước .

 

“Hỡi ăn nấm, hãy cho điều ước của ngươi là gì?”

 

Giang Thầm trong vai thợ săn mở miệng, vẻ mặt lộ rõ vẻ tham lam: “Ngài thể đáp ứng nguyện vọng của ?”

 

Tiên nữ đáp: “ , thể thực hiện nguyện vọng của ngươi.”

 

“Điều ước của chính là... ba điều ước!”

 

Màn " một tấc thêm một thước" quá đỗi quen thuộc với các bậc phụ , đến cả Hồ Trân Trân cũng đoán diễn biến tiếp theo của cốt truyện.

 

Tiên nữ đáp ứng .

 

Điều ước đầu tiên của thợ săn do Giang Thầm thủ vai là một ngọn núi vàng chói lọi, điều ước thứ hai là tuổi thọ ngàn năm bất tử.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-403.html.]

Tiên nữ đều nhẹ nhàng đáp ứng tất cả.

 

Đến điều ước thứ ba, tạm thời giữ , định dùng nó để đổi... lượng điều ước mà .

 

Người thợ săn do Giang Thầm đóng đang đắc ý núi vàng chói lọi, ngờ tai họa ập đến.

 

Một ngọn núi vàng to lớn đến choáng váng trực tiếp sụp đổ, chôn vùi ngay tại chỗ.

 

Kẻ thợ săn với ngàn năm tuổi thọ và một núi vàng khổng lồ, cuối cùng chính ngọn núi vàng của nghiền chết.

 

Sau khi thợ săn chết, tiên nữ xuất hiện. Nàng xuống t.h.i t.h.ể đất, khẽ lắc đầu.

 

“Lòng tham, chung quy đều trả một cái giá đắt vô cùng.”

 

Đối với học sinh tiểu học, đây là một vở kịch thực sự xuất sắc.

 

Sau khi vở kịch hạ màn, Hồ Trân Trân cất điện thoại, đôi bàn tay vỗ đến đỏ bừng.

 

Với sự dẫn đầu của cô, các vị phụ khác cũng hề tiếc những tràng pháo tay giòn giã.

 

Đặc biệt là phụ của những bạn nhỏ tham gia vở kịch, họ hưng phấn đến mức bật dậy mà vỗ tay ngừng.

 

Thành quả tuyệt vời như , đối với lũ trẻ cấp tiểu học, đây quả là một sự khích lệ vô cùng to lớn.

 

Hồ Trân Trân ở đằng , thấy rõ nụ tươi rói của cô bé thủ vai cây nấm.

 

Và nụ rạng rỡ cũng nở gương mặt con trai cô.

 

Hồ Trân Trân khẽ liếc , đó vẫy tay với Tiểu Thầm, trong lòng ngập tràn niềm vui mừng khôn tả cho con.

 

Ngay cả một vở kịch nhỏ ở trường cũng thể mở một tương lai rộng lớn cho lũ trẻ.

 

Tin chắc rằng chỉ mười năm nữa thôi, những đứa trẻ nơi đây sẽ trở thành những nhân vật ưu tú, tỏa sáng trong lĩnh vực mà chúng đam mê.

 

Lễ kỷ niệm thành lập trường diễn hết sức thuận lợi và thành công .

 

Khi Hồ Trân Trân dẫn Giang Thầm về nhà, bé nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, niềm vui sướng còn hơn cả lúc .

 

“Mẹ ơi, hôm nay con diễn chứ?”

 

“Đương nhiên .” Hồ Trân Trân xoa mặt : “Về Tiểu Thầm nhà chúng nhất định sẽ trở thành một ảnh đế!”

Phạm Khắc Hiếu

 

Dù Giang Thầm còn nhỏ, nhiều nhận thiên phú diễn xuất, nhưng từng ai khen bằng những lời lẽ đĩnh đạc như .

 

Ảnh đế... Một danh xưng quá đỗi xa lạ với bé.

 

Cậu chỉ là một đứa trẻ tràn đầy hứng thú với diễn xuất mà thôi, từng nghĩ sẽ đạt thành tựu lớn lao nào nếu theo đuổi con đường .

 

Lời của Hồ Trân Trân mở mắt một cánh cửa mới mẻ, rực rỡ.

 

“Mẹ ơi, cảm thấy con thể trở thành ảnh đế ?”

 

Khi Giang Thầm hỏi , trong đầu bé cũng đang ngừng suy tính.

 

Sau sẽ thực sự diễn ? Cậu sẽ đóng những bộ phim nào? Và , sẽ trở thành một như thế nào màn ảnh?

 

Giang Thầm càng nghĩ càng cảm thấy khao khát diễn viên trỗi dậy mãnh liệt.

 

Dù là chú Lộ Dã, những đạo diễn khác ở Ảnh Thị Giang Hồ, tất cả đều mang đến cho Giang Thầm một cảm giác vô cùng và chuyên nghiệp.

 

 

Loading...