Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Văn phòng luật sư Trương tuy nhỏ, nhưng vẫn vững đến ngày hôm nay, với tình hình tài chính eo hẹp, tất cả là nhờ uy tín và nhân cách của những việc tại đây.
Giờ đây, với sự hỗ trợ nhiệt tình từ Hồ Trân Trân, cô càng thêm động lực để dốc sức thực hiện công việc .
Điều cũng giúp Luật sư Trương tự tin hơn khi liên hệ với các nạn nhân đang bơ vơ, gì.
Trong những nạn nhân giúp đỡ, nhỏ tuổi nhất là cô bé Tinh Tinh, mới đủ tuổi thành niên, cũng là trường hợp khiến cư dân mạng lo lắng nhiều nhất.
Sau khi Luật sư Trương liên hệ với cô bé, Tinh Tinh cũng đăng bài Weibo để trấn an .
[Mọi cứ yên tâm nhé, Luật sư Trương liên hệ với em . Em sẽ kể chuyện thật chi tiết với cô , và theo sự sắp xếp của luật sư ạ!]
Những năm gần đây, Luật sư Trương tư vấn pháp lý miễn phí mạng nên cũng tích lũy tiếng tăm nhất định mạng xã hội.
Chỉ cần là tên cô , lập tức yên tâm hơn hẳn.
[Quả hổ danh Luật sư Trương, lầm mà!]
[Ô ô, luật sư tay thì yên tâm , em gái tự bảo vệ bản cẩn thận nhé.]
[@Luật sư Trương, nhất định đòi công đạo cho em gái đấy ạ!]
Không ít đều để bình luận cổ vũ Luật sư Trương từ xa.
Luật sư Trương thấy những lời bình luận đó khi lên mạng. Cô chọn hai bình luận để trả lời, đồng thời công bố kế hoạch hỗ trợ pháp lý mà Hồ Trân Trân chia sẻ.
[Tất cả cứ yên tâm, chúng chuẩn sẵn sàng để chiến đấu lâu dài . Trước mắt chúng nhận sự hỗ trợ từ Tổng giám đốc Hồ Trân Trân, nên chắc chắn sẽ phá sản! Chúng sẽ luôn cố gắng hết sức để giúp đỡ vượt qua khó khăn!]
Lời tuyên bố đưa , càng nhận sự hưởng ứng mạnh mẽ từ công chúng.
[ ngờ thể thấy tên của Tổng giám đốc Hồ ở đây, tâm trạng chút phức tạp, nhưng mấy vị thiếu gia/phú nhị đại nên tới đây mà học hỏi Hồ Trân Trân một chút !]
[Còn ai ngoài chị Hồ nữa chứ, cảm động quá chừng! Tổng giám đốc Hồ thể mở kênh quyên góp ? cũng góp một chút lòng thành.]
Không ngờ nhiều ý đến thế.
Weibo của Hồ Trân Trân tràn ngập những bình luận xin mã QR để chuyển tiền quyên góp.
Cô thấy mà dở dở , vội vã đăng bài lên Weibo.
[Mong đừng tin bất kỳ kênh quyên góp nào. sẽ nhận bất kỳ khoản đóng góp nào hình thức cho vấn đề .]
Cô đăng kèm một bức ảnh thanh toán tiền cùng một câu .
[Lòng của , sẽ giúp chuyển tới những nạn nhân!]
Nhiều cư dân mạng khi những tin nhắn đe dọa từ Bạch Thông, khi thấy câu của Hồ Trân Trân thì tâm trạng trở nên phức tạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-321.html.]
[ lướt Weibo của Khả Doanh, tại giữa với sự khác biệt lớn đến như chứ?]
[Đừng đem tên Bạch tổng đó so sánh với chị Hồ, ông tư cách.]
[Nhân đây hỏi một câu, Tập đoàn Âm Lạp phá sản nhỉ?]
Còn Bạch Thông, đang mắng té tát, giờ đang cuống cuồng bước thật nhanh đường.
Ông khỏi khu dân cư một phút, thì thấy xe cảnh sát hướng về phía đó.
Mí mắt ông giật liên hồi, cứ như điềm báo cảnh sát sắp đến bắt ai đó.
Ông sợ bản cảnh sát chú ý, nên cố bước nhanh hết sức nhưng dám chạy.
Phạm Khắc Hiếu
Thật vất vả lắm mới đường lớn, mà chẳng thấy bóng dáng chiếc taxi nào.
Điều càng khiến Tổng giám đốc Bạch thêm lo lắng.
Ông để điện thoại trong phòng, mang theo bên . Trên Bạch Thông lúc chỉ ít tiền mặt và hai thẻ ngân hàng chính chủ. Xung quanh chẳng thấy chiếc taxi nào, nên ông đành bộ ngoài tìm kiếm.
Mới chớm đông, tiết trời về đêm lạnh buốt. Bạch Thông khoác bộ đồ hiphop kỳ lạ: bên trong là áo dài tay mỏng, bên ngoài là chiếc áo khoác rộng thùng thình cùng kiểu. Trang phục chỉ lập dị mà còn khó giữ ấm.
Theo kế hoạch, Bạch Thông bắt xe rời khỏi khu dân cư . Thế nhưng, ông ngờ rằng ngay cả bước đơn giản nhất cũng thể thực hiện . Mãi đến khi bộ hơn một cây , ông mới thấy bóng dáng một chiếc taxi lướt qua.
“Tài xế!”
Ông liều mạng vẫy tay gọi xe, cố gắng dừng chiếc taxi đang bật đèn báo khách màu đỏ. Theo lẽ thường, trong tình huống , tài xế sẽ dừng xe. kỳ lạ , vận may của Bạch Thông dường như đang lên. Chiếc taxi vốn đang thẳng bỗng nhiên rẽ lề đường dừng ngay mặt ông .
Không chờ nữa, Bạch Thông gấp gáp chui ghế , phớt lờ vị khách đang sẵn mà thẳng: “Lái xe, đến Biển Bạc!”
Khi ông đang chuyện, vị khách thản nhiên lên tiếng với tài xế: “Khóa cửa .”
Bạch Thông kịp phản ứng trong chốc lát, mồ hôi lạnh túa . Đáng tiếc là lúc , ông chạy cũng còn kịp nữa. Trong băng ghế chật hẹp, cảnh sát dày dạn kinh nghiệm chỉ dùng hai đòn nhanh chóng khống chế ông .
Đây cũng coi như đáp ứng một nửa yêu cầu của Bạch Thông. Ông đến Biển Bạc, cảnh sát liền tặng cho ông một đôi còng bạc sáng loáng.
“Rút quân, tóm mục tiêu!”
Bạch Thông đang chật vật đè chặt ở ghế , lờ mờ thấy tiếng của một viên cảnh sát qua bộ đàm.
“Đội trưởng Chu bắt ? Không còn tới hiện trường ?”
Nói đến việc thì cũng thật trùng hợp, hôm nay Đội trưởng Chu vốn dĩ tan . Sau khi nhận báo án, đội điều động tăng ca. Vì về nhà, liền bắt taxi đến thẳng hiện trường. Không ngờ gặp Bạch Thông đang vẫy xe để bỏ trốn.
“Nếu thì cứ coi như vận may của .”
Đội trưởng Chu một câu như , khiến Bạch Thông ghì chặt đến nghiến răng ken két. Thật là xui xẻo hết chỗ ! Sao đen đủi đến thế cơ chứ?
Dù trong lòng căm hận đến mấy, ông cũng thể đổi sự thật rằng áp giải trụ sở Cục Cảnh sát để tạm giam.