Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 302

Cập nhật lúc: 2025-09-23 05:22:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Theo đúng kế hoạch, Tô Triệu sẽ là ca sĩ đầu tiên mà Giang Hồ Tiền Tuyến chính thức giới thiệu công chúng.

 

“Cậu đang ở trạng thái nhất, và buổi thu âm đầu tiên sẽ diễn ngày mốt.”

 

Là ca sĩ tiên phong của công ty, Trần Khai quan tâm đến quan điểm của Hồ Trân Trân, nên chủ động đề cập đến việc .

 

“Sếp Trân Trân, ngày hôm đó cô đến công ty để theo dõi buổi thu âm ạ?”

 

Hồ Trân Trân quả thực cảm thấy vô cùng hứng thú.

 

Sống hai kiếp , đây vẫn là đầu tiên cô cơ hội đặt chân phòng thu âm.

 

Được tận mắt chứng kiến và lắng ca sĩ thu âm trực tiếp, Hồ Trân Trân thực sự trải nghiệm điều .

 

“Được thôi, ngày đó hãy để trống lịch trình, chúng sẽ đến thu âm.”

 

Hồ Trân Trân mới chọn xong ca khúc và tất công việc.

 

lúc đó, hai nhóc con mê game đang ở trong phòng liền ló đầu .

 

“Mẹ ơi, thứ bảy con chơi với Từ Bác ạ!”

 

“Được thôi.” Hồ Trân Trân vui vẻ đồng ý: “Hai đứa nào?”

 

“Dạ, Trung tâm thương mại Vạn Phúc ạ! Chúng con xem máy khổng lồ!”

 

Gần đây, Trung tâm thương mại Vạn Phúc trưng bày một mô hình máy khổng lồ mới, thu hút nhiều đứa trẻ đổ xô đến chơi.

 

“Được , Tiểu Thầm thể rủ chú Lưu An cùng ? Chú Lưu An tội nghiệp lắm, bao giờ thấy máy lớn như .”

 

Vừa dứt lời, Trần Khai phía bật thành tiếng.

 

Từ Bác thậm chí còn nhanh miệng hơn cả Giang Thầm, vội vàng đáp: “Chú Lưu An cũng mê máy ạ? Chú Trương nhà cháu cũng cực kỳ thích, đến lúc đó cháu sẽ dắt chú cùng luôn!”

 

Từ Bác quen với việc dẫn những lớn trong nhà chơi từ lâu, nhóc tự hào vỗ ngực. Cái vẻ hăm hở, hiên ngang của khiến ai cũng bật .

 

“Dì cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ mang Giang Thầm và các chú về an .”

 

Hồ Trân Trân bật khúc khích, dịu dàng xoa đầu bé.

 

Phạm Khắc Hiếu

“Được , dì Trân Trân phiền cháu , Từ Bác.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-302.html.]

Khi Hồ Trân Trân đồng ý, cô vẫn hề rằng hai nhóc nhỏ bé thể nên một chuyện lớn đến nhường .

 

Hôm đó chính là thứ Bảy, Giang Thầm cũng chuẩn xong xuôi từ sớm, háo hức cùng Từ Bác chơi. Đương nhiên, cũng thể thiếu bóng dáng của những "vệ sĩ" riêng theo bảo vệ.

 

Bên Giang Thầm thì tài xế Tiểu Vương và Lưu An, còn theo Từ Bác thì thậm chí còn đông hơn. Hai đứa trẻ chung một chiếc xe, còn những còn thì một chiếc xe khác. Nhóm bảo vệ sẽ theo sát, chờ khi quảng trường sẽ tản ở xung quanh để đề phòng điều bất trắc xảy .

 

Giang Thầm từng Giang Lâm bắt cóc một , ít nhiều cũng để bóng ma tâm lý trong lòng . Bởi , hề khó chịu cảm thấy phiền hà sự bảo vệ , trái còn thấy an tâm. Từ Bác cũng hình thành thói quen từ nhỏ.

 

Hai đứa trẻ xuống xe liền kéo tay , bắt đầu hành trình khám phá, những theo ảnh hưởng.

 

Tập đoàn Vạn Phúc đạt thỏa thuận với bên sản xuất phim hoạt hình robot, chỉ liên tục lắp đặt các sản phẩm mới mà còn mở thêm nhiều cửa hàng chuyên doanh robot. Đây cũng là một trong những mục đích chính của chuyến hôm nay.

 

Giang Thầm hôm nay cũng lôi chiếc túi đựng tiền lẻ mà dì Trân Trân mua cho từ . giống những , Giang Thầm robot hề rẻ chút nào, nên còn mang theo cả thẻ tiết kiệm của . Sau khi dì Trân Trân , cuối cùng Giang Thầm cũng thả lỏng tâm trạng căng thẳng. Chiếc thẻ ngân hàng đây dùng để cất giữ tiền tiết kiệm, giờ thực sự biến thành chiếc thẻ "tiền tiêu vặt" của riêng .

 

“Giang Thầm, mau đến đây xem! Nơi con robot màu xanh lam !”

 

Giang Thầm theo hướng Từ Bác chỉ, đôi mắt sáng rực lên. Một tiếng “Oa” trầm trồ bật khỏi miệng, đầy vẻ kinh ngạc.

 

Hai đứa nhóc mỗi đứa đều mua một con robot, hí hửng kéo đến quầy thanh toán của cửa hàng. Khi họ bước thì bên ngoài vẫn còn nhiều , nhưng khi họ chờ thanh toán thì những quanh quẩn thấy nữa.

 

Giang Thầm liếc mắt một cái liền thấy một bà lão đang bệt mặt đất. Bên cạnh là các nhân viên y tế đang sơ cứu vết thương ngoài da cho bà.

 

thật sự cần bệnh viện, chỉ là xây xát nhẹ bên ngoài thôi mà.”

 

Thấy bà lão kiên quyết như , các nhân viên y tế của xe cứu thương mang cả cáng chuyên dụng đến. Thế nhưng, bà vẫn sống c.h.ế.t chịu lên, lắc đầu quầy quậy.

 

“Bối Bối nhà còn đang đợi ở ngoài, ở đây nghỉ ngơi một chút thì thể tự về nhà , mấy cô cứ yên tâm, chi phí sẽ chi trả hết.”

 

“Đây là vấn đề tiền bạc ạ. Bà đến dậy còn khó khăn thì theo chúng đến bệnh viện kiểm tra một lượt mới .”

 

Nhân viên y tế kiên nhẫn bên cạnh khuyên nhủ bà lão. Nhìn cách ăn mặc giản dị của bà, họ đoán ngay bà chịu đến bệnh viện vì vấn đề tiền bạc, mà chắc chắn là vì Bối Bối ở trong miệng bà.

 

“Chờ khi chúng đến bệnh viện kiểm tra xong, bà thể đây đón Bối Bối. Nếu , bà thể gọi nhà đến đón Bối Bối hộ ?”

 

Nhân viên y tế khuyên bảo nửa ngày nhưng bà lão vẫn kiên quyết đổi ý. Giang Thầm câu chuyện một lúc, thì chủ động tiến đến gần: “Bà ơi, trong nhà bà nào ạ? Cháu thể giúp bà đưa thú cưng về nhà ?”

 

Ở Trung tâm thương mại Vạn Phúc một khu vực riêng để gửi thú cưng.

 

Bà cụ ngẩng đầu lên Giang Thầm và đoàn phía . lúc đó, Lưu An và tài xế Trương của nhà họ Từ đột nhiên xuất hiện, xung quanh cũng còn ai khác. Hơn nữa, cách ăn mặc và thái độ của hai bé đều toát lên vẻ giáo dục , nên bà cụ cũng phần nào động lòng.

 

Sở dĩ bà chịu bệnh viện là vì an tâm giao Bối Bối cho lạ. Thời buổi bây giờ đáng tin cậy ít, nếu kẻ bắt bán hoặc bỏ rơi Bối Bối thì bà sẽ càng đau lòng hơn.

 

Loading...