Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-09-23 05:20:49
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời quý độc giả kéo xuống phía để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Trong tương lai, Giang Thầm sẽ đạt ngôi vị Ảnh đế vang danh, đúng như những gì nguyên tác miêu tả. Cậu sở hữu tài năng và thiên bẩm diễn xuất vô cùng xuất chúng, mất mấy chục năm mới xuất hiện một như .

 

Cho dù tính tình tệ một chút, nhưng vẫn hâm mộ.

 

Không gì khác, tất cả đều dựa thực lực cả.

 

Lúc đầu Lộ Dã vẫn xun xoe, nhưng khi Hồ Trân Trân , nổi nữa.

 

Xem Hồ tổng cũng chẳng khác những bậc phụ khác là mấy, đều cho rằng con là thiên tài hiếm , đứa trẻ xuất sắc nhất thế gian.

 

Phạm Khắc Hiếu

Lộ Dã thầm ghi nhớ điều trong lòng.

 

Về nếu chuyện gì nhờ Hồ tổng hỗ trợ, chẳng , nhưng hết cứ lấy lòng chủ nhỏ .

 

Một mặt Lộ Dã mải miết suy tính, mặt khác vẫn quên chỉ đạo diễn xuất.

 

Cảnh tiếp theo bấm máy là cảnh tiểu hoàng đế ám sát tại buổi lễ tế thần, Vu Tiền thủ vai đại thái giám kịp thời chặn vũ khí đang lao thẳng về phía tiểu hoàng đế. Để động tác và chân thật như , thì cần một quá trình tập luyện nghiêm túc.

 

Trước khi gia nhập đoàn phim, Vu Tiền chủ động tìm giáo viên để học vũ đạo, rèn luyện thể chất , mới học võ thuật khi chính thức đoàn. Dù tuổi tác còn trẻ, nhưng sự nỗ lực của ông thật đáng kinh ngạc. Lộ Dã xong khỏi thấy xúc động. Đương nhiên, sự xúc động lập tức tan biến ngay khi Vu Tiền học... nhảy quảng trường dành cho lớn tuổi. Dù , Lộ Dã vẫn vô cùng trân trọng thái độ nghiêm túc của ông.

 

Cảnh sự xuất hiện của vũ khí. Để đảm bảo an cho diễn viên nhí, đạo cụ luôn cố định góc b.ắ.n về phía bé, nhưng thực chất sẽ lệch một chút nhằm tránh sự cố đáng tiếc. Đối với đạo diễn, những thủ thuật nhỏ như chẳng đáng bận tâm. hề hỏi ý kiến Hồ Trân Trân đó. Chính vì thế, vài phút , sự cố xảy đến.

 

Dụng cụ phóng đạo cụ gặp trục trặc, thể đưa đạo cụ bay đúng vị trí định. Nếu cố chấp sử dụng chiếc máy hỏng , ngay cả đạo cụ bằng nến cũng thể gây thương tích cho khác. Lộ Dã cau mày đắn đo một hồi lâu, quyết định một chiếc máy mới và dùng mũi tên cũ. Mũi tên cũng từ nến, nên nếu lỡ trúng cũng gây đau đớn.

 

Buổi bắt đầu, thứ diễn suôn sẻ. Đạo cụ phóng , lao thẳng về phía Giang Thầm, bé đang thủ vai Tiểu hoàng đế. Tuy chỉ là một cảnh b.ắ.n ngắn ngủi phim, nhưng cũng đến hai . Sau đó, nhân viên sẽ đánh dấu vị trí mũi tên, tạm dừng sắp xếp cẩn thận cho Tiểu hoàng đế đúng vị trí khi tiếp.

 

Tiếp theo là cảnh Vu Tiền dùng cổ tay áo hất văng đạo cụ sang một bên. Với góc cận cảnh , những chiếc nỏ (đạo cụ) đều do nhân viên hậu trường cầm đồng loạt phóng ống tay áo của Vu Tiền.

 

Hoàn thành cảnh suôn sẻ, Lộ Dã buông một thở phào nhẹ nhõm.

 

“Phù! Cuối cùng cũng xong cảnh !”

 

Nhân viên tổ đạo cụ cũng lo lắng kém. Cho đến khi buổi kết thúc, họ mới hớn hở nhặt những mũi tên nến rơi vương vãi mặt đất.

 

Thế nhưng, một ai để ý rằng một mũi tên bay thẳng chiếc đèn chiếu sáng.

 

Rắc!

 

Bóng đèn vỡ tan tành thành từng mảnh, những mảnh kính b.ắ.n văng tung tóe khắp nơi. Lộ Dã gần nhất, kịp phản ứng để tránh né. Mọi co rụt theo bản năng. Khi hồn, thì sự cố kết thúc.

 

“Đạo diễn Lộ, chứ?”

 

Hồ Trân Trân cách vài mét, kịp thời Trần Khai bảo vệ an ngay khi sự việc xảy . Lộ Dã vẫn còn chút bàng hoàng, sợ hãi đầu cô, đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-273.html.]

 

, Hồ tổng.”

 

Trên má một vết cắt nhỏ, m.á.u rịn . ngoài cũng thương tích nào đáng kể, coi như trong rủi may.

 

Hồ Trân Trân khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Mau gọi bác sĩ tới!”

 

Vốn dĩ, vết thương của Lộ Dã chỉ nhẹ, cần phiền bác sĩ. dọa đến mức suýt chút nữa tè quần, nên cần bác sĩ trấn an tinh thần một chút. Ngoài Lộ Dã may ngay cạnh chiếc đèn gặp sự cố, những nhân viên khác do tản xung quanh nên ai thương. Cậu tự sờ soạng khắp , kiểm tra thấy chỗ nào đau nữa mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Trời ơi, chuyện dọa sợ c.h.ế.t khiếp!”

 

Có vẻ thật sự dọa choáng váng đến mức buột miệng tiếng địa phương.

 

Hồ Trân Trân cạnh thấy thế thì đỡ đạo diễn Lộ dậy, để xuống ghế.

 

Vừa xuống, Lộ Dã kinh ngạc phát hiện quần áo thủng một lỗ.

 

vết thương.

 

Phần mũi tên còn thì ghim chặt lưng .

 

Hồ Trân Trân thấy khẽ giật hỏi: “Đạo diễn Lộ, thật sự thấy đau ?”

 

Trong lòng Lộ Dã vẫn còn sợ hãi tột độ, run rẩy ngừng.

 

Mãi đến vài giây , Lộ Dã mới dần nhận điều gì đó bất thường.

 

Anh quả thực hề cảm thấy đau đớn, chẳng lẽ là vì quá đau đến mức cơ thể tự kích hoạt cơ chế phòng vệ, khiến mất cảm giác đau ?

 

Anh vắt óc suy nghĩ một lúc vẫn chẳng thể giải đáp thắc mắc của Hồ Trân Trân.

 

Mặc dù thấy m.á.u chảy, nhưng tình huống cũng khiến Hồ Trân Trân thót tim.

 

rằng một vết thương do mũi tên xuyên thủng thể rút tùy tiện, nên cô dám chạm Lộ Dã, chỉ thể cất lời an ủi.

 

“Đạo diễn Lộ cứ yên tâm, bác sĩ sắp đến , cố chịu đựng thêm chút nhé!”

 

May mắn , Hồ Trân Trân chuẩn kỹ lưỡng và sắp xếp sẵn một đội ngũ y bác sĩ túc trực trong khách sạn, nên chỉ vài phút họ mặt tại trường .

 

Hai dứt lời thì Trần Khai dẫn theo bác sĩ đến nơi.

 

“Mau lên, mau xem tình hình của đạo diễn Lộ thế nào , mũi tên đ.â.m xuyên bụng !”

 

Vị bác sĩ xuống xe máy thấy, vội vã xách hộp y tế, nhanh chóng chạy đến chỗ Lộ Dã.

 

 

Loading...