Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 223

Cập nhật lúc: 2025-09-23 05:17:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lần đầu thấy Hồ Trân Trân, một suy nghĩ lóe lên trong đầu Lôi Đào. Anh kiên quyết đến cùng! Đã gần ba mươi tuổi , để vợ sống sung sướng, thể để cô cứ mãi chịu cảnh thiếu thốn, vất vả như thế .

 

Vì thế, khi Trần Khai giới thiệu xong, Lôi Đào liền gập chín mươi độ, cung kính chào hỏi Hồ Trân Trân: “Hồ tổng, chào cô.”

 

Phạm Khắc Hiếu

Thấy Lôi Đào hành xử như , Hồ Trân Trân liền dọa cho giật . Cô nhớ Trịnh Hưng từng , vị biên kịch Lôi một châm ngôn sống là “Mình là hết, tuyệt đối bao giờ cúi đầu khom lưng khác”. Rốt cuộc xảy chuyện gì mà thấy cô, thành tâm như thế chứ?

 

Cô cẩn thận : “Biên kịch Lôi, gì khó khăn thì cứ thẳng thắn . Nếu thể giúp , nhất định sẽ giúp.”

 

Lôi Đào cũng là khá thẳng tính nên hề cảm thấy lời của Hồ Trân Trân ẩn ý gì khác. Anh dứt khoát đáp: “Không tiền.”

 

Ba chữ khiến cả hai trong phòng bỗng chốc im lặng.

 

Hồ Trân Trân nhịn đỡ trán, từ trong tủ sắt lấy 20.000 tệ: “Số là tạm ứng lương của . Anh thấy đủ ?”

 

Lôi Đào Hồ Trân Trân, ánh mắt thoáng đổi. Đã lâu như , đây là đầu tiên thấy một bà chủ trực tiếp đưa tiền lương cho nhân viên như thế. Trong chớp mắt, hình tượng của Hồ Trân Trân trong lòng càng thêm cao quý.

 

Anh nghiêm túc Hồ Trân Trân một lúc lâu. Bị chằm chằm như , Hồ Trân Trân chút lúng túng, lấy thêm một xấp tiền: “Thế đủ ?”

 

Theo thói quen, Lôi Đào mở to hai mắt. Đây là đầu tiên thấy nhiều tiền như ! Anh há miệng đáp: “Đủ!”

 

Lôi Đào chỉ mới đến đây hai phút, nhưng trạng thái tinh thần của khác biệt so với lúc đầu. Anh thẳng lưng, cả tràn đầy tinh thần, thoạt còn trẻ vài tuổi.

 

“Hồ tổng, khi nào chúng ký hợp đồng?”

 

Mới dăm ba câu, Lôi Đào cuống quýt, yên. Ánh mắt dán chặt xấp tiền bàn, ý đồ lộ rõ mồn một.

 

Hồ Trân Trân bật khẽ.

 

“Đừng gấp gáp như chứ, hết chúng bàn đến vấn đề kịch bản .”

 

Khi nhắc đến lĩnh vực chuyên môn của , ánh mắt Lôi Đào lập tức trở nên sắc sảo hơn. trong lòng cũng chút do dự, dám thẳng giống như đây.

 

“Cô hỏi thì cứ hỏi , nhất định sẽ trả lời hết.”

 

cố gắng giữ kẽ và khách sáo hơn nhiều, nhưng những lời đó vẫn khiến cảm thấy khó chịu, lộ rõ bản tính cục cằn của . Trần Khai phía nhịn mà cau mày.

 

Hồ Trân Trân bận tâm đến thái độ của . Cô cầm xấp tài liệu tay, đặt mặt : “Những tác phẩm kiểu , hiện tại còn nữa ?”

 

nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-223.html.]

Lôi Đào đáp lời nhanh gọn khiến Hồ Trân Trân bất ngờ.

 

“Đã lâu thể loại ?”

 

Lôi Đào gật đầu: “ , hiện tại còn hứng thú với thể loại thanh xuân vườn trường nữa, cũng sẽ phí công những tác phẩm dở tệ như nữa.”

 

Dở tệ đến thế ư?

 

Hồ Trân Trân khỏi bật .

 

“Tác phẩm dở tệ đến ? thấy nó khá mà, mạng cũng nhận nhiều lời khen đó thôi.”

 

Không Lôi Đào thích những lời khen ngợi. Nhiều năm qua, tài năng của ít công nhận, ngay cả với kịch bản “Tuổi Mười Tám Trưởng Thành Của ” cũng . Họ vì ngưỡng mộ nên mới chuyển thể kịch bản của thành phim, nhưng đó tự ý thêm thắt ít tình tiết.

 

Thành phẩm cuối cùng tuy khác biệt quá lớn so với kịch bản gốc, nhưng vẫn chi tiết đổi. Lôi Đào ghét nhất việc khác can thiệp tác phẩm của , nên đương nhiên hề ưa tác phẩm chút nào.

 

“Theo kịch bản gốc, nữ chính tự gây dựng sự nghiệp. Vậy mà khi lên phim, tình tiết đó cắt gọt sạch sẽ. Vốn dĩ trong kịch bản, nam nữ chính đều tự tỏa sáng rực rỡ trong lĩnh vực riêng mới hội ngộ, nhưng họ biến tướng thành cái vẻ ủy mị, yếu đuối đó, chấp nhận .” Lôi Đào thẳng thắn .

 

Hồ Trân Trân sửng sốt, vội nhớ cốt truyện . như lời , nữ chính một lầm lũi, lu mờ, trái ngược hẳn với vẻ hào quang của nam chính.

 

“Vậy ý của là hiện tại thể một kịch bản hơn đúng ?”

 

Lôi Đào ưỡn ngực, đầy tự tin . “Đương nhiên .”

 

Ba chữ đó thốt đầy tự tin và khí thế, thể hiện niềm tin tuyệt đối bản .

 

“Gần đây kịch bản nào ? thử một chút. Nếu kịch bản , hy vọng chúng thể khởi dự án phim truyền hình tại phim trường mới của .”

 

Nghe , Lôi Đào càng thêm hưng phấn. Vậy Hồ Trân Trân trao cho một cơ hội thử sức. Chỉ cần kịch bản , là thể tiến hành khởi ngay. Đây khác với những gì Lôi Đào từng trải qua đây, nhưng với , đây chính là một cơ hội vàng.

 

“Nếu ký hợp đồng với cô, thì thể trở thành biên kịch chính ?”

 

Đây là điều Lôi Đào quan tâm nhất. Những kịch bản đó đều là tâm huyết và công sức của để thai nghén những đứa con tinh thần của . khi ký hợp đồng mua bán, bọn họ trắng trợn đổi biên kịch, thậm chí còn hất cẳng .

 

Bị chèn ép nhiều năm, Lôi Đào khắc cốt ghi tâm điều đó. Nếu Hồ Trân Trân đồng ý để biên kịch chính, Lôi Đào thà giữ chứ nhất quyết giao hai kịch bản tâm huyết của . Chỉ khi Hồ Trân Trân chấp thuận, Lôi Đào mới tính đến chuyện đưa kịch bản .

 

Hồ Trân Trân hiểu rõ ý đồ của . “Đương nhiên . Biên kịch chính là linh hồn của mỗi kịch bản, nếu để khác xào nấu nền kịch bản , tác phẩm sẽ mất cái "chất" riêng, còn giữ tinh thần vốn .”

 

Đã việc trong giới nhiều năm, nhưng đây là đầu tiên Lôi Đào thấy những lời như .

 

Loading...