Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
“Biên kịch Lôi , gì phật lòng ?”
“Đừng nhắc tới nữa, đúng là chút tài năng đấy, nhưng mà quá cứng đầu. Hắn thậm chí còn khăng khăng đòi đạo diễn thêm đất diễn cho nữ phụ, nếu theo thì nhất quyết chịu .”
lúc , Trịnh Hưng buột miệng “À?” một tiếng, vô tình châm ngòi cho sự tức giận của phó đạo diễn.
“Hắn chỉ là biên kịch của đoàn phim thôi, nếu góp ý một chút để nhân vật trở nên sống động hơn thì cũng chẳng ý kiến gì. đằng tự ý thêm thắt kịch bản như , thật sự bó tay với !”
“Hừ, còn là nhân vật câu chuyện riêng của nhưng diễn viên khả năng lột tả cái khí chất đặc biệt đó. Rồi cứ thế nằng nặc đòi thêm đất diễn cho nữ phụ, chẳng hiểu đầu óc chứa gì nữa!”
“Đạo diễn Trần cũng vì mà đau đầu ít. Vốn dĩ đạo diễn tán thưởng tài năng của , nhưng bây giờ phật ý đạo diễn. Chú mày xem, đời điều đến thế!”
Nhắc đến Lôi Đào, phó đạo diễn cứ như thể một chiếc hộp Pandora bật nắp, lời lẽ cứ thế tuôn ngừng.
“Lần cùng nhà đầu tư ăn cơm, cũng hiểu cái tên đó giở chứng gì. Khi nhà đầu tư mời rượu, liền uống rượu sẽ tổn thương đến hệ thần kinh não gì đó, nhất quyết chịu động một giọt.”
“Cũng chính vì mà khí đang vui vẻ bỗng chốc trở nên gượng gạo. Vốn đầu tư 50 triệu tệ chỉ còn 30 triệu, suýt nữa thì đạo diễn Trần lên cơn đau tim luôn đấy!”
Trịnh Hưng những lời , lập tức nhận biên kịch Lôi là một lập trường và cách bảo vệ bản .
Anh tò mò hỏi: “Biên kịch Lôi khó chiều như mà đạo diễn vẫn hợp tác tiếp với ?”
“Hắn tài năng.”
Miệng phó đạo diễn thốt lời khen nhưng giọng điệu chút châm biếm.
“ tài năng đến mấy thì cũng ích gì chứ? Trong giới nào thiếu biên kịch tài năng . Biết bao nhiêu biên kịch giành miếng bánh để trở nên nổi tiếng, mà chê miếng bánh mà bao thèm .”
Nghe qua lời ông , Trịnh Hưng cũng lờ mờ đoán là phó đạo diễn hợp tác với vị biên kịch Lôi nữa.
Phạm Khắc Hiếu
Tuy nhiên, là chuyện hóng hớt của khác thì nên đào sâu quá. Thế nên Trịnh Hưng hỏi tiếp mà chỉ tiếp chuyện ông thêm vài câu, định bụng sẽ tự âm thầm tìm hiểu về biên kịch Lôi một chút.
Quả nhiên, ngay khi kết thúc cuộc trò chuyện với phó đạo diễn.
Trịnh Hưng liền nhận tin biên kịch trong lúc việc gây nghiêm trọng, sa thải ngay lập tức.
Gây sai lầm lớn trong công việc ?
Có lẽ là những nhà đầu tư cấp lệnh , cho dù đoàn phim tiếp tục hợp tác với vị biên kịch chăng nữa thì cũng chùn bước mà suy nghĩ .
Lúc rời , Trịnh Hưng còn âm thầm tiễn một đoạn đường.
Lúc rời , biên kịch Lôi, mà phó đạo diễn thường gọi là cứng đầu, thẳng lưng hiên ngang bước khỏi nơi đây.
Anh mới hơn ba mươi tuổi một chút, nhưng vì công việc biên kịch đòi hỏi suy nghĩ quá nhiều nên tóc vẻ thưa thớt, râu cằm cạo sạch, đeo kính gọng đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-220.html.]
Trịnh Hưng liền , đây loại sẽ nịnh hót khác.
Bảo là , hề cúi đầu, thì thể vì vài ba bữa cơm mà hạ cơ chứ.
Cứ như thế đoàn phim sa thải, mặt Lôi Đào thoáng hiện vẻ cô đơn.
Anh còn là một đứa nhóc nữa .
Làm việc lâu năm trong các đoàn phim như , ít nhiều gì cũng hiểu rõ tình hình hiện tại của .
Trước đạo diễn Trần, chẳng đoàn phim nào nhận kịch bản của cả.
Không vì kịch bản , mà là vì cách đối nhân xử thế.
Đối nhân xử thế ?
Lôi Đào nở một nụ trào phúng, đầu khách sạn nơi đoàn phim đang ở.
Những đó sẽ vì mày ? Ban đầu thì nâng niu kịch bản của mày như nâng trứng hứng hoa, còn tìm cả nhà đầu tư lớn để rót vốn, nhưng cuối cùng thì đuổi mày , đây là ý gì chứ.
Lúc bước khỏi cửa đoàn phim, Lôi Đào cảm giác như đều say sưa mê , chỉ là tỉnh táo.
sự kiêu ngạo của cũng nhanh chóng tan biến.
Hiện tại cuối tháng, tháng trả tiền thuê nhà, thế mà bây giờ đuổi việc, trong chỉ còn vẻn vẹn hai nghìn tệ. Anh với vợ về khoản tiền đó thế nào nữa.
Nhã Nhã vẫn luôn cố gắng vì , cũng đành lòng để vợ cứ mãi sống trong căn nhà thuê như .
Đường đường là một đàn ông, cũng ngoài việc như bao , mà một trả tiền thuê nhà. Nghĩ đến đây thôi cũng thấy mất mặt .
Lôi Đào đang sầu não, thì thấy từ xa một đàn ông đang tiến gần.
Anh mơ hồ nhớ từng gặp ở đoàn phim, hình như chuyên theo nịnh nọt phó đạo diễn thì . Kỹ năng bợ đỡ của từng khiến "mắt tròn mắt dẹt".
Hiện tại đang lâm cảnh nghèo túng như mà tìm đến đây, chẳng lẽ là nhạo ?
Cũng trách Lôi Đào nghĩ , bởi lẽ đây Trịnh Hưng bao giờ chủ động bắt chuyện biểu lộ thái độ đặc biệt nào với . Nay đột nhiên tiễn, ai cũng sẽ hoài nghi thôi.
"Cậu tới đây gì?"
Chưa đợi Trịnh Hưng đến gần, chủ động lên tiếng, đồng thời chuẩn sẵn sàng cho một màn đáp trả.
Nếu Trịnh Hưng dám mở lời châm chọc, sẽ lập tức mắng trả.
Dù từ nay về cũng việc ở đây nữa, cần thiết chịu đựng những loại chuyên nịnh bợ như .
Lôi Đào chuẩn sẵn tâm lý. Chỉ cần Trịnh Hưng mở lời chế nhạo, sẽ thực hiện kế hoạch định.