Xuyên Không Làm Giàu: Tui Là Phú Bà Đây! - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-09-23 05:16:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tên đàn em khá tinh ý, thấy Trương Trường Lộ đang bừng bừng lửa giận, liền chủ động nhảy lên cây vặt vội mấy chiếc lá phong. Hai ba chiếc lá cũng đủ che phần , giúp việc đỡ ngượng ngùng hơn.

 

Đang trong tình trạng trần như nhộng mà vẫn thể nhảy lên cây hái lá phong, đúng là thằng đàn em gan thật. Vì nhảy thấp hơn bình thường nhiều nên chỉ túm vỏn vẹn ba chiếc lá.

 

Vốn dĩ định đưa cho đại ca hai lá, còn giữ một lá để che , nhưng ngờ Trương Trường Lộ giật lấy hết sạch.

 

“Anh Trương, em cũng một cái lá để che mà.”

 

Trương Trường Lộ liếc , giọng lạnh lùng: “Không mày đang che ?”

 

Dứt lời, dùng tất cả lá đó che kín cho chính .

 

Tâm ý của tên đàn em chỉ coi thường mà ngay cả chút tôn nghiêm đàn ông cuối cùng của cũng đại ca chà đạp. Đây là đầu tiên cảm thấy căm ghét vẫn gọi là Trương bấy lâu nay. Tình cảm em bao năm dường như tan vỡ trong khoảnh khắc đó.

 

Một trong những tên đàn em cứ trố mắt Trương Trường Lộ mà thể tin nổi thể gom hết lá cây che mà chẳng mảy may áy náy.

 

Ở bên đường, Trần Khai vẫn lặng lẽ theo dõi nhóm . Khi thấy tên đàn em bên Trương Trường Lộ lặng lẽ rời , khẽ đẩy gọng kính, ánh mắt hướng về phía đông đầy ẩn ý.

 

Tiếng còi xe cảnh sát cuối cùng cũng xé toạc gian đường Tây Kinh Môn, muộn hơn hai phút so với tính toán của Trương Trường Lộ.

 

“Đứng !”

 

Cảnh sát nhận tin báo khẩn cấp về một nhóm hành vi cởi đồ phản cảm, gây náo loạn cả khu phố. Vừa , chiếc xe cảnh sát đến thấy Trương Trường Lộ và vài tên đàn em còn đang trần truồng chỏng chơ bên đường, khó để họ xác định ngay đối tượng cần xử lý.

 

Vốn dĩ, tình huống thể giải thích .

 

Quần áo của họ khác lột sạch, đúng hơn là đám đông giằng xé tan tành. Tất nhiên, ai trong họ phơi trần truồng như giữa đường.

 

Tuy nhiên, Trương Trường Lộ và băng nhóm đàn em của gây ít rắc rối ở khu phía Bắc từ đến nay.

 

Bởi , thấy bóng cảnh sát, phản ứng đầu tiên của tất cả bọn họ chính là bỏ chạy.

 

Họ chẳng thèm bận tâm giải thích, chỉ nghĩ đến việc chạy thoát chuyện tính .

 

Và hành động hoảng loạn đó của họ vô tình chứng minh độ xác thực của cuộc điện thoại báo án.

 

Cảnh sát nhanh chóng hành động. Bởi lẽ, nhóm một mảnh vải che , mỗi bước chạy đều phơi bày tất cả mắt bàn dân thiên hạ. Khi bắt , cảnh tượng một đám đàn ông trần truồng, xổm ôm đầu bên lề đường khiến ai nấy đều kinh ngạc.

 

Cảnh tượng phản cảm khiến tất cả qua đường đều che mắt né tránh.

 

Không chỉ dân xung quanh, ngay cả các sĩ quan cảnh sát cũng khỏi đỏ mặt. Họ đành tìm từ quầy hàng tạp hóa gần đó vài tờ giấy báo, đưa cho Trương Trường Lộ và đồng bọn để che chắn tạm những phần nhạy cảm.

 

Mãi đến lúc , Trương Trường Lộ mới sực nhớ việc cần giải thích.

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-lam-giau-tui-la-phu-ba-day/chuong-176.html.]

 

“Cảnh sát! Tại bắt chúng chứ? Muốn bắt thì bắt đám bên mới đúng!”

 

Vị cảnh sát đang trông chừng họ liếc xéo Trương Trường Lộ: “Mấy còn ý kiến ? Các cái trần như nhộng chạy loạn khắp nơi của đang gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến khác như thế nào ?”

 

“Chúng cũng thế!”

 

Trương Trường Lộ gầm lên trong cơn phẫn nộ: “Trước khi tới đây, chúng đều mặc quần áo tề chỉnh! Chính cô khiến chúng nông nỗi ! Vậy mà các bắt cô ?”

 

Nhận thấy vẻ tức giận của giả vờ, vị cảnh sát đầu sang bên đường.

 

Trước mặt Hồ Trân Trân lúc chỉ còn lác đác vài đang chờ nhận thưởng cuối cùng. Vừa ngẩng đầu lên, cô bắt gặp ánh mắt của vị cảnh sát bên đường.

 

Cô giao phó việc còn cho Lưu An, cùng Trần Khai bước qua đường.

 

“Thưa cảnh sát, chuyện gì ạ?”

 

Phạm Khắc Hiếu

Hồ Trân Trân trong bộ váy hồng nhạt, nụ dịu dàng luôn thường trực môi, toát lên khí chất thanh thoát, hiền thục. Trông cô như , ai thể tin cô gây chuyện náo loạn cơ chứ?

 

Vị cảnh sát thoáng do dự: “Không gì... Chỉ là đàn ông lột sạch quần áo của bọn họ.”

 

“Hả?”

 

Hồ Trân Trân giả vờ kinh ngạc, khẽ đưa tay che miệng: “ chúng thù oán gì với , thể một chuyện thất đức như chứ?”

 

Cô khẽ cúi đầu, đối diện trực tiếp với ánh mắt Trương Trường Lộ cất lời, giọng điệu ẩn ý: “Trừ khi kẻ nào đó dám ngang nhiên tay đánh đập khác ngay mặt , thì lúc đó mới thể cân nhắc tay vì việc nghĩa thôi.”

 

Ánh mắt Trương Trường Lộ tối sầm hẳn .

 

Khóe môi Hồ Trân Trân khẽ cong lên một nụ rạng rỡ, như thể cô đang ngầm cảnh cáo và uy h.i.ế.p Trương Trường Lộ.

 

, để điều tra việc Hồ Trân Trân thực sự cho lột sạch quần áo của nhóm , tất nhiên xem camera giám sát.

 

Và nếu thế, hành vi sai trái mà bọn họ gây đó ở đây cũng sẽ phơi bày .

 

Tội khỏa chạy phố cùng lắm cũng chỉ phạt hành chính, nhưng nếu điều tra tội đánh , chuyện sẽ đơn giản như .

 

Đầu óc Trương Trường Lộ lập tức tỉnh táo. Anh vội vã : “Chắc là do , nhớ nhầm .”

 

Nghe Trương Trường Lộ , Hồ Trân Trân càng tươi hơn. Cô liếc , giả vờ ngạc nhiên: “Ôi, giờ mới nhận , đây chẳng là Trương tổng ?”

 

Ánh mắt cô chứa đầy vẻ chế giễu: “Không ngờ ngài sở thích đặc biệt đến thế. Hồi ở khu phía Bắc, nhớ ngài như .”

 

“Khu phía Bắc ?” Một viên cảnh sát gần đó lập tức chú ý, thốt lên.

 

 

Loading...