Xuyên không đến Đông Bắc những năm sáu mươi - Chương 81: --- Chuyến đi Thượng Hải

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:44:47
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai ăn một bữa cơm Thượng Hải chính hiệu tại quán ăn quốc doanh: một đĩa vịt bát bửu, một đĩa tôm nõn pha lê, một đĩa sườn xào chua ngọt, hai bát cơm trắng. Kiều Mạch ăn vì sự mới lạ, Cao Nghĩa ăn vì những ký ức.

 

Ăn tối xong, hai tìm một nhà nghỉ mở hai phòng. Cao Nghĩa yên tâm, dặn dò Kiều Mạch nếu buổi tối việc gì thì cứ gọi , ở ngay phòng bên cạnh. Kiều Mạch gật đầu qua loa "ầm" một tiếng đóng cửa .

 

"A ~ thoải mái quá." Kiều Mạch phòng liền vật giường, chân tay dang rộng. Ngồi tàu hai ngày, hôm nay chạy cả ngày, đúng là mệt c.h.ế.t .

 

"Cốc cốc cốc." Khi Kiều Mạch đang giường gần như ngủ , thấy tiếng gõ cửa.

 

"Ai đấy?" Kiều Mạch dậy.

 

"Là , đun một bình nước nóng cho em, em ngâm chân cho đỡ mệt." Cao Nghĩa ở ngoài cửa.

 

Kiều Mạch xuống giường mở cửa, nhận lấy bình nước nóng. "Cảm ơn nhé, cũng nên ngâm , mấy ngày nay cũng dễ dàng gì."

 

Đóng cửa , Kiều Mạch pha một ít nước nóng với nước lạnh trong phòng chậu, ngâm chân mười lăm phút. Cuối cùng cô cảm thấy như sống , ngâm chân xong sảng khoái.

 

Một đêm ngon giấc, sáng hôm Cao Nghĩa đến gọi Kiều Mạch dậy. Hai hẹn hôm nay sẽ nếm thử bữa sáng Thượng Hải, cần sớm, nếu muộn thì sẽ bán đồ ăn sáng nữa.

 

Cao Nghĩa dẫn Kiều Mạch đến một quán ăn lâu đời. Hai mỗi gọi một bát hoành thánh, một lồng bánh bao chiên. Kiều Mạch thích ăn bánh bao chiên đó, định bụng lát nữa đợi Cao Nghĩa cô sẽ mua thêm một ít cất gian.

 

Ăn cơm xong Cao Nghĩa liền . Anh đốt ít tiền giấy cho chị gái Ôn Uyển của . Kiều Mạch tiện cùng, hai quyết định mỗi việc của , gặp ở nhà nghỉ bữa tối.

 

Kiều Mạch thấy Cao Nghĩa xa , cô mua thêm mười lồng bánh sinh tiễn gói mang , tổng cộng sáu mươi cái. Lén lút ăn ngần chắc cũng đủ để cô thỏa cơn thèm, chứ thì chẳng đến bao giờ mới dịp đến đây nữa.

 

Sau đó cô ghé cửa hàng bách hóa tổng hợp cũ một chuyến. Hôm qua cô thấy trong đó băng vệ sinh, nhưng lúc đó cô ngại dám mua mặt Cao Nghĩa.

 

Đã dùng giẻ vải hai năm mà Kiều Mạch vẫn quen, vẫn là b.ăn.g v.ệ si.nh mới . Đến đó, Kiều Mạch mua một đống, dùng hết sạch phiếu b.ăn.g v.ệ si.nh , đó ít nhất cũng đủ cho cô dùng năm sáu năm. Cô bỏ b.ăn.g v.ệ si.nh giỏ mây, khi khỏi cửa hàng, cô lợi dụng lúc ai mà ném chúng gian riêng của .

 

Ra khỏi cửa hàng bách hóa tổng hợp, Kiều Mạch thong dong về phía , thấy một hiệu sách. Bước trong, đập mắt cô là đủ loại tập bài tập cho học sinh, thơ ca, tản văn, và cả khu vực sách nông nghiệp.

 

Kiều Mạch đặc biệt hứng thú với khu vực sách nông nghiệp, những loại khác cô cũng cần đến. Chỉ khu vực nông nghiệp là tìm cuốn sách hữu dụng. Cô bước tới, chậm rãi xem qua. Lúc , một cuốn "Cẩm nang trồng trọt nông nghiệp" lọt tầm mắt Kiều Mạch. Cô cầm lên xem thử, tình cờ lật đến một trang : "Nguyên nhân lá cải dầu vàng và cách khắc phục", lật sang trang khác thì : "Cách tăng sản lượng dưa chuột".

 

Trời ơi, cuốn sách quá ! Toàn là kiến thức hữu ích, phù hợp với kinh nghiệm nông nghiệp như Kiều Mạch. Hơn nữa còn thể đưa cho Cao Nghĩa xem, để học cách trồng rau. là buồn ngủ gặp chiếu manh, mua thôi!

 

Xem còn cuốn nào khác ... Kiều Mạch ở trong hiệu sách gần một tiếng đồng hồ, phát hiện thứ duy nhất cô thể dùng là cuốn "Cẩm nang trồng trọt nông nghiệp" . Tuy nhiên, Kiều Mạch vẫn vui vẻ, thu hoạch là , huống hồ là một cuốn sách thực dụng như .

 

Mua sách cấp ba để mười mấy năm thi đại học ư? Không , Kiều Mạch tự mấy cân mấy lạng, huống hồ lúc đó cô ba mươi tuổi , còn tâm trí mà học hành. Giấc mơ đời của cô là kiếm thật nhiều tiền, một bà chủ nhà trọ vui vẻ.

 

Ra khỏi hiệu sách, Kiều Mạch tiếp tục thong dong tản bộ dọc con phố , ngắm phong cảnh Thượng Hải lúc bấy giờ, lũ trẻ nô đùa, gia đình chúng những lời mắng mỏ bằng tiếng Thượng Hải. Mặc dù Kiều Mạch hiểu, nhưng cô vẫn thích thú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-khong-den-dong-bac-nhung-nam-sau-muoi/chuong-81-chuyen-di-thuong-hai.html.]

 

Thấy bán đồ ăn vặt đặc sản Thượng Hải, Kiều Mạch mua một ít nếm thử. Nếu ngon thì mua thêm chút ít để dành, đợi tất cả đều chuyển thành quốc doanh, cô ăn cũng chẳng còn mà ăn nữa.

 

Quay phía Cao Nghĩa, chuyển hai chuyến xe buýt, bộ thêm một đoạn đường, đến mộ của Ôn Uyển. Vừa định mở lời, nghẹn ngào. Chị vẫn còn trẻ như , hai mươi hai tuổi, còn kịp tận hưởng cuộc sống . Tất cả đều là của , nếu lúc đó phản ứng nhanh hơn một chút, kéo chị thì , như thể dùng mạng đổi lấy mạng chị...

 

Sau khi bình tĩnh , Cao Nghĩa đốt vàng mã cho Ôn Uyển, mang theo một ít món ăn chị thích lúc còn sống, bắt đầu kể những chuyện xảy với trong thời gian .

 

"Chị , lẽ lâu em mới về thăm chị . Em cũng cả của chúng bây giờ thế nào nữa, em lo cho lắm. Đợi , em sẽ cùng về thăm chị và cha . Em đây, nếu gì cần thì chị nhớ báo mộng cho em nhé." Cao Nghĩa đốt vàng mã cho cha của Ôn Uyển, chuyện một lúc, thấy trời cũng tối, liền về.

 

Trên đường về, tâm trạng vẫn lắm, nhưng đến nhà khách thì cũng gần như hồi phục. Người sống thì về phía , thể cứ mãi chìm đắm trong quá khứ.

 

Tối đó, hai quán ăn quốc doanh ăn một bữa món Thượng Hải. Cao Nghĩa hỏi Kiều Mạch còn cần mua gì nữa .

 

"Không cần mua gì nữa , mấy đồ dùng cần thiết hàng ngày thì cơ bản ở huyện Quang Minh đều mua , còn rẻ hơn ở đây một chút." Kiều Mạch mua thứ cần nhất là băng vệ sinh, giải quyết một việc lớn, những thứ còn đồ thiết yếu, cần thiết xa như mua về.

 

còn gì cần mua, Kiều Mạch cũng cần dùng tiền nữa, hai Cao Nghĩa ăn cơm xong thì về nghỉ ngơi. Đêm nay nghỉ ngơi cho , vì về đến nhà mất hai ngày đường xe nữa.

 

Sáng hôm , hai ăn cơm xong bên ngoài mới lên xe. Cơm nắm và bánh bột ngô hấp đều nguội, nên tranh thủ khi lên xe, họ ăn một bữa bánh chẻo nóng hổi. Bánh chẻo ở đây là nhân tôm thịt heo, Kiều Mạch lâu ăn tôm , coi như cũng thỏa cơn thèm.

 

Trải qua hai ngày đường xe vất vả, cuối cùng cũng đến huyện Quang Minh. Vừa xuống xe, hai cùng rùng một cái. Nhiệt độ bên Thượng Hải cao, còn bên huyện Quang Minh tuy sắp đến tháng Hai , nhưng nhiệt độ vẫn là âm mười mấy độ. Sau khi xuống xe, hai đội chiếc mũ để mấy ngày đầu.

 

Kiều Mạch hôm nay về gọi lão Trương đón, cô và Cao Nghĩa bộ hai tiếng đồng hồ mới về đến nhà. Kiều Mạch quen với quãng đường , còn Cao Nghĩa thì chịu nổi, về đến nhà là bệt giường đất nhúc nhích nữa.

 

"Anh cứ tập luyện nhiều sẽ quen thôi, ở đây giao thông tiện lắm, chủ yếu là bộ." Lúc Kiều Mạch mới đến cũng , bộ đến công xã mệt lả , leo núi cũng chậm. Hai năm nay cô rèn luyện cho nhanh như bay .

 

"Sau nếu việc gì em cũng sẽ luyện tập nhiều như em, rèn luyện thể cho ." Cao Nghĩa đây nhị đại gia , bên đến mùa xuân cày xới đất, đó là một công việc nặng nhọc. Đất còn tan băng , nếu chút sức lực thì cày .

 

"Được thôi, việc gì thì cùng em lên núi dạo chơi, xem săn con vật nào thì còn bồi bổ cơ thể." Ăn nhiều thịt , luyện thêm chút cơ bắp, hì hì.

 

"À đúng , trứng gà của chúng bán , xem mấy hôm nữa thì bán." Tối nay chuẩn đồ đạc, ngày mai mời nhị đại gia và nhà Kiến Quân đến ăn cơm.

 

Cao Nghĩa bao giờ bán trứng gà, rổ đựng trứng trong hầm đầy , thậm chí bắt đầu sang rổ thứ hai. Nhiều trứng như , hai họ cần bán ở vài nơi mới hết .

Mèo Dịch Truyện

 

"Cao Nghĩa, lát nữa qua nhà Kiến Quân một tiếng, trưa mai mời cả nhà ba họ qua ăn cơm. Em sẽ qua nhà nhị đại gia ." Hai chia hành động, về Kiều Mạch còn chuẩn đồ ăn trưa ngày mai.

 

"Được." Trước khi , Kiều Mạch bảo Cao Nghĩa mang một ít bánh mè mua từ Thượng Hải về cho Miêu Miêu. Cô cũng chuẩn một phần cho nhà nhị đại gia, mỗi nhà bốn cái, nhiều ít gì cũng là tấm lòng của cô.

 

Cao Nghĩa lúc ngoài còn gặp thanh niên trí thức Uông Thuận. Uông Thuận thấy đàn ông từ nhà Kiều Mạch, trong lòng khó chịu. Hắn hiểu tại Kiều Mạch chọn một thanh niên ưu tú như , mà tìm một tên nhà quê.

 

 

Loading...