Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 70: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:19:19
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thu hoạch chạy căng thẳng

 

“Chú Thẩm, là cháu, Tinh Dã.” Đoạn Tinh Dã hạ thấp giọng, cảnh giác quanh.

 

Thẩm An Lương lập tức mở cửa, căng thẳng xung quanh, kéo Đoạn Tinh Dã trong.

 

“Cái thằng ranh con , đến đây gì? Đừng để khác để ý.” Thẩm ông kịp gì, Thẩm lão gia Đoạn Tinh Dã với giọng điệu vui .

 

Bọn họ là đàn ông chen chúc trong một gian, nữ quyến thì ở phòng bên cạnh, lúc thấy động tĩnh cũng đều tới.

 

“Yên tâm ạ! Ông Thẩm, cháu sẽ cẩn thận, cháu mang ít đồ đến cho , trời trở lạnh , chú ý giữ gìn sức khỏe.”

 

Thẩm bà nội lau lau nước mắt, “Tinh Dã, cháu thật lòng, thời buổi , chỉ cháu còn chịu tiếp cận gia đình chúng , nhưng chuyện tuyệt đối , vạn nhất khác phát hiện, hậu quả khó lường.”

 

Gia đình họ Thẩm cho đến bây giờ đều Đoạn Tinh Dã đang bí thư công xã ở đây, nên đều tưởng là từ nơi khác đặc biệt chạy đến thăm họ.

 

“Bà Thẩm, cháu đều hành động cẩn thận, hiện tại cháu đang bí thư công xã ở đây, cũng khá tiện để chăm sóc cho , nhu cầu gì cứ với cháu, cháu sẽ tìm cách gửi đến.”

 

Gia đình họ Thẩm tuy ngạc nhiên khi bí thư ở đây, nhưng ngay đó nghĩ, lẽ lý do nào đó, họ hiểu chuyện mà hỏi thêm.

 

“Thôi , cần mang nhiều đồ đến thế, tránh khác để ý, mau về !” Thẩm ông vẫy tay hiệu rời .

 

“Vậy cháu xin phép , ông Thẩm, chú ý giữ gìn sức khỏe, cuộc sống sẽ thể mãi như thế , ánh sáng sẽ đến, chúng đều đang chờ đợi thời cơ.”

 

“Tinh Dã, với ông cháu, bảo ông đừng nhúng tay chuyện nhà chúng , chúng vẫn thể kiên trì .”

 

Mèo con Kute

Đoạn Tinh Dã gật đầu, Thẩm An Lương tiên mở cửa, quan sát bên ngoài một lượt, gì bất thường, lúc mới để Đoạn Tinh Dã ngoài.

 

“Gia đình họ Đoạn đều là , tuyệt đối đừng để chúng liên lụy.” Thẩm bà nội thở dài .

 

“Yên tâm ! Lão Đoạn tính toán.” Thẩm lão gia và ông nội của Đoạn Tinh Dã tình bạn cả đời, họ đều hiểu rõ đối phương, đều là những chừng mực.

 

“Sau , nếu ngày trở về, đều đừng quên ân tình của gia đình họ Đoạn với chúng , thêm hoa gấm thì dễ, đưa than giữa trời tuyết mới khó.” Thẩm lão gia căn dặn con trai, cháu trai .

 

“Bố, chuyện chúng con đều .”

 

“Ông nội, yên tâm ạ!”

 

Cuộc trò chuyện giữa những nhà họ Thẩm, Đoạn Tinh Dã tự nhiên , lúc đang đạp xe đạp về thị trấn.

 

Thời gian trôi thật nhanh, đến mùa thu hoạch nữa , đều nghiêm chỉnh chờ đợi.

 

Thu hoạch chạy đối với , thật sự là đau khổ hạnh phúc.

 

Mệt thì thật sự là mệt! thấy lương thực bội thu, ai nấy cũng vui mừng khôn xiết.

 

Mùa thu hoạch năm nay chút khác biệt, khi thu hoạch chạy tiến hành một nửa, vài già trong thôn trời, mơ hồ cảm thấy như sắp mưa, điều nghiêm trọng, nếu mưa đổ xuống, lương thực thu xong, thì bao nhiêu công sức của cả năm sẽ đổ sông đổ biển, cuối năm khi ủ đông vẫn chịu đói.

 

Dị năng hệ mộc của Vân Đinh cũng cảm nhận , quả thực sắp mưa , cảm nhận ẩm trong khí, cô bỗng thấy lòng cũng nặng trĩu.

 

Đại đội trưởng nhận tin, cũng lập tức triệu tập họp, rõ tình hình một lượt, ai nấy đều vô cùng lo lắng.

 

, Đại đội trưởng cũng lãng phí thời gian nhiều, trực tiếp để bắt tay việc, trong thôn hễ ai còn sức, bất kể già trẻ lớn bé, đều tham gia đội thu hoạch chạy, đều cố gắng hết sức để giúp đỡ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-70.html.]

Tất cả đều khí căng thẳng ảnh hưởng, ai chịu đói, nên đều hăng hái việc, ước gì thêm mấy đôi tay nữa.

 

Liềm vung lên chỉ còn tàn ảnh, “soạt soạt” cắt lúa mì, chốc lát cắt đổ một mảng lớn.

 

Đã bố trí theo , bó những cây lúa mì cắt thành từng bó, xếp gọn gàng bờ ruộng, đội chuyên trách vận chuyển đến sân phơi lúa, trẻ con bất kể lớn nhỏ thì ở phía nhặt những bông lúa mì rơi rớt.

 

“Y Doãn tri thanh, việc năm ngoái , vẫn ? Tốc độ ? Cô đang cắt lúa mì mà là đang cắt tóc cho nó ?” Đại đội trưởng nhíu mày .

 

“Haha…” Những xung quanh nhịn ồ lên.

 

Đại đội trưởng động tác chậm chạp của cô, sốt ruột c.h.ế.t .

 

“Đại đội trưởng, cố gắng hết sức ạ! tay lời , lỡ lát nữa cắt chân thì ?” Doãn Kiều Đại đội trưởng bằng ánh mắt vô tội, Đại đội trưởng trực tiếp bỏ , ông sợ thêm vài câu nữa thì ông sẽ đau tim mất.

 

Tiếp theo còn ngô, lạc và đậu nành trong ruộng thu hoạch, nhiệm vụ vẫn còn nặng nề.

 

Mọi đều việc cật lực, mệt đến nỗi thẳng lưng lên , cánh tay cũng đau nhức vô cùng, nhưng cũng dám dừng .

 

Dưới sự nỗ lực đồng lòng của , cuối cùng chỉ còn ngô.

 

Ngày hôm đó, bận rộn lâu trong ruộng ngô, lưỡi liềm sắc bén vung lên hạ xuống, cây ngô đồng loạt cắt đổ, từng bó ngô xếp gọn gàng phía . Trong khí tràn ngập mùi hương đặc trưng của đất và cây ngô hòa quyện, cùng với tiếng của , niềm vui thu hoạch bội thu lan tỏa khắp cánh đồng.

 

đúng giữa trưa, bầu trời xanh biếc như rửa sạch bỗng nhiên đổi sắc, mây đen như một bàn tay vô hình kéo tụ tập nhanh chóng, chớp mắt che kín mặt trời. Gió cũng bắt đầu thổi mạnh, khiến cây ngô xào xạc, từng hạt mưa to như hạt đậu lác đác rơi xuống, đập mặt đau buốt.

 

“Không , trời sắp chuyển!” Đại đội trưởng gào to, “Mọi đừng ngây đó nữa, nhanh lên mà thu hoạch chạy!”

 

Tiếng hô , như thổi lên hồi kèn xung trận.

 

Vân Đinh kịp lau những giọt nước mưa lẫn mồ hôi trán, hai tay nắm chặt lưỡi liềm, liều mạng tăng tốc độ.

 

“Ôi trời ơi! Thật c.h.ế.t, cái lưng già của !”

 

“Cô thanh niên trí thức Tiểu Vân, cô gái trẻ như cô mà cũng lưng già ?”

 

“Thôi , nhanh lên mà việc, đừng tán gẫu nữa, thể để công sức đổ sông đổ biển .”

 

Mọi đều nín bặt, dám thêm lời nào.

 

Mưa ngày càng dày đặc, đất chân trở nên lầy lội chịu nổi, mỗi bước đều vô cùng khó khăn. Có cẩn thận trượt ngã, bò dậy tiếp tục ; lưỡi liềm cong, sửa sơ tiếp tục cắt. Trong lòng chỉ một suy nghĩ: Nhanh, nhanh hơn nữa!

 

Trời dần tối, đều đau nhức, đói đến mức bụng dán lưng, nhưng việc thu hoạch vẫn còn xa mới kết thúc.

 

Đại đội trưởng nghiến răng: “Thắp đèn ngay, tối nay thâu đêm! Hái ngô , cây đừng chặt vội.” Thế là, ánh đèn dầu leo lét lay động cánh đồng, chiếu sáng những gương mặt mệt mỏi nhưng kiên định.

 

Nước mưa chảy dọc theo má, , mắt dán chặt những cây ngô mặt, lặp lặp động tác hái ngô một cách máy móc và nhanh chóng.

 

Cuối cùng, khoảnh khắc cuối cùng khi mưa như trút nước, giỏ ngô cuối cùng đưa lên xe bò.

 

Tất cả ngã quỵ xuống đất bùn, thở hổn hển, thành quả lao động đầy xe, gương mặt mệt mỏi nở nụ mãn nguyện. Cuộc đua với ông trời , họ thắng!

 

Vân Đinh năm nay cuối cùng cũng thấu hiểu hai từ “song đoạt” (thu hoạch và gieo trồng gấp rút), tay đều phồng rộp.

 

Thật sự mệt đến c.h.ế.t , về phòng tắm rửa giường đất mà nhúc nhích, mặc cho bụng réo ầm ĩ.

 

 

Loading...