Xuyên đến thập niên 70 làm cá muối trồng rau phát tài - Chương 171: Về chuyện nấu ăn ---
Cập nhật lúc: 2025-11-11 04:21:22
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái đó thì nhất định nấu ! Dù nấu , hết đảm bảo là .”
Mấy phụ nữ ở đây pha trò, trò chuyện vui vẻ ngừng.
Cao Húc Đông bận rộn hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng xong hết các món.
Hai đàn ông lớn lượt bưng các món ăn lên bàn, mỗi khi một món bưng lên, họ ồ lên một tiếng, khiến nhịn mà bật phá lên.
Lẩu bò hầm củ cải trong nồi đất sôi lục bục, mùi thịt thơm hòa quyện với vị ngọt thanh của củ cải lan khắp nhà.
Cuối cùng khi bày lên bàn, đầy ắp cả một mâm tròn: cá kho tàu óng ả giữa đĩa, nem rán vàng ruộm xếp ngay ngắn, rau xanh xào điểm xuyết bên cạnh đùi heo om xì dầu màu cánh gián, cùng sợi ớt đỏ đĩa gà cay, thôi thấy thèm ăn .
“Oa… đúng là sắc hương vị đều đủ cả, đầu bếp Cao tài lộ ngoài đấy nhỉ! Vợ tương lai của thật lộc ăn .” Vân Đinh trêu ghẹo , nhanh chóng liếc Dương Thanh Thanh, vành tai ửng đỏ.
Chậc chậc… đúng là quá đỗi thuần khiết.
“Được , hôm nay vất vả cho hai thanh niên của chúng , khai vị thôi!”
“Hê hê, chỗ rượu nho là lấy từ chỗ Dương mỹ nhân đó, cụng ly một cái, chúc năm mới vui vẻ! Cuộc sống ngày càng sung túc.”
“Năm mới vui vẻ…”
Mọi quây quần quanh bàn, ăn trò chuyện, khí thật hài hòa.
Hóa sự náo nhiệt của bữa cơm tất niên chỉ ở bên cạnh , mà còn ở bên cạnh những bạn đồng hành .
Hiện giờ cô , ít đang nhớ nhung cô !
Nhà họ Vân ở thành phố Ninh…
“Ấy! Không Tiểu Tứ bên đó ăn cơm nữa.” Mẹ Vân mâm cơm mà nhớ đến cô con gái út đang ở xa.
“Hừ, con cái lớn , lẽ nào ăn cơm? Mẹ đừng lo lắng vớ vẩn nữa.” Bố Vân thôi, chứ trong lòng cũng nhớ lắm.
“Bố , em gái bên đó lắm! Em cũng sẽ để chịu thiệt thòi , em kiếm ít tiền , chắc ăn còn ngon hơn cả nhà chứ!”
“ đó, chị hai hào phóng lắm, mỗi chúng con qua, chị đều nhiều món ngon.”
“Anh hai, em út thật sự mở cửa hàng ? Giờ ai quản nữa ?” Vân Chiêu thì mối quan tâm khác họ.
Bố cũng từng nhắc đến chuyện ăn mà em út từng đề cập, trong lòng cũng rục rịch ý định.
Hiện giờ Lương Đan mang bầu , lương tháng hiện tại xem là đủ dùng, nhưng mà tích cóp thêm thì , cũng cho bố , vợ và con cái cuộc sống hơn.
“Thật sự mở , em xem qua, khách khứa đông lắm, ăn cũng khá , chính sách cũng đổi , còn ai quản nữa chứ? Bây giờ là khuyến khích một bộ phận dân giàu , thúc đẩy kinh tế phát triển mà.”
Vân Chiêu trầm tư suy nghĩ, Lương Đan liếc chồng một cái, trong lòng hiểu rõ đang nghĩ gì, họ cũng trò chuyện vài ban đêm, nếu thật sự , cô sẽ ủng hộ.
Mèo con Kute
…
Bên nhà họ Đoạn, cả nhà đang ăn bữa cơm tất niên, chủ đề cũng xoay quanh Vân Đinh.
“Ấy, con xem con kìa, bữa cơm tất niên mà cũng đưa về ăn cơm .”
“Mẹ , hai hôm nữa cô sẽ đến mà, đừng lải nhải nữa. Mẹ nên nghĩ xem, chuẩn món gì ngon cho con dâu tương lai của ?”
Quả nhiên, ai hiểu bằng con, Tào Giai Lệ lập tức chuyển hướng chú ý.
“ đó! Con mau xem, con bé thích ăn gì? Mẹ chuẩn thật kỹ.”
“Cô ! Món ngon gì cũng thích, đặc biệt là đùi heo om xì dầu.” Đoạn Tinh Dã đến cô gái thích, là nét dịu dàng.
Đoạn Uyên liếc bộ dạng của con trai , đúng là từng thấy nó như bao giờ, từ nhỏ đến lớn chỉ chọc giận ông.
“Đùi heo om xì dầu? Cái !”
“Dì Lâm chắc sẽ . Mẹ , cứ yên phận , đừng bếp, thì con dâu nhất định đến .”
Đoạn Tinh Dã cực kỳ hiểu những món ăn kinh dị của , chỉ bố là ngon mà trái với lương tâm.
“Thằng ranh con, chuyện thì chuyện khác, tự con cũng nấu chứ?”
“Bà xã, đừng để ý nó, đây, ăn miếng thịt dê.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-den-thap-nien-70-lam-ca-muoi-trong-rau-phat-tai/chuong-171-ve-chuyen-nau-an.html.]
Đối với những hành động tình cảm sến sẩm thường ngày của bố , cả nhà quen .
“Con trai, nhớ đến lúc đó đón sớm đấy nhé!”
…
Vân Đinh vẫn đang suy nghĩ đầu đến nhà khách thì nên chuẩn quà gì!
Quá quý giá thì , quá rẻ tiền cũng hợp.
Cuối cùng, nghĩ nghĩ , cô vẫn quyết định mang theo ít táo. Táo trong gian của cô to ngọt, trong thời đại , thể coi là vật hiếm. Còn chỗ rượu nho ủ đó, mua thêm hai hộp sữa mạch nha.
Sáng sớm, Đoạn Tinh Dã đến cổng sân nhà nhỏ, nhưng thấy còn sớm, cứ thế lặng lẽ dựa bên ngoài cổng chờ.
“Ấy da, thanh niên, chờ yêu đấy ?”
Là bác gái hàng xóm, đây từng thấy ngoài với Vân Đinh, nên .
“Bác gái, bác đấy ạ?”
“Ấy, xem, mua ít rau.”
Vân Đinh thấy tiếng động bên ngoài cửa, đoán là Đoạn Tinh Dã đến, liền vội vàng dậy mặc quần áo .
Vừa mở cửa, thấy đàn ông ngoài cổng, áo khoác quân đội màu xanh rêu phủ một lớp tuyết trắng, mép giày bông dính vết bùn của tuyết tan.
“Ngốc ? Không gõ cửa, đông c.h.ế.t mất.”
Đoạn Tinh Dã một tiếng, đưa gói giấy dầu đang giữ ấm trong tay cho cô, “Bánh đường nướng em thích đó, xem còn nóng . Sợ gõ cửa em thức giấc nên chờ một lát.” Khi chuyện, thở trắng bốc quấn lấy chóp mũi ửng đỏ của , xem là thật sự lạnh .
“Mau !” Vân Đinh kéo sân.
Đoạn Tinh Dã thuận theo lực kéo của cô bước , ánh mắt dừng ở bàn tay nhỏ trắng nõn đang kéo , trong lòng ngừng vui sướng.
“Mẹ bảo đến đón em sớm, chờ ngày mà tóc bà bạc trắng cả .”
“Đâu phóng đại đến ? Ai khách từ sáng sớm tinh mơ chứ?”
“ thật sự phóng đại , nhà bây giờ chắc đang chuẩn đón em đấy.”
“Chúng ăn chút đồ nóng , lát nữa hẵng .”
Vân Đinh nhanh luộc hai tô sủi cảo lớn, Đoạn Tinh Dã tuy ăn , nhưng lúc cũng ăn cùng Vân Đinh.
Dù thì bây giờ cũng vội về, chi bằng cứ ở đây chỉ hai họ, ai quấy rầy, về nhà thì sẽ khác, nhiều “bóng đèn” thế mà.
Khoảng mười giờ, họ mới khỏi nhà.
Tào Giai Lệ đáng thương, sáng sớm cứ ở cửa đầu ngõ, nào , con trai căn bản vội đưa về.
“Bà xã, lời, ngoài trời lạnh lắm, lát nữa chúng nó về tự khắc sẽ nhà thôi.”
Đoạn Uyên kéo vợ , một nữa cửa ngóng , trở nhà, trong lòng cực kỳ bất mãn với thằng con trai Đoạn Tinh Dã .
lúc , Đoạn Tinh Nguyệt và Thẩm Tri Hứa xách theo quà Tết bước .
“Bố , hai đón chúng con ?” Đoạn Tinh Nguyệt , thật trong lòng hiểu rõ, đây là đang chờ em dâu tương lai của cô.
“Con cứ như thể ngày nào cũng về , gì mà đón chứ?”
“Mẹ, chê con về nhà ?” Đoạn Tinh Nguyệt tiến lên vòng tay ôm lấy cánh tay nũng nịu .
“Mẹ ý đó ?”
Thẩm Tri Hứa cưng chiều vợ nũng với vợ.
“Tri Hứa, xem kìa, cưng chiều con bé hư mất .”
“Mẹ, ạ, Nguyệt Nguyệt .”
“Được, hai đều cùng phe với .”
“Bà xã, là cùng phe với em mà.” Đoạn Uyên vội vàng bày tỏ lòng trung thành, căn bản hề để ý đây là mặt con gái và con rể.