Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuất Dương Thần - Chương 404: Thư Bà Bà Lưỡi Độc, Khúc Tiên Sinh Khí Phách Yếu

Cập nhật lúc: 2025-06-26 03:43:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Noãn mím môi, đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ, ngẩng đầu lên như cố giữ chút tự tôn cuối cùng.

Đúng vậy, tôi cảm nhận rõ nàng đang gồng mình giữ thể diện.

"Hiển Thần, ý cháu thế nào?" Từ Phương Niên hỏi dồn, ánh mắt như thiêu đốt.

Tôi không trả lời thẳng.

Lời Từ Phương Niên nghe thật nực cười.

Dù giờ đây tôi đã đoạt lại Dương Thần mệnh từ Tôn Trác, hay chưa, tôi cũng sẽ không chọn Từ Noãn.

Chỉ là thái độ đoạn tuyệt với Tôn Trác cùng cái tên "Khúc tiên sinh" khiến tôi hoài nghi.

Gia tộc Từ thật sự đã quay lưng với Tôn Trác?

Khúc tiên sinh là ai? Cao nhân đứng sau họ Từ?

Tạm thời, tôi không đoán được ý đồ Từ Phương Niên, càng không biết hắn có nói dối hay không.

"Hiển Thần!" Giọng Từ Phương Niên trầm xuống, không phải giận dữ mà như khuyên nhủ.

"Thời thế đã đổi, cháu tuy lớn lên theo Tần Uy tử học nghề, nhưng cũng phải biết linh hoạt. Coi như Noãn nó phạm sai lầm, được không? Nhìn trên tình nghĩa chú nuôi cháu bao năm, ta nên lật qua trang mới. Hơn nữa, Tần Uy tử bảo cháu kết hôn với Noãn, mục đích gì Noãn đã rõ từ lâu, Khúc tiên sinh cũng minh thị."

"Cháu, lẽ nào không muốn trở thành người như Tôn Trác?"

"Ta không muốn." Tôi lắc đầu, giọng bình thản: "Trả Lão Cung, ta sẽ đi. Còn Khúc tiên sinh kia, nếu muốn gặp, hãy đường đường chính chính xuất hiện, đừng trốn tránh."

"..." Từ Phương Niên trố mắt, chau mày.

"Hiển Thần, cháu..." Hắn định nói tiếp.

"Ba! Đủ rồi!" Từ Noãn giậm chân, mắt lạnh băng pha lẫn hận ý.

"La Hiển Thần, ta tự nguyện gả cho ngươi, ngươi có quyền gì khinh thường ta?"

"Ngươi muốn gì? Bắt Khúc tiên sinh hạ mình đến gặp? Để ngươi chiếm thế thượng phong?"

"Rồi ba ta phải cúi đầu, ta cũng phải quỵ lụy ngươi sao?"

"Ngươi lầm to rồi!"

"Ta chỉ muốn g.i.ế.c Tôn Trác - tên lừa đảo đó. Ngươi may mắn trùng hợp khiến hắn thảm bại thôi."

"Hừ."

"Ngươi nghĩ Từ Noãn này không tìm được đàn ông tốt hơn ư?" Đôi mắt nàng mở to, gương mặt méo mó.

"Nàng sẽ tìm được." Tôi vẫn bình thản.

"Nhưng giờ ta chỉ cần Lão Cung. Nếu gia tộc Từ còn vòng vo, ta sẽ coi các ngươi là đồng bọn Tôn Trác. Hoàng Ty sẽ cùng ta san bằng nơi này."

Câu cuối, tôi nhìn thẳng Từ Phương Niên.

"Đây..." Trán hắn ướt đẫm mồ hôi.

Từ Noãn mặt xanh mặt đỏ, nhưng ánh mắt càng thêm kiên quyết.

"Ba, trả Lão Cung cho hắn." Nàng nói từng chữ.

"Noãn!" Từ Phương Niên quát, định ngăn cản.

Bỗng tiếng vỗ tay vang lên từ phía sau.

Bước chân vững vàng, khí tức bình ổn tiến đến.

"Qua thái độ, ta thấy ngươi biết Từ Noãn có Diệu Huyền Ngọc mệnh, biết từ nàng có thể thu được một sợi Dương Thần. Dù Tôn Trác chiếm lợi thế trước, nhưng mệnh cách nàng vẫn còn. Từ gia chủ nói rõ ràng thế, ngươi vẫn dửng dưng."

"Không biết, là Tần Uy tử cho ngươi chỗ dựa, hay bản thân ngươi tự tin thái quá?"

"Dương Thần mệnh, số trời định xuất Dương Thần. Người trẻ đôi khi phải học cách cúi đầu. Lùi một bước, biển rộng trời cao, vô số cơ hội sẽ mở ra!"

Giọng nói trầm ấm vang lên.

Một người đi ngang qua tôi, Thư bà bà và Dư Tú, đến đứng giữa Từ Phương Niên và Từ Noãn.

"Ta ở lại Từ gia, chỉ vì ngươi có giá trị, có thể giúp La Hiển Thần."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-404-thu-ba-ba-luoi-doc-khuc-tien-sinh-khi-phach-yeu.html.]

"Nên đừng nói những lời vô nghĩa kia nữa. Phụ thân ngươi không muốn nghe, ta, cũng vậy."

Người đó mỉm cười, nói với Từ Noãn.

Mặt Từ Noãn bỗng tái mét.

Ánh mắt nàng giằng xé, như vừa chịu nỗi nhục tày đình.

Người kia không để ý, chỉ nhìn tôi.

Rõ ràng, đây chính là Khúc tiên sinh.

Khoảng năm mươi tuổi, khuôn mặt tròn, tóc cắt ngắn gọn gàng, nốt ruồi bên cánh mũi tạo nét đặc trưng. Bộ đồ Đường trang nhã chỉnh tề.

"Vô sự hiến ân cần, phi gian tắc đạo." Tôi nói.

Khúc tiên sinh không biến sắc.

Từ Phương Niên giật mình, hạ giọng: "Hiển Thần, đừng nói bậy với Khúc tiên sinh! Danh tiếng và bản lĩnh của tiên sinh, cháu không hiểu đâu! Đừng hỗn xược!"

Thái độ đó như một trưởng bối quở trách kẻ tiểu bối ngỗ nghịch.

Với tôi, càng nực cười.

Nếu thật sự đoạn tuyệt với Tôn Trác, mục đích gia tộc Từ đã quá rõ.

Ý đồ Khúc tiên sinh cũng lộ rõ.

Chỉ là muốn thứ cha mẹ tôi để lại.

Thực tế, tôi chỉ biết đó là thi thể, không rõ ở đâu.

Khúc tiên sinh giơ tay, ra hiệu Từ Phương Niên im lặng.

"Lão Cung ở phòng thứ ba bên trái. Nhưng ngươi chưa chắc mang đi được. Không phải ta ngăn cản, mà t.h.i t.h.ể chúng tôi đào lên... có vấn đề."

"Ngoài ra, có lẽ ngươi nghĩ ta và Từ gia có âm mưu. Ta nói thẳng: Từ gia nhìn thấy tiềm lực ngươi, Từ Noãn muốn ngươi giúp báo thù, còn ta, chỉ muốn hợp tác."

"Ta không biết ngươi hiểu bao nhiêu về gia tộc La, nhưng ta biết gần đây ngươi tiếp xúc nhiều với Mao Hữu Tam, dính líu sâu với Minh Phường."

"Thậm chí quan hệ với Hoàng Ty ngày càng mật thiết."

"Ta khuyên ngươi chân thành."

"Một, Lĩnh Đầu Hoàng Ty xưa nay không phải kẻ tốt. Hắn vơ vét bao bảo vật từ gia tộc La, khi biến cố xảy ra lại rút lui. Hắn chắc chắn đang lợi dụng ngươi."

"Hai, Dậu Dương Cư Minh Phường chính là thủ phạm g.i.ế.c cha mẹ ngươi. Hợp tác với chúng chẳng khác nào nhận giặc làm cha."

"Ba, Mao Hữu Tam sẽ g.i.ế.c ngươi. Những kẻ hắn quan tâm, đều bị nhét vào quan tài."

Khúc tiên sinh nói có lý có luật, ánh mắt lạnh nhạt nhìn Thư bà bà.

Mặt Thư bà bà co giật, mở miệng:

"Vậy nên, gia tộc Từ có thể bỏ mặt, con gái theo một người bị lừa, lại muốn nhờ Hiển Thần báo thù?"

"Hoàng Ty cùng Hiển Thần sống c.h.ế.t có nhau, ngươi dám bôi nhọ ngốc tử ta?"

"Mao Hữu Tam cũng là âm dương tiên sinh, hắn không ở đây nên ngươi mới dám nói. Hắn mà tới, ngươi không dám thở mạnh."

"Ngươi nói hợp tác là được? Tuổi chưa già, đã học thói lão làng?"

"Nói thật, ngươi là âm dương tiên sinh khí phách yếu nhất ta từng gặp. Lợi dụng gia tộc thảm hại thế này, Hiển Thần làm sao coi trọng ngươi?"

Lời Thư bà bà sắc như dao, chua ngoa đến cực điểm.

Mí mắt tôi giật liên hồi, không ngờ bà lão không chỉ giỏi dùng châm, khẩu thuật còn đỉnh cao.

Phiêu Vũ Miên Miên

Đúng vậy, tôi không sợ Khúc tiên sinh, càng không ngại động thủ.

Mao Hữu Tam còn không thích đánh nhau, Khúc tiên sinh khó lòng mạnh hơn.

Tôi hiểu, âm dương tiên sinh giỏi về bói toán, thực chiến thì mấy chục tay chân Hoàng Ty đủ làm hắn khốn đốn.

Thêm Dư Tú - ngay Cửu trưởng lão còn không địch nổi, Khúc tiên sinh càng không phải đối thủ.

Nghĩ vậy, tôi liếc Khúc tiên sinh, quay thẳng về phòng hắn chỉ định.

Loading...