Xuất Dương Thần - Chương 1394: Võ Tăng
Cập nhật lúc: 2025-08-02 18:30:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một cây thiền trượng đánh lui Trương Thủ Nhất, tiếp theo một nhát kiếm khiến Trương Thương Lãng và Đường Mẫu thể đỡ nổi. Đồng thời, những lời chú pháp vang lên càng hạn chế khả năng của tất cả tử Vân Cẩm Sơn.
Chỉ trong chớp mắt, vị tăng nhân một chống bộ lực lượng Vân Cẩm Sơn mặt!
Dù là Hoạt Phật, thực lực của cũng ngang ngửa những chân nhân đỉnh cao nhất!
Cùng lúc đó, tất cả trưởng lão chân nhân, thậm chí cả các tử, đều tay!
Tiếng chú pháp vang vọng bên ngoài chùa, kiếm khí và phù châu b.ắ.n như mưa tên, cảnh tượng khiến kinh hãi.
Hầu như mỗi tử Vân Cẩm Sơn đều nhắm đến, Lê Khôn ngoại lệ, tất cả đều đánh lui!
Trương Thủ Nhất, Trương Thương Lãng và Đường Mẫu gần như đồng thời phản ứng.
Ba họ tập hợp một chỗ, cùng xông lên. Trương Thủ Nhất ở giữa, Trương Thương Lãng và Đường Mẫu hai bên, ba thanh kiếm chụm một!
Lúc , vị tăng nhân hình dáng kỳ dị giơ cao kim cang xử trong tay, đón đầu đối thủ!
Một tiếng nổ đùng đoàng, tia lửa b.ắ.n , Trương Thương Lãng, Trương Thủ Nhất và Đường Mẫu cả ba đều đánh bay!
Vị tăng nhân cất giọng kỳ lạ bằng tiếng Tạng, lúc ai hiểu đang gì.
Những tử Vân Cẩm Sơn tỉnh táo , hoảng sợ bỏ chạy về phía cổng chùa.
Họ ngu, rõ địch nổi sẽ liều mạng.
Trương Huyền Ý cũng lao khỏi điện Phật, trán và thái dương của đều lỗ máu, nửa khuôn mặt ướt đẫm máu, trông thảm thiết vô cùng.
Trương Thủ Nhất, Trương Thương Lãng và Đường Mẫu dừng ngay cửa điện, cả ba gần như cùng lúc đạp chân lên ngưỡng cửa.
Lúc , tất cả trưởng lão chân nhân tiến lên, kể cả cũng trở thành hậu thuẫn cho ba vị chân nhân Vân Cẩm Sơn.
Vị tăng nhân chậm rãi tiến lên, nhặt thiền trượng ném , nhặt thanh kiếm b.ắ.n , kim cang xử buộc thắt lưng.
Ba vị chân nhân Vân Cẩm Sơn tiến lên nữa, chỉ đó như đối mặt với kẻ thù nguy hiểm.
Đám Lê Khôn xông xác những tử Vân Cẩm Sơn giết, m.á.u b.ắ.n tung tóe, một mảng da đầu bay lên, lũ Lê Khôn tranh giành , nhảy lên xà nhà, chạy loạn khắp điện Phật.
Thi thể đất, nửa đầu trọc lóc, m.á.u thịt be bét, c.h.ế.t trong tình cảnh quá thảm thiết, như trừng phạt thêm nữa.
Vị tăng nhân vẫn tiến lên, thiền trượng trong tay gõ xuống đất từng nhịp, âm thanh càng lúc càng nặng nề.
Hắn ngừng điều gì đó, nhưng chỉ thể mặt lạnh như tiền, vì hiểu...
"Rút lui!" Kim Luân đột nhiên quát lên.
Hắn nhảy vọt lên phía , từ phía ba vị chân nhân Vân Cẩm Sơn, lao trong điện Phật, đáp xuống ngay mặt ba .
Kim Luân trong tay cũng cầm một cây thiền trượng, đẩy ngang thiền trượng, đẩy lui ba vị chân nhân khỏi cửa điện.
Trong khoảnh khắc chớp nhoáng đó, vị tăng nhân bỗng giơ cao thiền trượng, từ phía , hung hãn bổ xuống đầu Kim Luân!
"Đại sư dừng tay!" Thần Tiêu giận dữ hét lên.
Thiền trượng dừng ngay đỉnh đầu Kim Luân, chỉ cách một tấc, rút về.
Lúc , mồ hôi trán Kim Luân chảy thành giọt.
Hắn run rẩy , chắp tay cúi đầu vị tăng nhân.
Vị tăng nhân mặt biểu cảm, vài câu bằng tiếng Tạng mà chúng hiểu.
Kim Luân cẩn thận lùi , thoát khỏi cửa điện.
Ầm! Cánh cửa đóng sập !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuat-duong-than/chuong-1394-vo-tang.html.]
Khoảnh khắc cửa đóng, tất cả Lê Khôn đều trừng mắt phía ngoài, ánh mắt đẫm máu.
________________________________________
Tĩnh lặng, và tuyệt đối tĩnh lặng.
Ánh nắng chiếu xuống cánh cửa, những chiếc đinh đồng phản chiếu ánh sáng.
Một vị tăng, chặn ba vị chân nhân Vân Cẩm Sơn...
Sức mạnh đáng sợ của thể thấy rõ.
Kim Luân bước , chân run rẩy, ba vị chân nhân Vân Cẩm Sơn lùi , tất cả chúng đều lùi theo.
Lùi xa hàng trăm mét, Kim Luân mới lảo đảo, cúi đầu thật sâu.
"Ngươi... tại cúi đầu hành lễ, đến khác?" Trương Huyền Ý run giọng mở miệng, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ kìm nén, nhưng nhiều hơn là hoang mang.
, Lão Cung và Ngô Kim Loan kích động, nhưng bản vẫn tỉnh táo, đặc biệt khi thất bại càng mất lý trí.
Vân Vũ
"Bần đạo , nếu cưỡng ép qua, tất sẽ dẫn đến sát cơ, đang theo dõi trong bóng tối."
"Bần đạo cũng , để thêm nữa, may cơ hội."
"Trương đạo trưởng, ngươi ."
"Giống như ngươi lời đường vòng của La đạo trưởng, ngươi chỉ tin thanh kiếm trong tay, pháp quyết trong lòng bàn tay. Ngay cả khi thất bại liên tiếp, ngươi vẫn hỏi , tại cúi đầu hành lễ?"
Kim Luân hòa thượng cả đời, gõ chuông cả đời, và Thần Tiêu hiểu rõ tăng nhân.
Lúc hiểu, bây giờ mới , Kim Luân ắt hẳn phát hiện điều gì đó.
Chỉ là Trương Huyền Ý chịu , vì quá nuông chiều Trương Huyền Ý nên Trương Thủ Nhất cũng để ý đến Kim Luân.
Lão Cung và Ngô Kim Loan chỉ dùng chuyện Lê Khôn để đào hố cho Trương Huyền Ý, đồng thời nhụt chí , nhưng cả hai đều tính sai, ngờ trong bóng tối còn một tồn tại khác...
"Vân Cẩm Sơn tử chết, là kẻ g.i.ế.c , lẽ nào hỏi?" Trương Huyền Ý giọng điệu nặng nề.
"Phật nhân quả, Đạo phân thiện ác. Cái c.h.ế.t của tử là do Trương đạo trưởng cưỡng ép chuyện , đó là kết quả tất yếu, là quả báo của ngươi, liên quan đến bần đạo. Bần đạo cố gắng hết sức." Kim Luân đáp.
"Huyền Ý, đừng thất thố nữa." Đường Mẫu đồng thời lên tiếng.
Trương Huyền Ý cúi đầu, sắc mặt càng lúc càng tối.
Đột nhiên, như nhận điều gì, vội vàng đến mặt một .
"Ngô , chuyện , ngài nghĩ ?"
Từ đầu đến giờ, Ngô Kim Loan hề mở miệng, tay ngừng bấm quẻ, sắc mặt căng thẳng.
Dù Trương Huyền Ý lên tiếng, Ngô Kim Loan vẫn ngẩng đầu, vẫn tiếp tục bấm quẻ, mặt mày âm trầm.
Ba vị chân nhân Vân Cẩm Sơn cũng im lặng, huống chi là các tử khác.
Cuối cùng, Trương Thủ Nhất lên tiếng: "Kim Luân trưởng lão, ngài hẳn thêm nội tình chứ? Vị tăng nhân rốt cuộc là ai? Là kẻ sống sót trong chùa ? lũ Lê Khôn tàn sát tăng chúng, thậm chí ăn thịt họ, tại cấu kết với Lê Khôn?"
"Hay là yêu tăng, nuôi dưỡng Lê Khôn, g.i.ế.c c.h.ế.t tăng chúng, chiếm cứ nơi ?"
Không thể phủ nhận, phán đoán của Trương Thủ Nhất trực tiếp.
cũng lên tiếng.
Lúc , cũng thêm điều gì.
Kim Luân trầm mặc hồi lâu, : "Tượng Phật là Bất Động Minh Vương, vị tăng nhân đó hẳn là Võ Tăng Mật Tông. Làm hòa thượng một ngày, gõ chuông một ngày. Sư và gõ chuông mấy chục năm, hai từng là Võ Tăng. Võ Tăng Hiển Tông bằng Mật Tông, Võ Tăng của họ tu pháp."