Ngụy Tướng với rằng, khi thứ định, đừng cho nàng thế của , xin hãy tìm cách cài cắm tai mắt ở Sở quốc, giúp họ theo dõi Công chúa, bảo vệ Công chúa an .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Hắn đồng ý, nhưng biến cố đến .
Nàng về đến Sở quốc kế đầu độc. Dù y công cứu kịp thời, nhưng đôi mắt nàng tổn thương nặng nề, gần như thể thấy gì.
Sau khi đôi mắt nàng mù, nàng suốt một đêm, suýt máu. Sau đó nàng g.i.ế.c kế , cùng Sở Vương đồng quy vu tận. Từ đó, nàng giam lỏng trong tẩm cung của Hoàng hậu, chiếu chỉ bước nửa bước.
Trên từng bức thư gửi từ Sở cung, thấy tình cảnh hiện tại của nàng. Hắn vốn nghĩ nàng sẽ chìm đắm trong đó, nhưng nàng kiên cường hơn tưởng nhiều.
Hắn chiến sự kéo chân ở tiền tuyến, thực sự thể thoát .
Đến khi cuối cùng thể rảnh rỗi, tin nàng đến một ly cung ở biên giới Sở quốc để dưỡng bệnh, liền rời chiến trường, bất chấp sự phản đối của quần thần, mang theo vết thương mới, một vòng qua lính gác biên phòng Sở quốc, đến ly cung thăm nàng.
Dù là vì ân tình cũ, là vì yêu cầu của Ngụy Vương mà hứa, đều nợ nàng.
Hắn lấy tên giả là Tấn Lam, ở bên cạnh nàng.
Y công cơ thể nàng suy yếu từng ngày, nhưng mỗi ngày nàng thể hiện một sức sống mãnh liệt, khiến run rẩy vì nàng.
Hắn từng thấy một nữ tử nào như , thể kiên cường đến thế, tấm lòng rộng mở đến thế.
Nàng lên núi hái hoa, tự do cưỡi ngựa, đến những nơi vẽ trong tranh, dù đôi mắt mù, cũng từng suy sụp một ngày nào.
Vì , cho nàng những bài thơ hoa lệ, những cuốn du ký, mỗi buổi sáng và buổi tối, cùng nàng ngắm bình minh và hoàng hôn, cùng nàng cưỡi ngựa phi bốn phía mênh mông.
Nàng từng hỏi , nếu khi mù mắt, cảm thấy tinh thần tê liệt đến mức tâm cũng mù, thì thế nào để giải thoát?
Hắn đáp, con giữa vũ trụ bao la, bé nhỏ như phù du, ví như cây cỏ núi non hùng vĩ, ý chí càng rộng lớn thì trời đất càng bao la.
Nàng khẽ , hiểu, cảm ơn khai thông cho nàng.
khi nàng cùng cưỡi ngựa, đỉnh đồi, cảm nhận làn gió dài thổi qua, nàng trong ánh sáng mờ ảo, ánh vàng rực rỡ, đôi mắt nàng dịu dàng sáng lên, như chứa đựng một bầu trời xuân tươi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-son-tu-mong/chuong-375.html.]
Hắn thường cảm thấy, khai thông cho nàng, mà là nàng cho , còn một cách sống phóng khoáng như thế .
Hắn thể phủ nhận, trong những ngày cuối cùng ở bên nàng, dần nàng thu hút.
Trái tim như rơi một hồ nước xuân ấm áp.
Thỉnh thoảng ban đêm, sẽ gảy đàn cho nàng , giữa tiếng sóng sông mơ hồ, nàng tựa cửa sổ đón gió , lặng lẽ lắng khúc nhạc của .
Hắn là một hộ vệ, gảy đàn, chữ, quả thực khác thường, nhưng nàng từng hỏi, từng tò mò về quá khứ của .
Lần duy nhất, là khi nàng mở lời hỏi: "Tấn Lan, hình như trong lòng ngươi chuyện."
Hắn sững sờ, nàng ánh đèn xanh đầu : "Ta tiếng đàn của ngươi, luôn cảm thấy trái tim ngươi như quá khứ khóa chặt, trong lòng ngươi chuyện gì thể giải tỏa ?"
Hắn quả thực quá nhiều nỗi buồn khó giải tỏa, cha đều c.h.ế.t, lượt qua đời, đời còn , còn cảm nhận chút ấm áp nào, thiên hạ là nơi dung .
Nàng xong im lặng, hồi lâu : "Tấn Lam, trời đất rộng lớn, chỗ dung cho ngươi? Ngươi hãy khắp thiên hạ mà xem, gặp những ngươi gặp, ngắm núi sông, những điều ngươi , lấp đầy trái tim, con sẽ cô độc suốt đời."
Dung mạo nàng trong ánh nến mờ ảo càng thêm dịu dàng, nàng, trái tim như ngừng một khắc, khẽ hỏi: "Thật sự thể ?"
Nàng mỉm : "Có thể, chỉ tiếc là thời gian của còn nhiều, thể ngắm thiên hạ nữa."
Hắn hiểu, những chuyện phát sinh từ tình cảm nhưng dừng ở lễ nghĩa, tuy nhiên trong những ngày tháng sớm tối bên nàng, những tình cảm đó thể kìm nén mà cuồng nhiệt nảy nở.
Trái tim trống rỗng của khi đến đây, dần dần sinh m.á.u thịt, nhưng tình cảm đó kịp nắm giữ, dường như sắp mất .
Hắn hỏi nàng, nhận xét gì về Tấn Vương, nàng đáp rằng nàng sợ .
Nàng , Tấn Vương là một quân vương coi thường thiên hạ, một lạnh lùng cứng rắn như , thủ đoạn tàn nhẫn, tuyệt đối là kẻ dễ đối phó.
Sao thể?