Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong Nhưỡng Sơn Hà - Chương 41

Cập nhật lúc: 2024-04-20 00:35:49
Lượt xem: 799

Vương Dư không để ta đi, cũng tính toán mang ta cùng đến Lạc Thành.

 

Trước khi rời đi, ta vốn định về Nam gia thu thập một chút hành trang, nhưng bị Vương Dư ngăn lại, lúc này mới nhớ đến chuyện Trưởng công chúa nói cha mẹ ta đã chết, trong lòng rất lâu không thể bình tĩnh.

 

Vương Dư thấy vẻ mặt ta bàng hoàng, nhàn nhạt an ủi: "Cha nàng đầu quân cho Dữu Mục, từ lúc Mộ Dung Thùy vào thành sớm đã bị hắn g.i.ế.c rồi, mẹ cả nàng cũng sau chuyện này mà treo cổ tự vẫn, không nói cho nàng biết, cũng chỉ là sợ nàng đau lòng mà thôi."

 

Ta lau lau mắt, giọng nói bình tĩnh: "Ta không đau lòng, bọn họ tuy cho ta một miếng ăn, nhưng chưa từng bảo vệ ta lấy một ngày, nếu không phải gặp được chàng, ta e rằng sớm đã c.h.ế.t ở phủ Thái Thú rồi!"

 

Vương Dư nghe lời này, hiển nhiên vô cùng hưởng thụ, tay vuốt nhẹ tóc ta, giọng nói dịu dàng: "Đó là tất nhiên, chỉ là lang quân thương nàng, nàng cũng phải thương lang quân, không được chọc tức ta giống như lúc xưa nữa, biết không hả?"

 

Ta đang muốn trả lời, vừa ngẩng đầu, chỉ thấy Trưởng công chúa đang đứng cách đó không xa, đang lặng lẽ nhìn chúng ta, dọa ta giật cả mình.

 

Vương Dư cũng trông thấy rồi, thản nhiên gọi một tiếng mẫu thân, cũng không hành lễ, liền trực tiếp lôi ta đi.

 

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Gần tối, ta đang cùng ngự nữ bận trước bận sau thu dọn hành lý, liền thấy Vương Dư ngồi sau bàn dài, mặt lộ vẻ suy nghĩ sâu xa.

 

"Đợi tới Lạc Thành, ta sẽ xin bệ hạ một phong hào, phong nàng làm Hương Quân."

 

Ta nghe vậy quá đỗi khiếp sợ: "Ta không có công đức gì, sao có thể làm Hương Quân?"

 

Đối phương không cho là đúng: "Lần này Vương gia ta giúp Tư Mã Thị đóng đô ở Lạc Thành, nhất định được vị trí Quốc Công, thưởng đan thư thiết khoán, nàng hai lần cứu ta thoát chết, chỉ là một vị trí Hương Quân nhỏ nhoi mà thôi, được coi là gì chứ?"

 

Hắn nói xong, lại trầm ngâm một lúc: "Có điều bây giờ cha mẹ nàng đã chết, việc cấp bách bây giờ, là tìm cho nàng một mẫu thân khác tốt hơn."

 

Ta không biết hắn muốn làm gì, chỉ có thể mơ hồ đoán được một chút ý tứ, đại khái là muốn tốt cho ta, muốn tìm cho ta một thân phận tốt hơn.

 

Vì thế sau khi đêm đến, hắn sai mấy ngự nữ rửa mặt chải đầu trang điểm cho ta, ta im lặng chịu đựng, mặc cho các nàng búi tóc ta cao đến một tấc, lại mặc vào y phục ước chừng bảy lớp, cả người đều rộng một vòng.

 

Sau khi tạo hình xong, các ngự nữ dìu ta đứng giữa phòng, lại xoay quanh líu ríu khen ta: "Nữ lang đúng là thần tiên phi tử!"

 

"Ta đã từng gặp mấy trăm quý nữ, cũng không thấy ai có thể so với nữ lang!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuan-phong-nhuong-son-ha/chuong-41.html.]

"Đúng vậy, đúng vậy!"

 

Tuy ta từ nhỏ đã được mọi người khen mỹ mạo, cũng không khỏi luống cuống đỏ mặt, lúc đang soi gương ngắm nghía, Vương Dư đi từ ngoài vào, đứng ở sau lưng ta tỉ mỉ quan sát.

 

Ta lộ ra vẻ mặt đau khổ nói với hắn: "Vương Dư, đầu ta có phải quá dài rồi không?"

 

Hắn liếc ta một cái, kín đáo cảnh cáo: "Đây là kiểu trang điểm đám quý nữ ở Thượng Kinh yêu thích nhất, nàng chớ làm hỏng."

 

"Ồ."

 

Hắn lại ghé sát vào một chút, nhìn chằm chằm khuôn mặt đầy phấn của ta, bỗng nhiên lẩm bẩm: "Còn thiếu một thứ."

 

Ngay sau đó lấy một hộp son từ trong đống nữ trang ra, dùng bút than chấm chút, điểm hai nốt chu sa nho nhỏ dưới mắt ta, trong mắt lộ vẻ hài lòng:

 

"Xong rồi, có thể giống đến năm sáu phần."

 

Sau đó, không hiểu ra sao ta bị ngự nữ vây quanh, nhét vào xe ngựa.

 

Vương Dư cũng lên xe, ngồi đối diện ta, một tay còn cầm sách lụa, đang cúi đầu xem đến mê mẩn.

 

Ta không nhịn được tò mò: "Lang quân đang xem cái gì vậy?"

 

Hắn nhướng mày, thấy ta đang ngó đầu nhìn, liền trêu ghẹo nói: "Đang nhìn một con chuột phú quý."

 

"..................."

 

Xe ngựa đi xa dần, không đến thời gian một nén nhang liền đến một nơi cửa nhà rộng rãi, xem cách chế tạo cửa này, so với Vương gia không phân cao thấp.

 

"Tạ phủ?"

 

Ta ngẩng đầu nhìn tên trên hoành phi, trong lòng khiếp sợ.

 

Này không phải tên tuổi ngang với lang gia Vương gia - Trần Quận Tạ Thị?

Loading...