Xuân Phong Nhưỡng Sơn Hà - Chương 26
Cập nhật lúc: 2024-04-18 09:32:33
Lượt xem: 236
Bởi vì ta đồng ý đi Nghiệp Bắc tìm Vương Dư về, Long Tương tướng quân đồng ý một thỉnh cầu của ta, sẩm tối bắt thê tử của Dữu Mục đến cho ta.
Khó có thể tin, Thái Thú phu nhân thủ đoạn âm độc như thế, đại trượng phu cũng phải cười chê, thế nhưng lại vóc người nhỏ xinh, khuôn mặt ôn nhu, thậm chí có mấy phần mặt mày hiền hậu.
"Chính là ngươi, giết Tiểu Mai của ta."
Dữu phu nhân thấy ta cầm d.a.o găm trong tay, bình thản không sợ, giọng nói cũng nhẹ nhàng mềm mại:
"Vị nữ lang này, thiếp không hề biết Tiểu Mai."
Nghe vậy, ta cắt cử hai tướng sĩ xuống hầm đất thay ta đưa thi thể lên, bởi vì thời tiết nóng nực, bên ngoài đã chảy ra một tầng nước dịch, còn tản mát ra mùi vị gay mũi.
Nhìn thấy khuôn mặt xác nữ kia, cánh tay dưới tay áo của đối phương, cuối cùng cũng bắt đầu run rẩy.
Ta dùng lưỡi d.a.o sáng như tuyết, khẽ mô phỏng đôi tai tuyết trắng kia của đối phương: "Dữu phu nhân, biết vì sao ta chậm chạp chưa để Tiểu Mai mồ yên mả đẹp không?"
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuan-phong-nhuong-son-ha/chuong-26.html.]
"Hết cách rồi, dù sao ta cũng phải để nàng ấy toàn thây nha."
Lời còn chưa dứt, nàng ta liền gào khóc mắng to: "Ta chính là đích nữ của Vương gia! Tiện tỳ như thế, chết cũng chết rồi! Tội gì phải đổ lên đầu ta?"
Lời còn chưa dứt, tướng sĩ hai bên không cho là đúng giải thích: "Nữ lang chớ lo, nàng chỉ là dòng bên, dựa hơi Vương gia mà thôi, còn xin nhanh chóng ra tay, ta cần phải mau chóng đi tìm Vương lang quân."
Dữu phu nhân nghe vậy gào khóc càng lớn, lại bị tướng sĩ hung hăng quăng một bạt tai, tát đến miệng mũi đầy máu, gần như ngất xỉu.
Ta lắc đầu: "Là người của Vương gia thì sao nào?"
"Ta và ngươi chỉ là hai cái mệnh tiện, đổi lấy một cái mạng quý của Vương Dư, người Vương gia cũng sẽ cảm thấy rất có lợi chăng?"
Dưới tiếng kêu gào hoảng sợ của nàng ta, lưỡi d.a.o sắc mỏng vẽ lên da thịt, máu tươi bốn phía.
Một đôi tai đỏ tươi đầy máu, bị ta tự tay cắt xuống, nhẹ nhàng đặt lên ngực Tiểu Mai.
Như vậy, nàng ấy cuối cùng cũng có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà đi rồi.