Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Phong Nhưỡng Sơn Hà - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-04-15 11:57:25
Lượt xem: 321

Sau khi lấy được Kim Châu, Vương gia đặc biệt phái ra mấy tên giáp sĩ, một đường hộ tống ta về nhà.

 

Lo lắng đến ánh mắt hỗn tạp của người trong nhà, ta cố ý dẫn Giáp sĩ của Vương gia đến thành Bắc, dùng một số kim ngân nhỏ ở trong túi, mua một trạch viện ba phòng ở cuối ngõ từ lái buôn.

 

Tuy là chỗ kẻ sĩ hạng bét tụ tập, nhưng cũng thanh tịnh u nhã, vả lại dọc đường có đội quân của Vương gia theo sát phía sau, uy phong lẫm lẫm, thế cho nên hàng xóm hai bên kiêng kị đóng chặt cửa, thậm chí có một nữ lang trẻ tuổi, vì tránh né mà ngã xuống bên đường.

 

Khiến ta vô cùng hài lòng.

 

Sau khi lấy được chìa khóa cổng, ta ước lượng số kim châu còn lại trong túi, nghênh ngang về Nam phủ, tính toán dẫn Tiểu Mai đi xem nhà mới.

 

May mà, mẫu thân ngoài để lại cho ta một chiếc khăn, còn để lại cho ta một Tiểu Mai, khăn mất rồi, ta còn có Tiểu Mai!

 

Nghĩ đến đây, đau lòng trước đó ở Vương gia cũng đều bị tan biến.

 

Ta vào Nam phủ, liền ở viện trước viện sau hô gọi Tiểu Mai, gọi đến khàn cả họng cũng không thấy nàng đáp lại.

 

Mấy ngày nay, toàn bộ Nam gia đều vì ngày mai Nam Cẩm Tú xuất giá mà sứt đầu mẻ trán, tự nhiên không có ai để ý ta.

 

Cảm giác bất an càng lúc càng nghiêm trọng, ta trực tiếp tìm đến mẹ cả đang thêm trang cho Nam Cẩm Tú, đi thẳng vào vấn đề hỏi:

 

"Tiểu Mai của ta đâu rồi?"

 

Từ sau chuyện của Vương Dư, Nam phu nhân ít nhiều nhường nhịn ta, lúc này vẻ mặt vẫn thản nhiên như thường:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuan-phong-nhuong-son-ha/chuong-13.html.]

"Tiểu Mai? Nàng ta chưa nói với ngươi sao?"

 

"Nói cái gì?"

 

"Thái Thú Ba Quận nạp thiếp, nàng ta chủ động xin đi, đã đi được ba ngày rồi......"

 

Nghe vậy, trước mắt ta tỏa ra sao kim!

 

"Sao nàng có thể xin đi! Nàng từng nói đợi ta gả đi rồi, để ta nuôi nàng cả đời!"

 

Đối với sự giận dữ ngây ngô mà vô thố của ta, Nam phu nhân dùng giọng điệu đồng tình thương hại nói:

 

"Đứa nhỏ ngốc, nàng ta từ một nô tỳ trở thành thiếp của Thái Thú, đó là loại may mắn cỡ nào chứ? Trên đời này làm gì có ai không muốn làm chủ tử, mà cam nguyện làm nô tỳ đâu!"

 

"Không, không, bà lừa ta!"

 

Ta rống giận trở về phòng, lấy kim châu rồi chạy ra ngoài.

 

Lúc này sính lễ của Trần gia đã tới, lợn dê bò gia súc, sính lễ trong ngoài, kéo dài từ cổng chính đến nội viện, chồng chất chừng trăm gánh.

 

Liếc mắt trông qua, lụa đỏ dán khắp nơi, roi lụa rơi đầy đất, phú quý khó tả.

 

Nhưng ta chỉ cảm thấy khủng hoảng.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Những gấm vóc huy hoàng rực rỡ này đã há to miệng nuốt mất Tiểu Mai của ta, tiếp sau đó, có phải tới ta rồi không?

Loading...