XIN CHỈ DỤ HƯU PHU, DIỆT CẢ NHÀ HẮN - 4
Cập nhật lúc: 2025-03-25 12:28:37
Lượt xem: 6,236
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng bao lâu nữa, chắc chắn sẽ bỏ.
Thay vì lấy lòng , chi bằng lấy lòng Tiêu Khả Hinh, phụ nữ mang theo "quả trứng vàng" phủ.
Ngày thứ năm, chồng cho đến quở trách , cách quản gia, tước luôn lệnh bài chưởng gia.
Ta lặng lẽ sân viện, ngoại trừ hoa cỏ vẫn như cũ, thứ đều đổi .
Tiếng ve kêu nhức óc, bỗng nhớ về ba năm .
Khi đó, gả Hầu phủ, tình cảnh cũng chẳng khác gì bây giờ.
Mẹ chồng ưa, hạ nhân phục, nhưng khi —
Hách Cẩm Viêm sẽ chống lưng cho , sẽ vì mà dàn xếp với cha .
Ba năm thoáng qua như chớp mắt.
Hoa vẫn như cũ, nhưng khác xưa.
*
"Đã đến lúc ."
09
Ngay khi đám hạ nhân trong Hầu phủ âm thầm đặt cược, đoán xem bao giờ sẽ bỏ, thì tin tức đại quân khải trở về đến.
Cùng với đại quân, còn hỷ sự của nghĩa —Lăng Vũ.
Nghe , trong trận chiến quyết định, lập vô chiến công, tuy chức quan cao, nhưng trở thành trợ thủ đắc lực của Phiêu Kỵ Đại tướng quân đương triều.
Trong nháy mắt, sân viện vốn lạnh lẽo của trở nên náo nhiệt.
Đám hạ nhân như thể chợt nhớ , vẫn là một chủ tử chân chính.
Kẻ thì bưng dâng nước, thì nịnh nọt lấy lòng, thậm chí còn kẻ đưa thích xinh đến phủ Lăng Vũ hạ nhân, cả đám lượn lờ mặt ngừng.
Ngay cả Hầu gia, hiếm khi thấy mặt, cũng cho hạ nhân truyền lời, bảo sáng sớm hôm đến chính viện dâng .
10
Mười ngày , thấy giọng của Hách Cẩm Viêm trong chính viện.
Hắn đang tranh cãi kịch liệt với Hầu gia.
"Ta mới cái tiệc đón gió tẩy trần chếc tiệt đó!"
"Lăng Vũ là nghĩa của Tịch Lộ thì ? Hắn chẳng qua chỉ là một Bách hộ trướng , giờ trèo cao, giẫm lên đầu !"
"Phiêu Kỵ Đại tướng quân thì là gì? Chỉ vì rời doanh trại một đêm mà đuổi về kinh, khiến mất hết công lao!"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Dư Hoài chẳng cũng dựa nữ nhân mà tất cả …"
"Câm miệng!"
"Chát!"
Một tiếng bạt tai vang dội, ngay đó là tiếng thét đau lòng của Hầu phu nhân:
"Lão gia, ông đ.á.n.h Cẩm Viêm!
"Nó chẳng qua cũng chỉ vì để hậu duệ cho nhà chúng !
"Tịch Lộ bao năm nay sinh con, nếu Cẩm Viêm nể tình xưa, nó sớm nên bỏ ả !
"Giờ nghĩa của ả còn trèo lên đầu Cẩm Viêm…!"
Ta im lặng lắng , chỉ cảm thấy nực .
Dù ở chốn hậu viện, nhưng chuyện thế nào đều rõ cả.
Tại khi chiến sự còn kết thúc, Hách Cẩm Viêm đuổi về kinh trong bộ dạng chán chường?
Chẳng vì tự ý rời khỏi doanh trại, lén thăm Tiêu Khả Hinh, Đại tướng quân bắt quả tang tại trận ?
Đáng đó là đại tội, nhưng Dư Hoài nể tình công, nể mặt Hầu phủ, nên mới chỉ cách chức mà tha cho một mạng.
Mọi chuyện vốn dĩ là do tự tự chịu, mà đổ lên nghĩa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xin-chi-du-huu-phu-diet-ca-nha-han/4.html.]
Nghe đủ , buông tay, thả nha điểm huyệt thể lên tiếng nãy giờ.
Nàng mồ hôi lạnh vã như tắm, lẽ sợ nếu còn thêm chút nữa sẽ mất mạng, nên vội vàng run rẩy lên tiếng:
"Hầu gia, lão phu nhân, Thế tử phu nhân đến ."
Bên trong lập tức yên lặng.
Vài giây , Hầu gia mới cất giọng:
"Vào ."
Bước chính viện, thấy lão phu nhân đang bận rộn bôi t.h.u.ố.c cho Hách Cẩm Viêm.
Hắn lưng với , nghiêng đầu sang một bên, hề lấy một .
Chỉ Hầu gia, xoay tràng hạt trong tay, mặt lạnh , trầm giọng :
"Con phu thê là một thể ?"
Ta cúi mắt, chậm rãi đáp:
"Con ."
"Quân vi thần cương, phu vi thê cương.
"Nhi tử chẳng qua chỉ phạm sai lầm mà nam nhân thiên hạ ai cũng phạm, chẳng chỉ là một thất thôi ?
"Con thể trưng sắc mặt như , đối nghịch với ?"
"Mười ngày nay thèm để ý tới , phu thê gây gổ đến mức còn thể thống gì?"
Ta cúi đầu, lặng lẽ , đợi đến khi lão đến khô cả họng, mới dâng tách chuẩn sẵn.
Lão bức nhận sai, mới hài lòng :
"Nếu con , thì đến tiệc đón gió tẩy trần, hãy cùng Cẩm Viêm ."
"Vâng."
"Nhân tiện với nghĩa con, Cẩm Viêm những năm qua bạc đãi .
"Trước mặt Đại tướng quân, hãy đỡ cho Cẩm Viêm vài câu, bỏ qua chuyện đây, đó cũng là điều cho các con."
Ta ngoan ngoãn , trong khi khóe mắt liếc thấy Hách Cẩm Viêm.
Hắn dường như đang lén , bước đến, nhưng Hầu phu nhân kéo , mắng mỏ vài câu, mới thôi.
Sau khi trách mắng xong, cũng nhận lời gặp nghĩa , Hầu gia mới hài lòng, cho phép và Hách Cẩm Viêm rời khỏi chính viện.
Hắn sải bước nhanh phía , còn thì từ tốn phía , lặng lẽ bóng lưng mỗi lúc một xa.
Mãi đến khi bóng gần như khuất hẳn, mới đột nhiên dừng bước, phắt , tức giận lao về phía :
"Tịch Lộ!"
Ta bình tĩnh , nhẹ giọng hỏi:
"Thế tử còn chuyện gì ? Hay là, ngài đồng ý hòa ly với ?"
"Hòa ly?! Nàng còn dám nhắc đến hòa ly?!"
Hách Cẩm Viêm tức đến tóc dựng ngược, gân xanh nổi lên:
"Ta còn tính toán chuyện giữa nàng và nghĩa nàng…
"Vậy mà nàng cứ khư khư buông chuyện của Khả Hinh!
"Rốt cuộc nàng coi gì ?!"
Nói xong, thèm đầu , trực tiếp thẳng sang viện của Tiêu Khả Hinh.
Ta theo bóng khuất dần, cảm thấy buồn .
là cách vu oan giá họa.
Chỉ tiếc, một chuyện… sẽ như bọn họ mong .
*