Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 86.1: Số trời đã định vương gia phải nạp thiếp

Cập nhật lúc: 2025-05-09 15:29:17
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bắc Minh Thần thâm tình chăm chú nhìn Phật Tịch trong ngực, ánh mắt tràn đầy yêu thương, giọng nói cưng chiều: "Tuy ta có năng lực bảo vệ mẹ con nàng chu toàn, nhưng lại sợ có sơ suất. Ta không mong nàng và con sống trong cảnh nơm nớp lo âu, ta chỉ muốn các nàng cả đời đều vui vẻ.”

Chỉ cần Phật Tịch vui thì hắn cũng vui. Con ư? Nếu Phật Tịch muốn thì sinh thôi.

Phật Tịch bĩu môi, chớp đôi mắt to tròn lấp lánh:

[Ôi trời ơi.]

[Nghe Bắc Minh Thần nói vậy,dường như rất đáng sợ, đây là biến thành phim cung đấu à?]

[Ta cảm thấy bản thân lắm thìchỉ tính là cung hài.]

Bắc Minh Thần cười ha ha: "Đừng lo, nhất định ta sẽ bảo vệ nàng thật tốt.”

Phật Tịch tươi cười rạng rỡ: "Đừng lo, ta cũng sẽ bảo vệ chàng thật tốt.”

[Từ nay về sau không thể sống ung dung nữa, ta phải hướng về tiền tài, kiếm tiền ngập mặt.]

[Đám sủng vật cũng nên huấn luyện, thời kỳ ăn chơi hưởng thụ của bọn chúng chấm dứt tại đây!】

Bắc Minh Thần nghe được tiếng lòng của nàng, chỉ cảm thấy ấm lòng, vô cùng ấm lòng, cúi đầu hôn lên môi Phật Tịch.

Hồi lâu sau.

Phật Tịch cảm thấy khó chịu, giãy giụa rời khỏi lòng hắn, vừa đi ra khỏi thư phòng vừa nói: "Ta mang mật thư từ Linh Tịch Các tới, chàng đợi ta một chút."

Bắc Minh Thần vừa nghe hai chữ mật thư lại nhớ tới cảnh tượng trên xe ngựa hôm qua, rồi lại nghĩ đến chuyện vừa mới làm cùng nàng, cả người hắn bỗng cảm thấy nóng rực.

Phật Tịch không để ý, chạy nhanh ra khỏi thư phòng, thị vệ gác cổng vội quỳ hành lễ: "Bái kiến vương phi!" 

Phật Tịch dừng chân, khẽ gật đầu: "Đứng lên đi..."

Thị vệ đứng dậy, cung kính hỏi: "Không biết vương phi có điều gì sai bảo?"

Phật Tịch vừa định xoay người, nghe xong câu ấy thì dừng bước lại, nhìn với vẻ hứng thú. Sao hôm nay nàng lại cảm thấy thị vệ đặc biệt ân cần vậy?

Nếu như vậy để chân nàng nghỉ ngơi cũng được.

"Ngươi đi lấy tay nải ở xe ngựa đến đây cho ta."

Thị vệ cúi đầu đáp: "Vâng." Sau đó nhanh chóng chạy đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-86-1-so-troi-da-dinh-vuong-gia-phai-nap-thiep.html.]

Phật Tịch chống cằm nhìn theo bóng dáng vui vẻ của thị vệ, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

[Mùa thu vẫn còn đó,cớ sao ta lại cảm thấy như xuân về rồi?]

Vương phi."

 

Phật Tịch quay đầu nhìn sang, thấy Linh Tiêu chẳng biết xuất hiện từ khi nào, đang cúi đầu đứng bên trái nàng, cực kỳ cung kính.

"Đứng lên đi..."

Linh Tiêu đứng dậy, cung kính đứng sang một bên.

Phật Tịch bỗng nhớ tới cảnh đêm đó, khẽ liếc mắt, tùy ý hỏi: "Linh Tiêu, ngươi thích kiểu cô nương như thế nào?"

Linh Tiêu sững người, rồi đáp ngay: "Dễ thương, hiền lành, thẳng thắn..."

Linh Tiêu chưa kịp nói xong đã cảm thấy có ánh mắt như lưỡi d.a.o quét tới. y vội ngẩng đầu nhìn. Chỉ thấy Bắc Minh Thần siết chặt nắm tay, cả người tỏ vẻ bất mãn, đôi mắt ưng nhìn y chằm chằm.

Linh Tiêu nghẹn lời, không dám nói thêm câu nào.

Bắc Minh Thần rất khó chịu, vẻ mặt âm trầm, nhưng vì Phật Tịch ở bên nên cố nén lại. Những gì Linh Tiêu nói chẳng phải đều là đặc điểm của Phật Tịch sao? Chẳng lẽ y dám mơ tưởng tới nàng?

Hắn nghĩ tới đây, tay hắn siết chặt đến mức vang tiếng "Rắc rắc".

Nếu đã thế, vậy thì g.i.ế.c Linh Tiêu đi là được.

Sau lưng Linh Tiêu lạnh lẽo, người cứng đờ, trong lòng hoảng hốt, ngài ấy sao thế?

Mình đã nói gì phạm thượng sao? Hay là làm điều gì không thể tha thứ? Tại sao ta lại cảm thấy vương gia có sát ý với ta?

Hừ, vương phi nói không sai chút nào. vương gia chẳng dễ thương gì cả! Suốt ngày lấy danh vương gia ra dọa người! Nếu không phải ngài ấy là vương gia thì ta đã... Thôi, cho dù Bắc Minh Thần không phải vương gia thì ta vẫn sợ.

Phật Tịch nghe Linh Tiêu  nói xong thì suy nghĩ, vốn không phát hiện ra Bắc Minh Thần  sắp ăn tươi nuốt sống Linh Tiêu : "Đáng yêu, lương thiện, thẳng thắn..."

[Hay lắm, Linh Tiêu  nói ra toàn ưu điểm của Tòng Tâm còn gì]

[Chậc chậc đúng là trong mắt người tình là Thi Châu, à không, Tây Chu... Thi Tây... Cái gì vậy chời?]

Lúc này Bắc Minh Thần mới nhận ra bản thân hiểu lầm. Nhưng mà những đặc điểm này chỉ Phật Tịch mới có! Mà nàng đâu chỉ có thế, nàng còn cởi mở, hoạt bát, lém lỉnh, ngọt ngào, ngây thơ...

 

Loading...