Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 84.1: Một kẻ thất bại còn tự cho mình là anh hùng cái thế

Cập nhật lúc: 2025-05-05 14:42:17
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Suýt chút nữa Giản Triều đã nghẹn lời, cả người run rẩy vì giận, n.g.ự.c phập phồng dữ dội. Y cố điều hòa hơi thở, cố khiến mình tỉnh táo, nghiến răng nghiến lợi: "Tẩu là nữ tử, ta không tính toán với tẩu..." 

Phật Tịch đang muốn chất vấn Bắc Minh Thần, vừa nghe tiếng Giản Triều, lửa giận trong lòng bốc lên đỉnh đầu, thấy ai cũng muốn mắng: "Ngươi tính toán để ta mở mang tầm mắt đi, một kẻ thất bại còn tự cho mình là anh hùng cái thế."

Giản Triều vừa mới bình tĩnh lại, ngay lập tức sụp đổ, tay chỉ Phật Tịch "Ngươi ngươi ngươi" hồi lâu. Y hít một hơi: "Tẩu có tin ta có thể khiến tẩu quỳ xuống cầu xin ta không?"

Y vừa nói xong câu này, không chỉ Phật Tịch giận đến trừng mắt nhìn, ngay cả Bắc Minh Thần cũng lộ vẻ âm trầm đáng sợ, giống như giây tiếp theo sẽ lột da rút gân Giản Triều.

Giản Triều thấy tình thế không ổn, vội nằm vật xuống đất nhắm mắt giả chết, miệng còn lẩm bẩm: "Hôm nay nhất định ta phải thấy tẩu bò dưới đất cầu xin ta. Nếu tẩu không cầu xin, ta sẽ nằm đây không dậy nữa!”

[Ngây thơ, đầu óc cũng là hàng lỗi.]

Phật Tịch hừ hừ mấy tiếng, nhìn ngoài thư phòng hô: "Người đâu..."

Nàng còn chưa nói xong, hai thị vệ xông vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mà ngây ngẩn cả người. Chỉ thấy sắc mặt vương phi hung ác túm cổ áo vương gia, vương gia có vẻ sợ hãi khom người lấy lòng. Dời mắt nhìn xuống chính là Giản nhị hoàng tử đang nằm dưới đất, còn nhắm mắt, nhìn qua giống như vừa tắt thở.

Hai thị vệ liếc nhìn nhau, chẳng lẽ vừa rồi bọn họ mở cửa sai cách rồi. Bọn họ lại gật đầu với nhau, đi ra thư phòng, đóng cửa lại. Sau đó hít sâu một hơi, Bọn họ vội quỳ xuống hành lễ: "Bái kiến vương phi, bái kiến vương gia, bái kiến Nhị hoàng tử." Bọn họ đã nhìn ra vương phi ngồi trên đầu vương gia, vương gia vẫn đang lấy lòng, có lẽ vương phủ này sắp lật trời.

Phật Tịch nhìn lướt qua Giản Triều, trêu ghẹo: "Nhị hoàng tử nói trong phòng hơi nóng, các ngươi ném y ra ngoài cổng Thần Vương phủ đi, để Nhị hoàng tử mát mẻ một chút."

Thị vệ nghe xong khiếp sợ không thôi, ngẩng đầu tỏ vẻ đáng thương nhìn về phía Bắc Minh Thần, ý muốn vương gia lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-84-1-mot-ke-that-bai-con-tu-cho-minh-la-anh-hung-cai-the.html.]

Bắc Minh Thần mím chặt môi, liếc Giản Triều lại nhìn Phật Tịch, môi mỏng mấp máy: "Làm theo lời vương phi đi."

Hai thị vệ hiểu ra, vương gia vô cùng sợ vương phi, sau này bọn họ phải nịnh nọt vương phi nhiều hơn: "Vâng." 

Giản Triều nhanh chóng bật dậy, ôm n.g.ự.c như thể bị tổn thương, vẻ mặt đau đớn nhìn Bắc Minh Thần: "Phí công đệ xem huynh là huynh đệ tốt, mà huynh lại, lại vứt bỏ đệ như vậy. Bắc Minh Thần, đệ thật sự nhìn nhầm người rồi."

Phật Tịch nhướng mày...

[Người không biết còn tưởng Giản Triều bị Bắc Minh Thần phụ tình, dáng vẻ tiểu tức phụ bị khinh bỉ này.]

Nàng hắng giọng mấy tiếng, giọng nói có vẻ cảnh cáo: "Bắc Minh Thần, ngài có sẵn lòng vì ta đ.â.m huynh đệ mình mấy đao không?"

Bắc Minh Thần gật đầu ngay: "Ta sẵn lòng."

Sau đó nàng nhìn về phía Giản Triều, giọng nói lạnh lùng: "Giản Triều, nào, ngươi là huynh đệ tốt của ta."

Giản Triều lùi lại một bước: "Từ giờ phút này trở đi, đệ không phải huynh đệ tốt của huynh nữa, đệ muốn cắt áo đoạn nghĩa."

Nói xong móc khăn gấm từ trong tay áo ra, ném lên không trung, quay đầu chạy khỏi thư phòng, tiếng còn vọng lại: "Tự huynh bảo trọng đi."

Hai thị vệ quỳ trên đất trợn tròn mắt, không biết có nên lui xuống không.

Bắc Minh Thần đưa tay đặt lên tay Phật Tịch, giọng đầy hèn mọn nịnh nọt: "Đừng giận, đều là lỗi của ta."

Loading...