Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 122.1: Ra tay trước

Cập nhật lúc: 2025-10-02 13:26:20
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phật Tịch giường cả ngày, lúc xế chiều Phí Nguyệt đến bắt mạch cho nàng, đó mỉm cười rút tay về.

"Mạch tượng bình ổn, nhưng mấy ngày này phải chú ý nhiều hơn."

Phật Tịch mỉm cười, đó gật đầu: "Con biết rồi, ̣ ơn Nguyệt di."

Phí Nguyệt sờ đầu Phật Tịch, cười nói: "Sau này là người lớn rồi, mọi chuyện phải để ý nhiều hơn."

Phật Tịch vậy, mặt nở nụ cười thẹn thùng: "Nguyệt di, con biết rồi."

Phí Nguyệt cười ha ha rút tay mình lại, giúp Phật Tịch kéo chăn, đứng lên nói: "Con nghỉ ngơi cho tốt , về trước."

Phật Tịch gật đầu phất tay: "Tạm biệt Nguyệt di."

Đêm khuya, Phật Tịch ngủ từ xế chiều đến bây giờ, khi thức dậy được Bắc Minh Thần đút ăn. Nàng ăn một chút, mím chặt môi: "Bắc Minh Thần, muốn ăn."

Hắn ép, khi đáp lời đặt thức ăn xuống, vừa muốn đỡ Phật Tịch xuống cho nàng nghỉ ngơi, ai ngờ tiếng chó sủa hoảng loạn vang lên bên tai hắn.

"Gâu gâu... Tịch tỷ, cứu mạng, xảy chuyện rồi."

"Gâu gâu... Tịch tỷ, cứu mạng."

Phật Tịch vừa ̣nh nằm xuống chợt dừng lại, vội kéo cánh tay Bắc Minh Thần đầu nhìn lại. Chỉ thấy Thiết Trụ nhanh chóng vọt vào, cửa phòng bị nó đụng phát tiếng vang.

"Ầm..."

Thiết Trụ phá tan cửa, lại nhanh chóng chạy đến bên giường, vừa chạy vừa gọi.

"Gâu gâu... Linh Tịch Các xảy chuyện. có sát thủ vọt vào."

"Gâu gâu... Mau cứu Nguyệt di, bà ấy sắp bị giết chết rồi."

Mặc dù Bắc Minh Thần hiểu Thiết Trụ đang nói gì, nhưng thấy vết máu người Thiết Trụ đã biết xảy chuyện.

Phật Tịch xong vội với Bắc Minh Thần: "Linh Tịch Các xảy chuyện, có sát thủ xông Linh Tịch Các muốn giết Nguyệt di."

Nàng nói xong ̣nh xuống giường, Bắc Minh Thần vội cản nàng lại: "Nàng nghỉ ngơi , để ."

Phật Tịch nói nhiều, với tình trạng hiện ̣i của nàng, cho dù cũng gây thêm phiền, nói chừng còn bị người bắt làm con tin.

Nàng vội đẩy Bắc Minh Thần ngoài: "Vậy chàng nhanh , nhanh lên."

Bắc Minh Thần gật đầu ngoài, giọng nói vang lên: "Không cho nàng bước xuống giường, chắc chắn bọn họ sẽ bình yên vô sự."

Phật Tịch hô ngoài cửa: "Ừm, chắc chắn sẽ xuống giường."

Thiết Trụ thấy Bắc Minh Thần khỏi phòng, nó ngã xuống đất, chân chó còn run rẩy.

"Gâu gâu... Tịch tỷ, suýt chút nữa Thiết Trụ gặp được tỷ rồi."

Phật Tịch nhìn lướt qua từ Thiết Trụ, khi thấy rõ người nó chỉ bị dính máu mới thở dài một . Nàng thấy cả người nó run rẩy, rất muốn mở miệng an ủi, nhưng lời đến khóe miệng lại đổi.

"Nhìn xem ngươi chẳng có triển vọng gì, ngoài đừng nói quen , mất mặt."

Lần này Thiết Trụ vô cùng ấm ức, mắt chó rưng rưng nước mắt, dáng vẻ vô cùng đáng thương.

Phật Tịch mím môi, giọng nói dịu dàng hơn: "Được rồi, nói xem có chuyện gì?"

Bắc Minh Thần giọng nói của Phật Tịch mới an lòng, cất bước khỏi Thần Tịch Viện, nói với Linh Tiêu và Linh Phong đang canh giữ ngoài cửa: "Triệu tập nhân mã Linh Tịch Các, ngay."

Linh Tiêu, Linh Phong Bắc Minh Thần lo lắng, vội đáp đó chạy về phía hậu viện.

Bắc Minh Thần về phía cửa phủ, với Tòng Tâm: "Đi vào trong ở cạnh vương phi."

Tòng Tâm hành lễ đáp: "Vâng vương gia..."

Bắc Minh Thần nói với Linh Dược và Linh Nhất: "Bảo vệ Thần Tịch Viện cẩn thận, trước khi bổn vương về thì cho phép bất cứ ai vào."

Linh Dược và Linh Nhất khom người nắm tay hành lễ: "Vâng..."

Sau khi Bắc Minh Thần sắp xếp xong xuôi mới khỏi Thần Vương phủ, nói với thị vệ Thần Vương phủ: "Đóng cửa phủ, trước khi bổn vương về, cho phép bất cứ kẻ nào vào Thần Vương phủ."

Thị vệ khom người cúi đầu: "Vâng..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-122-1-ra-tay-truoc.html.]

Linh Tiêu vội vàng dắt ngựa qua, Bắc Minh Thần xoay người lên ngựa, nhận trường kiếm trong tay Linh Tiêu, nắm chặt dây cương, hai chân ôm bụng ngựa. Tiếng roi vang lên, con ngựa lao vút .

Linh Tiêu, Linh Phong và thị vệ tinh nhuệ cưỡi ngựa theo sát phía .

"Giá"... Theo tiếng roi vang lên, tuấn mã chạy về phía trước như phát điên, móng ngựa giẫm xuống, bụi đất tung bay.

Giống như mưa to rơi xuống, nhưng âm thanh này hòa với bụi đất và gió cát truyền vào tai, khiến người mà cảm thấy bất an.

Bắc Minh Thần nắm chặt dây cương, roi quất lên lưng ngựa. Hắn chăm chú nhìn chằm chằm phía trước, gân xanh tay hiện , khí thế ngang ̀ng càng lúc càng mãnh liệt.

Bắc Minh Thần khẽ quát một tiếng: Giá...

Tuấn mã hí vang, chạy nhanh về phía trước.

Sau khi đến cửa Linh Tịch Các, Bắc Minh Thần kéo dây cương khiến con ngựa dừng lại. Tuấn mã hí vang giơ móng trước lên rồi dừng lại.

Bắc Minh Thần xoay người xuống ngựa, giơ chân đá văng cánh cửa đóng chặt. Cánh cửa bị đá mạnh, phát tiếng "Ầm" thật lớn.

Đầu tiên là tiếng chém giết đập vào tai, tập trung nhìn lại, máu tươi nhuộm đầy sân, khắp nơi đều có thi thể.

Bắc Minh Thần , ánh mắt nhìn lướt qua xung quanh. Sau khi hắn thấy rõ tình hình mới rút kiếm , đ.â.m xuyên qua yết hầu một áo đen muốn đánh lén Thi Hoành. Người còn kịp phản ứng đã ngã xuống đất bỏ mình.

Bắc Minh Thần xoay nhặt trường kiếm lách mình lên. Trường kiếm vung lên, từ trái đến ̀n nhẫn lướt qua, đ.â.m phía cổ mấy người áo đen vây quanh Thi Hoành và Phí Nguyệt. Trong phút chốc, máu bắn tung tóe.

Tiếp theo hắn lại xoay người, áo đen bên cạnh Thi Châu cũng ngã xuống.

Nhóm người Linh Tiêu nhanh chóng xông vào, nhìn một lượt cũng bắt đầu đánh với đám người áo đen .

Có nhóm người Linh Tiêu hỗ trợ, tình thế đổi. Những kẻ áo đen dần rơi vào thế yếu, càng lúc càng nhiều tên áo đen bị xử lý ngã đất.

Lão đại dẫn đầu nhìn thấy người áo đen dưới tay mình dần ít , biết đêm nay thể giết được, chậm ̃i lùi lại chuẩn bị tìm cơ hội chạy thoát.

 

 

 

Loading...