Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 121.1: Nghe nói tỷ mang thai, bổn mèo đại diện những con vật kia đến thăm tỷ

Cập nhật lúc: 2025-09-30 13:08:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từng cây ngân châm đ.â.m vào cánh tay của Phật Tịch, cơn đau đớn trong bụng nàng giảm nhiều, sự đau đớn giữa lông mày dần tan biến.

Phí Nguyệt móc một viên thuốc đút vào miệng Phật Tịch, Bắc Minh Thần nhanh chóng đưa nước lên, Phí Nguyệt nhận lấy, khẽ nói: "Tiểu Tịch, uống thuốc này ."

Phật Tịch mơ mơ màng màng nuốt thuốc xuống.

Phí Nguyệt lại đổi ngân châm sang nơi khác, chờ đến khi sắc mặt của Phật Tịch bình thường mới rút ngân châm , giọng điệu bình thản nói: "Thần Vương điện hạ, Tiểu Tịch đã m.a.n.g t.h.a.i rồi, đừng để nàng ăn bậy bạ, càng thể vì muốn giảm đau nhanh mà ăn Thanh Linh Đan có độc. Quan trọng nhất là trong ba tháng đầu thể làm chuyện phòng the."

Bà ấy nói xong nhìn qua Bắc Minh Thần, thấy mặt hắn đầy vẻ tự trách và áy náy, khẽ thở dài một .

"Thôi được rồi, mấy hôm nay Tiểu Tịch được nuôi tệ, bị tổn thương nguyên khí, cũng đã giải hết độc tố trong cơ thể, thai tượng đã ổn ̣nh lại, bây giờ nữa. Ngài đừng lo lắng quá mức."

Bắc Minh Thần chằm chằm gương mặt Phật Tịch đang ngủ say, khẽ ừm một tiếng.

Phí Nguyệt cất ngân châm , đứng lên: "Ta ngoài kê mấy thang thuốc, khi Tiểu Tịch tỉnh phải tận mắt nhìn thấy nàng uống hết."

Cuối cùng, bà ấy nhìn Phật Tịch: "Đưa nàng tắm ." Nói xong, bà ấy khỏi phòng.

Bắc Minh Thần đến giường xổm xuống, đưa tay xoa trán Phật Tịch, phát hiện ở viền tóc nàng còn ướt đẫm mồ hôi. Hắn đứng lên ôm Phật Tịch vào bồn tắm, giúp nàng lau sạch thể.

Tòng Tâm đến nhanh chóng chăn mền giường.

Sau khi tắm xong, Bắc Minh Thần ôm Phật Tịch khỏi bể, mặc áo trong cho nàng, đắp chăn, thâm tình nhìn ngắm gương mặt Phật Tịch, vừa nhìn vừa cười.

Cười rất chân thành.

Một đêm , Bắc Minh Thần ôm Phật Tịch, tay sờ bụng nàng, khóe môi từng ngừng cười. Hắn vẫn ngủ chập chờn, sợ nửa đêm Phật Tịch cảm thấy khó chịu.

Thời gian trôi qua, trời dần sáng lên, nhìn ngoài cửa sổ phủ một lớp sương mỏng đã biết hôm nay trời rét lạnh.

Hôm nay, người của Thần Vương phủ dậy thật sớm, mặt ai cũng đầy vẻ vui mừng. Tin tức vương phi m.a.n.g t.h.a.i tiểu thế tử đã truyền khắp Thần Vương phủ, truyền vào tai chim nhỏ đang bay, chuột Mickey đang trộm đồ, ai vui vẻ.

Mấy người Linh Tiêu và Linh Phong chạy chạy vào loay hoay quên cả trời đất, bởi vì khi trời còn sáng, vương gia đã phân phó bọn họ thắp lửa Thần Vương phủ, lại nói với phòng bếp từ rày về cho dù canh giờ nào cũng phải chuẩn bị kỹ thức ăn, mọi thứ phải dựa vào khẩu vị của vương phi.

Tòng Tâm theo Linh Tiêu ngoài từ sớm, phải vì nàng muốn tìm mấy bà tử lớn tuổi, có kinh nghiệm, mà Linh Tiêu thì phải điều tra rõ lai lịch những người .

Sau khi Bắc Minh Thần phân phó xong xuôi vào buồng trong, ngồi bên nhuyễn tháp đầy ánh sáng dịu dàng nhìn Phật Tịch đang ngủ say. Hắn đang chờ Khê Nhi, chờ nàng tỉnh lại cùng chia sẻ chuyện vui này.

Đến khi mặt trời lên cao, Phật Tịch mới mơ mơ màng màng mở to mắt, phải nàng tỉnh dậy mà bị đói đến tỉnh.

Đập vào mắt chính là dung nhan tuấn tú của Bắc Minh Thần, khi nhìn dung nhan , cảm giác an toàn khó hiểu xông lên đầu. Phật Tịch vô thức muốn dựa sát vào hắn.

Bắc Minh Thần khẽ đỡ Phật Tịch, nhích thể của mình về phía trước, tay vuốt ve mặt nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-121-1-nghe-noi-ty-mang-thai-bon-meo-dai-dien-nhung-con-vat-kia-den-tham-ty.html.]

"Khê Nhi, chúng có con rồi." Trong mắt của đầy vẻ dịu dàng và yêu thương, giọng nói vô cùng cưng chiều.

"Ta biết, tối hôm qua Nguyệt di nói rồi." Lúc Phật Tịch nói chuyện còn nở nụ cười, cúi đầu, trong giọng nói có vẻ thẹn thùng và làm nũng.

Bắc Minh Thần Phật Tịch nói vậy, hắn cười vui vẻ hơn, đưa tay khẽ vuốt ve gương mặt nhỏ trắng nõn của nàng: "Có chỗ nào thoải mái ? Bụng còn đau ? Đói bụng ? Muốn ăn gì?"

Phật Tịch cười ngọt ngào: "Ta đói bụng quá, ăn gì cũng được."

Bắc Minh Thần gật đầu đáp lời, hôn lên trán nàng đó đứng lên khỏi phòng.

Không bao lâu đã bưng nước rửa mặt đến, hầu hạ Phật Tịch rửa mặt rồi khẽ nói: "Chờ một lát, chuẩn bị thức ăn cho nàng, sẽ nhanh thôi."

"Ừm..."

Trong phòng bếp, Linh Phong đang dặn dò mấy bà tử việc phải làm, thấy Bắc Minh Thần đến nhanh chóng hành lễ hỏi han.

"Vương gia..."

Mấy bà tử cũng quỳ hành lễ: "Tham kiến Thần Vương điện hạ."

Bắc Minh Thần nhìn lướt qua, có khoảng sáu, bảy bà tử đang quỳ đất. Hắn khẽ ừm rồi nói: "Đứng lên , đã chuẩn bị xong thức ăn cho vương phi ?"

Nhóm bà tử đứng lên, cúi đầu, cung kính nói: "Bẩm vương gia, đã chuẩn bi xong, thuốc cũng đã nấu xong."

Bắc Minh Thần khẽ gật đầu: "Đưa ." Sau đó nói với Linh Tiêu: "Lại tìm thêm mấy người, nhất ̣nh phải là người già có kinh nghiệm."

"Vâng..."

Bắc Minh Thần dừng một lát nói tiếp: "Vậy đã tìm được đại sư ?"

Linh Tiêu cúi : "Vẫn tìm được."

Hắn nhận khay từ tay bà từ, nhìn thoáng qua thức ăn khay, mặt có vẻ hài lòng. Sau khi mấy bước dừng với Linh Tiêu: "Đi Bách Thanh quốc đón Lam Thiên, sẵn tiện lấy Tuyết Đàm Đan của Giản Triều đến đây."

 

Loading...