Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 114.1: Chân dung của Ngôn Âm
Cập nhật lúc: 2025-09-17 08:42:09
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bắc Minh Thần dẫn Phật Tịch đến tẩm điện của Thái hậu: "Tôn nhi bái kiến hoàng tổ mẫu."
Phật Tịch quỳ xuống, đã bị Bắc Minh Thần đỡ lên, nàng khó hiểu chớp mắt mấy cái.
[Ta cần quỳ à?]
Bắc Minh Thần dậy, nắm chặt tay Phật Tịch, hiệu nàng cần quỳ. Thái hậu nhìn thấy hành động của hai người, khóe môi cong lên ý cười, nhìn được Phật Tịch vẫn rất quan tâm Thần Nhi.
"Ngồi ..."
"Đa tạ hoàng tổ mẫu."
Bà tử lên đỡ Thái hậu ngồi xuống, Thái hậu che miệng khẽ ho một tiếng, chậm ̃i nói: "Các ngươi lui ."
"Vâng." Nha , bà tử trong tẩm điện đáp lời lui xuống.
Thái hậu về phía Bắc Minh Thần, khẽ nói: "Các con quang minh chính đại đến đây, đã vạch mặt với nó rồi ?"
Bắc Minh Thần chỉ khẽ gật đầu, nói gì.
Thái hậu thở dài một : "Ai gia ngờ nó lại biến thành như vậy."
Bắc Minh Thần cụp mắt: "Mỗi người một vẻ, hoàng tổ mẫu cần lo lắng."
Cảm xúc trong ánh mắt của Thái hậu phức ̣p, đầu nhìn về phía Phật Tịch: "Phật Tịch, con và Thần Nhi vẫn có tin tốt?"
Phật Tịch giật , ngẩng đầu lên nhìn Bắc Minh Thần ở bên cạnh, chỉ thấy hắn nhìn nàng cười: "Hoàng tổ mẫu, chuyện này liên quan đến Khê Nhi, là tôn nhi muốn có con sớm như vậy."
Thái hậu nhìn dáng vẻ này của Bắc Minh Thần, lại nhìn Phật Tịch có vẻ tiều tụy, chợt hiểu , đành mở miệng khuyên nhủ: "Phật Tịch nhỏ hơn con rất nhiều, con đừng bắt nạt con bé quá đáng."
Bắc Minh Thần hiểu ý trong lời nói của Thái hậu, khóe miệng cong lên nụ cười xấu xa, nghiêng đầu, ánh mắt nóng rực chăm chú nhìn Phật Tịch.
Phật Tịch vẫn mỉm cười.
[Chàng dẹp nụ cười bỉ ổi cho ngay.]
[Chàng nhìn xem Thái hậu đã phát hiện bị chàng hành hạ thảm rồi, bảo chàng ngoan ngoãn một chút đó.]
Bắc Minh Thần hứng thú gật đầu, có ý riêng nói: "Chẳng phải hoàng tổ mẫu muốn ôm chắt à, vậy tôn nhi sẽ cố gắng nhiều hơn, mau chóng có thai."
Phật Tịch vậy chấn động, lén nhéo lòng bàn tay của Bắc Minh Thần.
[Bắc Minh Thần, chàng thế này quá đáng rồi.]
Thái hậu vậy rất vui vẻ, ném toàn bộ nữa lời mình vừa dặn dò Bắc Minh Thần đầu, cười ha ha nói: "Vậy cũng tốt, rất tốt, các con phải cố gắng nhiều hơn, ai gia chỉ mong lúc còn sống có thể nhìn thấy con của Thần Nhi được sinh đời."
Bắc Minh Thần: "Hoàng tổ mẫu đừng nói như vậy, nhất ̣nh người sẽ nhìn thấy chắt lớn lên trưởng thành."
Thái hậu vậy thoải mái cười to, trong ánh mắt lóe lên vẻ yêu thương: "Ai gia chờ đó, xem các con sớm ngày mang đến tin vui."
"Hoàng tổ mẫu yên tâm, nhất ̣nh sẽ có."
Thái hậu hài lòng, thúc giục hai người: "Các con mau về , đừng để ý đến , làm chuyện mình nên làm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-114-1-chan-dung-cua-ngon-am.html.]
Bắc Minh Thần cười dịu dàng như gió xuân, nắm tay Phật Tịch đứng lên: "Tôn nhi sẽ đổi toàn bộ người trong tẩm điện của hoàng tổ mẫu, hoàng tổ mẫu yên tâm, này sẽ xảy những chuyện tương tự nữa. Hoàng tổ mẫu phải yên tâm tĩnh dưỡng thể."
Thái hậu gật đầu: "Hoàng tổ mẫu biết, về ."
"Tôn nhi cáo lui."
Bắc Minh Thần dẫn Phật Tịch tẩm điện, nói với các thị vệ ở bên ngoài: "Bảo vệ Thái hậu cho tốt, bất kỳ ai mang đến đồ vật gì cũng phải xem kỹ."
"Vâng." Thị vệ xoay cung kính nói.
Phật Tịch liếc nhìn thấy chuột Mickey ở một bên muốn chạy ngoài nhưng dám.
[Bắc Minh Thần, thám tử mang đến tình báo.]
Bắc Minh Thần nhìn theo ánh mắt của Phật Tịch, chỉ thấy hai con chuột ở dưới bậc thang, giờ phút này đang ló đầu, giơ móng vuốt.
Phật Tịch bước qua, lúc đến bậc thang vờ trượt chân ngồi xổm mặt đất.
Bắc Minh Thần nắm chặt tay Phật Tịch.
"Chít chít... Tịch tỷ, tên cẩu hoàng đế liên minh với nước khác muốn giết nam nhân của tỷ."
Ánh mắt Phật Tịch lóe lên, khẽ gật đầu, nói: "Làm tốt lắm, trở về tiếp tục theo dõi ."
Hai con chuột , ý riêng sờ bụng.
Phật Tịch ngước mắt: "Yên tâm, lần sẽ cho các ngươi nhiều gạo."
"Chít chít... Được, ̣m biệt Tịch tỷ."
Chờ khi hai con chuột chạy theo chân tường mất, Bắc Minh Thần cúi người đỡ Phật Tịch lên, nắm tay của nàng vờ như có việc gì rời .
"Nàng muốn mang gạo gì cho chuột?"
Phật Tịch đắc ý: "Ta hấp cơm ăn ngon lắm đó, đám chuột Mickey thích ăn, lần khi hấp cho chuột sẽ chia cho chàng một bát."
Bắc Minh Thần nhớ đến nồi cháo lớn , hắn tin, cười đáp lời, nhanh chân ngoài cung.
Trên xe ngựa, Phật Tịch nói lại lời con chuột nói cho Bắc Minh Thần : "Chàng cảm thấy Hoàng thượng sẽ liên minh với ai?"
Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch, ngón tay cái cọ cọ lên mu bàn tay bóng loáng của nàng, suy tư rồi nói: "Nam Đồng quốc..."
"Nam Đồng quốc?" Phật Tịch lặp lại theo bản năng, trong giọng nói có vẻ kinh ngạc, đó còn nói: "Chẳng phải Nam Đồng quốc sắp đánh với An Chuẩn quốc à? Sao lại liên minh?"
Bắc Minh Thần chế giễu nói: "Có lẽ Nam Đồng quốc đang âm thầm mưu đồ chuyện gì đó, hoàng đế này của chúng là quân cờ thôi."
Phật Tịch nhích lại gần Bắc Minh Thần: "Có phải chàng biết tin tức bí mật gì ?"
Bắc Minh Thần đưa tay xoa mặt Phật Tịch, cất giọng nói vô cùng cưng chiều và dịu dàng: "Nữ hoàng hiện ̣i của Nam Đồng quốc là người vô cùng ̀n nhẫn, nói năm đó bà vì hoàng vị mà đã bò lên giường của Thái tử Lăng Khê Quốc. Sau đó, biết vì nguyên nhân gì mà hai nước trở mặt. người đều đồn rằng, bây giờ hoàng vị của nữ hoàng Nam Đồng quốc là do lập âm mưu với quốc sư, giết trưởng tỷ, hại muội muội mới có được."
Sắc mặt Phật Tịch dần trở nên khó coi: "Quốc sư của Nam Đồng quốc bây giờ là Ngôn Âm mà chàng nói à?"