Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 107.3: Nói ta đang bận, không không không, nói ta không ở đây

Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:50:19
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hoàng thượng giá lâm."

Thái hậu vỗ tay Bắc Minh Thần, đó rụt tay nhắm mắt nghỉ ngơi: "Các con về ."

Hoàng thượng tẩm điện, mặt nở nụ gượng: "Nhi thần bái kiến mẫu hậu."

Bắc Minh Hoài theo phía , quỳ hành lễ: "Tôn nhi thỉnh an hoàng tổ mẫu."

Thái hậu mở mắt, chỉ nâng tay lên: "Đứng lên ..."

Bắc Minh Thần nắm tay tay, mặt cảm xúc, giọng điệu lạnh nhạt: "Bái kiến Hoàng thượng, thái tử điện hạ."

Phật Tịch liếc mắt, giọng ung dung: "Bái kiến Hoàng thượng, thái tử điện hạ."

Bắc Minh Hoài dậy, dáng vẻ vẫn dịu dàng như xưa." Thần Vương điện hạ, Thần Vương phi."

Mấy bằng mặt bằng lòng chuyện với , đến khi tiếng ho khan của Thái hậu cắt ngang, Thái hậu ho m.á.u dọa lui.

Bắc Minh Thần nắm tay Phật Tịch ngoài cung, phía vang lên giọng ôn hòa của Bắc Minh Hoài: "Thần Vương điện hạ, Thần Vương phí."

Phật Tịch nắm c.h.ặ.t t.a.y Bắc Minh Thần, đầu : "Thái tử điện hạ."

Bắc Minh Hoài lên , nhạt : "Có thể xuất cung cùng hai vị ?"

Phật Tịch gật đầu: "Mời thái tử điện hạ."

Nàng xong, bỗng cảm thấy tay siết chặt, ngửa đầu thấy ánh mắt Bắc Minh Thần như chó sói, nàng nuốt nước bọt một cái.

[Không chứ, chỉ với Thái tử một câu mà Bắc Minh Thần ghen .]

[Ánh mắt chẳng khác nào Thiết Trụ thấy phân.]

Ánh mắt Bắc Minh Thần giống như chó sói càng thêm mãnh liệt, còn nhớ rõ lúc Phật Tịch xem trọng Bắc Minh Hoài, nhất định đêm nay hỏi rõ mới .

Bắc Minh Hoài: "Thần Vương cần lo lắng, chắc chắn hoàng tổ mẫu sẽ ."

Bắc Minh Thần phía , lời thể khiến tức chết: "Nghe trắc phi của thái tử điện hạ xảy chuyện, chẳng lẽ điểm xui xẻo gắn liền với chuyển sang cho Thái tử ?"

Phật Tịch mở mắt , mím môi nén .

[Bắc Minh Thần đang kiếm chuyện ?]

Ai ngờ Bắc Minh Hoài vốn tức giận, ôn hòa: "Thần Vương điện hạ đùa."

Phật Tịch nghiêng đầu về phía Bắc Minh Hoài, khẽ gật đầu.

[Không chuyện khác, với tính cách dịu dàng như ngọc của Bắc Minh Hoài, bao nhiêu hơn y.]

[Còn Ninh Nhàn Uyển , rõ ràng xứng với Bắc Minh Hoài.]

[Thảo nào nguyên chủ bằng lòng theo Bắc Minh Hoài. thì đồng ý, thích kẻ bệnh như Bắc Minh Thần.]

Tâm trạng của Bắc Minh Thần lên xuống liên tục, nhíu mày, bệnh ? Vậy bệnh thì trị, để Phật Tịch trị . Hắn nghĩ bước nhanh hơn.

Phật Tịch còn đang mơ màng, chợt Bắc Minh Thần ôm lấy. Nàng hoang mang sang.

Bắc Minh Thần chạy như bay, ung dung : "Bổn vương và vương phi việc quan trọng, thái tử điện hạ từ từ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-107-3-noi-ta-dang-ban-khong-khong-khong-noi-ta-khong-o-day.html.]

Sau đó hai khỏi cung, lên xe ngựa: "Hồi phủ..."

Phật Tịch còn kịp giãy dụa, Bắc Minh Thần ôm chặt lòng, đó trêu chọc một phen.

Nàng vô cùng ấm ức, nhưng nghĩ đến lời Nguyệt di , giãy dụa nữa mà chậm rãi hùa với Bắc Minh Thần.

Hắn ngẩng đầu lên, Phật Tịch sấp ở , xa: "Khê Nhi chờ nữa ?"

"Ta..."

"Vương phi, vương gia, đến vương phủ ."

Bắc Minh Thần ôm Phật Tịch xuống xe ngựa, Thần Tịch viện, đặt nàng lên giường.

"Không vội, đêm dài đằng đẵng, chúng từ từ ."

"Bắc Minh Thần, nhất định khống chế bản ."

Vất vả lắm trời mới sáng lên, khi chờ Bắc Minh Thần ngoài, Phật Tịch thu gom đồ của chạy khỏi Thần Vương phủ như chạy trốn, chỉ để một tờ giấy cho : Đừng tìm nữa, dốc lòng nghiên cứu y thuật.

"Tịch tỷ, Thần Vương điện hạ tới Linh Tịch Các."

Phật Tịch đang xổm ngửi thảo dược, Thi Châu vội ném thảo dược trong tay, chạy kho tư liệu, giọng hốt hoảng vang lên: "Nói đang bận, , ở đây. Không , ngoài với đại thúc , lâu lắm mới về."

"Tài dối chớp mắt của vương phi phát triển ."

Giọng của Bắc Minh Thần bay đến bên tai Phật Tịch, nàng dừng bước sang, chỉ thấy Bắc Minh Thần mặc cầm y màu lam cách đó xa. Một cơn gió thổi qua tóc và tay áo của bay lên, lộ dung nhan tuyệt thế.

[Đẹp trai quá.]

[Không , thể mỹ nam kế của lừa gạt .]

"Vương gia về , dốc lòng nghiên cứu y thuật."

Bắc Minh Thần qua.

Phật Tịch co cẳng lên chạy, chạy mấy bước Bắc Minh Thần kéo .

Hắn ôm Phật Tịch Linh Tịch Các, lên xe ngựa đặt Phật Tịch xuống, nàng đưa tay ôm n.g.ự.c như ôn dịch, cảm thấy cạn lời.

"Trốn hai ba ngày , chắc thể hồi phục nhỉ?"

Phật Tịch lắc đầu: "Vẫn hồi phục, đúng, trốn, đang học y thuật."

Bắc Minh Thần đưa tay búng trán Phật Tịch: "Trở về tắm rửa quần áo , dẫn nàng cung tham gia yến hội."

Phật Tịch kinh ngạc: "Yến hội? Không tết cũng chuyện gì lớn, yến hội gì thế?"

Bắc Minh Thần nắm chặt tay Phật Tịch: "Tham dự yến hội tối nay cẩn thận hơn."

Phật Tịchnhìn qua: "Không là gần đây quá khoa trương, Hoàng thượng dạy dỗ một phen chứ?"

Bắc Minh Thần bật gật đầu.

Phật Tịch bĩu môi: "Xem thả ít ong mật, bò cạp cắn cẩu hoàng đế quá , về tăng lượng lên."

Bắc Minh Thần bất đắc dĩ : "Cũng vì những con côn trùng chỉ cắn Hoàng thượng, Hoàng thượng mới nghĩ rằng sai khiến những con côn trùng ."

 

Loading...