Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 90: Là Nương Của Ta!

Cập nhật lúc: 2025-11-12 01:27:12
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không thể nào! bà đến mức chuyện tàn độc như chứ!” Lâm Viễn Sơn nhanh chóng phủ nhận nghi vấn trong lòng.

“Cha, cũng nghĩ đến bà ?” Lâm Súc Nguyệt thấy Lâm Viễn Sơn lắc đầu, xoa trán, đoán rằng Lâm Viễn Sơn cũng cùng đối tượng nghi ngờ với nàng.

“Con cũng nghi ngờ bà ?” Lâm Viễn Sơn nữ nhi, hy vọng nhận câu trả lời khác từ nàng.

“Trong thôn, ngoài nàng , còn ai hợp với chúng nữa chứ!” Lâm Súc Nguyệt hỏi ngược , Lâm Viễn Sơn im lặng.

“Các ngươi đang nghi ngờ Lữ Tuyết Cầm ?” Lâm Dũng cũng một vài manh mối.

“Trừ bà , nghĩ đến ai khác.” Lâm Súc Nguyệt né tránh, Lâm Dũng cũng ân oán giữa họ và Lữ Tuyết Cầm.

“bà gan hại tính mạng khác ?” Lâm Dũng tuy coi thường những việc Lữ Tuyết Cầm , nhưng cũng tin một phụ nhân thể dã tâm g.i.ế.c tàn độc đến thế.

“bà hận chúng thấu xương, chừng chính là mong chúng gặp chuyện!”

Lâm Súc Nguyệt càng càng cảm thấy chuyện chính là do Lữ Tuyết Cầm . Nhớ phản ứng và lời của Lâm Súc Lam ngày hôm qua, nàng bỗng thông suốt ngay.

“Ta mà, sáng hôm qua Súc Lam lén lút đến thăm nãi nãi, lúc sắp còn chúc mừng chúng xây nhà mới, dặn chúng chú ý an .”

“Lúc đó còn tưởng Lữ Tuyết Cầm quản thúc quá nghiêm khắc, chuyện căng thẳng, biểu đạt rõ ràng, hóa sự việc sẵn ở đây !”

“Còn chuyện !” Lâm Súc Nguyệt rõ ràng rành mạch, Lâm Dũng thể tin.

“Nếu thôn trưởng tin, cứ gọi Súc Lam đến hỏi là ngay.”

“Hỏi thế nào đây? Đó là nương nó, dù nó cũng chắc .” Lâm Dũng cảm thấy đầu óc bây giờ như nổ tung.

Trong thôn mà quản lý xuất hiện loại mất hết nhân tính như thế , còn mặt mũi nào gặp khác nữa.

“Chúng giả vờ dọa ! Thế ...” Lâm Súc Nguyệt khe khẽ kế hoạch của tai Lâm Dũng.

“Được, cứ theo lời con!” Lâm Dũng cảm thấy chủ ý khả thi, Lâm Súc Lam cũng chỉ là một hài tử, tâm trí trưởng thành đến cũng thể bằng lớn.

“Đi, đến Từ đường, mấy vị tộc lão cũng đang ở đó, nếu thật sự là bà , hôm nay nhất định sẽ khiến bà lãnh đủ!”

Lâm Dũng dẫn theo một nhóm tộc lão tới Từ đường, phái Lâm Súc Nguyệt gọi Lâm Súc Lam đến.

“Thôn trưởng, tìm ạ!” Lâm Súc Lam theo Lâm Súc Nguyệt bước Từ đường, chỉ thấy Lâm Dũng và các tộc lão đang ngay ngắn ở thượng đường, phía là linh bài của liệt tổ liệt tông nhà họ Lâm.

Gà Mái Leo Núi

“Việc xảy hôm nay, ngươi ?” Lâm Dũng bày bộ dạng nghiêm nghị.

“Đã xảy chuyện gì ạ?” Lâm Súc Lam Lâm Dũng, Lâm Viễn Sơn với vẻ mặt lo lắng.

“Đã c.h.ế.t ! Ngươi , đó là một mạng đấy!”

Lâm Dũng đập bàn dậy, diễn cảnh sốt ruột tức giận đến mức nhập thần. Lâm Súc Nguyệt thầm khen ngợi Lâm Dũng trong lòng, ban cho một tượng vàng thì thật với tài diễn xuất của y.

“C.h.ế.t, c.h.ế.t, , !”

Lâm Súc Lam sợ hãi khuỵu xuống đất, cả tinh thần hoảng hốt, miệng ngừng lẩm bẩm.

“Sao thế ? Ta chẳng bảo Súc Nguyệt cẩn thận ?”

“Đập trúng ai ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-90-la-nuong-cua-ta.html.]

Lâm Dũng thấy phản ứng của nàng , trong lòng cũng thót lên một cái, xem chuyện thật sự thoát khỏi liên quan đến Lữ Tuyết Cầm .

“Ngươi chuyện gì ?” Lâm Dũng trở nên nghiêm túc hơn nhiều, giọng điệu cũng càng thêm nghiêm khắc.

“Ta , gì cả.” Lâm Súc Lam vội vàng phủ nhận.

“Không ? Vậy tại ngươi bảo Súc Nguyệt cẩn thận?” Lâm Dũng tiến gần Lâm Súc Lam, tạo áp lực tâm lý, khiến nàng dám dối.

“Ta chỉ lo lắng lúc họ xây nhà sẽ cẩn thận thương, ý tứ nào khác.”

Lâm Súc Lam trong lòng cũng dằn vặt, nàng tại chuyện phát triển đến bước .

“Súc Lam , đó là một mạng sống sờ sờ đấy!”

Lâm Dũng thấy gây áp lực cho Lâm Súc Lam, lập tức đổi sách lược, bắt đầu dùng tình cảm để khuyên nhủ, dùng đạo lý để giảng giải.

“Mới khoảnh khắc còn đang với , rằng con một tuổi, mỗi ngày việc yêu thích nhất chính là chờ về nhà.”

“Khoảnh khắc trở nên m.á.u thịt be bét, thậm chí một lời cuối cùng cũng kịp tắt thở. Ngươi xem, nếu hài tử trong nhà cha c.h.ế.t t.h.ả.m thương và oan ức như thế, nó sẽ lóc đến mức nào!”

“Ta...” Lâm Súc Lam há miệng, nhưng thốt nên lời.

“Thế , nếu ngươi điều gì thì cứ , chúng cũng dễ bề nghĩ cách, đến lúc đó dù là bồi thường bạc, là Huyện thái gia đến phân xử, chúng cũng thể chuẩn .”

Thấy Lâm Súc Lam bắt đầu d.a.o động, Lâm Súc Nguyệt cũng gia nhập hàng ngũ khuyên nhủ.

“Súc Lam, chúng cũng ép ngươi, ngươi chỉ cần những gì . Ngươi chúng chịu bao nhiêu cực khổ để xây căn nhà , ngươi cứ xem như là thương xót gia gia nãi nãi . Họ lớn tuổi , ngươi chẳng lẽ thấy chúng đền nổi bạc mà cầm cố cả căn nhà mới !”

“Cái , , , cho các ngươi , các ngươi thể giúp nương ? Có thể tha thứ cho bà ?” Hai đêm nay Lâm Súc Lam cũng ngủ , trong lòng luôn dằn vặt.

Giờ đây sự việc thực sự xảy , bà cũng tự trách tại chuyện với Lâm Súc Nguyệt sớm hơn.

“Ngươi , những gì chúng thể giúp, nhất định sẽ giúp!” Lâm Dũng là nhân vật uy tín trong thôn, y là sẽ giúp, Lâm Súc Lam cũng tin tưởng.

“Là nương ! bà đến nhà các ngươi cắt một vết sợi dây thừng.” Lâm Súc Lam hít một sâu, cuối cùng cũng chuyện giày vò nàng suốt hai ngày qua.

“Ngươi thấy ?” Lâm Súc Nguyệt ngờ Lữ Tuyết Cầm gan chuyện .

“Vâng, sáng hôm qua, nương ngoài từ sớm, nghĩ bà ở nhà thì thể lẻn ngoài thăm nãi nãi, thế là cũng lén theo bà .”

“Ta thấy bà về phía Tây thôn, lo bà cãi với các ngươi, nên lẳng lặng theo . Không ngờ bà lén lút trong sân, cắt một vết sợi dây thừng. Ta sợ phát hiện nên chạy tìm ngươi.”

Sau khi chuyện, Lâm Súc Lam cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như hòn đá đè nặng nhấc .

“Quả nhiên là bà !” Lâm Dũng trở ghế, chuyện thật khó giải quyết, y cần bàn bạc với các tộc lão xem xử lý thế nào.

“Ngươi ngoài chờ , chúng sẽ bàn bạc.”

“Lâm Tử, gọi Lữ Tuyết Cầm và Lâm Viễn Hà đến đây.” Diễn biến sự việc bọn họ rõ, Lữ Tuyết Cầm tại cũng khó đoán. Bây giờ chỉ cần gọi Lữ Tuyết Cầm đến tra hỏi, chuyện sẽ sáng tỏ.

“Súc Nguyệt, xin , đều là của nương , đều là của bà , chúng thể đền bạc, bất kể bao nhiêu chúng cũng sẽ đền, chỉ cầu xin ngươi đừng trách nương .”

Trước khi , Lâm Súc Lam vẫn còn nghĩ cách cầu xin cho Lữ Tuyết Cầm, chỉ là khi Lữ Tuyết Cầm gọi đến sẽ phản ứng .

“Đợi nương ngươi đến hẵng !” Lâm Súc Nguyệt thấy cô em gái của nương tâm địa độc ác đó mà hạ giọng cầu xin như , nàng thật sự cảm thấy đáng cho .

 

Loading...