Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 204: Bảo Các Ngươi Đừng Đến Nữa

Cập nhật lúc: 2025-11-15 07:48:38
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô bé trông thật là lanh lợi, những đứa trẻ khác sinh đều nhăn nheo, hiếm đứa nào đáng yêu như thế .” Lâm Diệp Diệp là một trong đó, nàng và Phương Ngọc Trúc luôn quan hệ .

mà, ngay cả bà đỡ cũng khen con bé xinh , đầu tiên thấy đứa trẻ sinh non lanh lợi như !” Phương Ngọc Trúc đắc ý cực kỳ. Bảo bối nhà nàng khen ngợi, bà nãi nãi thể vui.

“Xem ngươi vui vẻ kìa!” Lâm Diệp Diệp ôm cô bé nhỏ nhắn lòng nỡ buông tay, nhỏ xíu như , quấy, thật khiến yêu mến!

“Đó là đương nhiên, tiểu đoàn tử nhà đáng yêu như thế cơ mà!” Phương Ngọc Trúc cả ngày hôm đó khóe miệng đều hạ xuống.

“Đặt tên ?” Lâm Diệp Diệp trêu đùa tiểu gia hỏa. Tuy mới sinh , con bé chằm chằm Lâm Diệp Diệp.

“Vẫn , Y Y để Súc Nguyệt đặt tên, hy vọng tiểu gia hỏa thể giống cô cô của nó.” Phương Ngọc Trúc thấy điều cũng , Lâm Súc Nguyệt là Huyện quân, lão thần tiên phù hộ, hy vọng đứa bé thể thuận buồm xuôi gió.

“Thế thì quá! Súc Nguyệt nhà các ngươi trong vòng mười dặm tám thôn, ai thể bì kịp!” Lâm Diệp Diệp cũng thấy ý tưởng của Nguỵ Y Y thật .

“Chờ con bé bận rộn xong . Không , ăn cơm xong Lâm Dũng gọi , giờ vẫn về.” Phương Ngọc Trúc xót thương nữ nhi.

Những cô nương cùng tuổi như thế đều đang nũng cầu ôm ở nhà, nữ nhi nhà vì gia đình, vì trong thôn mà bỏ tiền của, công sức.

“Con bé cũng cực khổ! Lúc tìm phu quân nhất định sáng mắt , tìm cho con bé một đáng tin cậy, đừng để con bé vất vả như nữa.” Lâm Diệp Diệp một năm ở chung với Lâm Súc Nguyệt, nàng là một cô nương chủ kiến, nam tử bình thường lọt mắt nàng.

“Chuyện thấy con bé ý kiến riêng của . Ta và cha nó bàn bạc , sẽ ép nó.” Phương Ngọc Trúc cũng thoáng. Con gái thành bọn họ cũng miễn cưỡng.

“Có lẽ là do nữ nhân c.h.ế.t tiệt Lữ Tuyết Cầm để bóng ma cho con bé. Bây giờ phận của con bé đặt ở đó, ép là đúng .” Lâm Diệp Diệp cảm thấy Phương Ngọc Trúc đúng. Thân phận Huyện quân của Lâm Súc Nguyệt e rằng nhiều đang nhòm ngó.

Nếu thể gặp thì còn đỡ, nếu gặp kẻ chỉ nhắm phận của nàng, thì chi bằng gả chồng.

“Nương, Diệp Diệp thẩm , hai đang chuyện gì ?” Lâm Súc Nguyệt từ nhà Lâm Dũng trở về, vặn thấy hai đang trò chuyện.

“Đang chuyện tên tiểu chất nữ của ngươi đấy!” Lâm Diệp Diệp lắc nhẹ chiếc nôi nhỏ, hài tử bên trong sắp ngủ .

“Tẩu tử ngươi ngươi đặt tên, nghĩ ?”

“Nghĩ , gọi là Đình Nhiên, Lâm Đình Nhiên!” Lâm Súc Nguyệt lục lọi thơ ca phú từ học kiếp , tìm thấy câu "Ngạn Chỉ Đình Lan, Thái Nhiên Tự Nhược" (Bờ cỏ hoa Lan, Thái Nhiên Tự Nhược) trong Kinh Thi.

“Hy vọng tiểu gia hỏa thể xinh như hoa lan ven bờ, tính cách điềm tĩnh tự nhiên.” Lâm Súc Nguyệt cũng yêu thích tiểu chất nữ vô cùng, tự nhiên hy vọng nàng thể bình an thuận lợi qua một đời.

“Cái tên !” Phương Ngọc Trúc và Lâm Diệp Diệp đều thấy cái tên tệ.

“Tiểu Đình Nhiên, Tiểu Đình Nhiên!”

Mọi đứa bé đang thổi bong bóng, ngậm miệng.

Kế hoạch cải tạo Lộc Minh thôn đang tiến hành rầm rộ theo thiết kế của Lâm Súc Nguyệt. Mọi phân công rõ ràng, đoàn kết hợp tác, chỉ vài ngày , việc cải tạo bắt đầu thành hình.

“Thủy xa giá đỡ trông thật khí phái!” Lâm Dũng, Lâm Súc Nguyệt và Sở Lâm Nghiên sóng vai sườn núi, bên cạnh chính là chiếc Thủy xa nửa thành phẩm.

Gà Mái Leo Núi

“Phải chăng?” Lâm Súc Nguyệt cảm thấy thế, lẽ là do ở thời hiện đại nàng thấy quá nhiều quái vật thép chăng.

“Đợi khi nó xây xong, nhất định mua một tràng pháo về, ăn mừng cho thỏa đáng.” Lâm Dũng đưa tay sờ trục của cối xay nước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-204-bao-cac-nguoi-dung-den-nua.html.]

“Được thôi, chúng sẽ tổ chức ăn mừng thật linh đình trong thôn, vất vả mấy hôm nay .” Lâm Súc Nguyệt dự định đến lúc đó sẽ cho của Sở Vân Lâu đến nấu nướng, đây là đại sự của thôn, hợp tác như , cực khổ như , nhất định ăn một bữa thật thịnh soạn.

“Chủ tử, Lưu Đông Thần phái đến, việc gấp tìm Huyện quân!” Ba đang ngắm phong cảnh Lộc Minh thôn, Nam Phong xuất hiện lưng Sở Lâm Nghiên.

“Có chuyện gì?” Sở Lâm Nghiên nheo mắt, chẳng những vấn đề đó đều giải quyết hết ?

“Bảo Huyện quân lập tức ngay!”

“Chuyện gấp lắm ?” Lâm Súc Nguyệt thấy cuộc đối thoại của hai .

“Rất gấp!” Nam Phong đáp.

“Đi thôi!” Lâm Súc Nguyệt dám chần chừ, Lưu Đông Thần là chuyện gấp, xảy chuyện gì.

“Ta cùng nàng!” Sở Lâm Nghiên yên tâm để Lâm Súc Nguyệt một , bèn gọi Nam Phong chuẩn xe ngựa, phi nhanh đến nha môn huyện.

“Chuyện gì , gấp gáp đến thế?” Khi ba đến nơi, Lưu Đông Thần đang trong nha môn như đống lửa.

“Cuối cùng các vị cũng đến!” Lưu Đông Thần thấy hai , cứ như thuyền đang lênh đênh biển thấy ngọn hải đăng, cuối cùng cũng tìm thấy phương hướng.

“Đã gặp phiền phức ở Hắc Nham thôn !”

“Ngươi rõ chi tiết xem!” Sở Lâm Nghiên hồi tưởng tình hình Hắc Nham thôn, đó là một thôn lớn giàu .

“Chúng theo kế hoạch của Huyện quân ở mỗi thôn vấn đề đều tiến hành thuận lợi, cũng còn gây rối nữa. khi đến Hắc Nham thôn, một gia đình kiên quyết đồng ý xây cối xay nước cổng nhà họ, thế nào cũng .”

Ông lão bà cả chịu, chỉ cần của chúng đến, hai liền bưng ghế chắn cửa. Thậm chí còn tuyên bố, ai dám xây cối xay nước cửa nhà họ thì hãy bước qua xác của họ. Họ , ai còn dám động thủ nữa!

“Gia đình tình trạng gì? Họ cần trồng trọt, cần tưới nước ?” Lâm Súc Nguyệt hỏi.

“Nghe nhi tử họ đang quan ở Kinh thành, hai vợ chồng thích khí hậu Kinh thành nên mới chuyển về đây.” Lưu Đông Thần cho điều tra rõ lai lịch của họ, quả thực họ cần trồng trọt.

Trong nhà hầu hạ, ăn uống đều mua sẵn.

“Đi, đến gặp họ xem .” Có quan ở Kinh thành, thì dễ giải quyết . Sở Lâm Nghiên là giỏi nhất trong việc xử lý những vị quan đáng tin cậy .

Nam Phong đ.á.n.h xe ngựa, bốn thẳng tiến Hắc Nham thôn.

“Chính là nhà phía !” Lưu Đông Thần dẫn hai đến một ngôi nhà.

Nhìn tường ngoài, cổng lớn và diện tích căn nhà, Lâm Súc Nguyệt đoán , chức quan của nhi tử nhà chắc chắn hề thấp. Nhìn xem, căn nhà xây thật hùng vĩ, trong vòng mười dặm quanh đây, e rằng tìm căn nào khí phái hơn.

“Tiền Lão gia tử, ở nhà ?” Lưu Đông Thần lễ phép gõ cửa.

“Sao là ngươi? Lão gia nhà , bảo các ngươi đừng đến nữa, ông sẽ đồng ý xây cối xay nước .” Người mở cửa hẳn là tiểu tử hầu trong nhà.

“Ngươi báo cho Lão gia nhà ngươi , Huyện quân đến.” Lưu Đông Thần đưa phận của Lâm Súc Nguyệt.

“Huyện quân !?” Tiểu tử cô gái Lưu Đông Thần, suy nghĩ một lát, cuối cùng đóng cửa , báo cáo.

 

Loading...