Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 190: Không Gian không xảy ra vấn đề gì chứ?
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:37:21
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi đừng như , nhà cũng chỉ là trong thôn, ngươi theo thích hợp!”
Xuân Lan là nhờ quan hệ với Sở Lâm Nghiên nên mới theo nàng, nhưng bảo nàng tự mua hai về hạ nhân, nàng vẫn chút đành lòng.
“Chúng sẽ cố gắng việc, nếu cô nương thu nhận chúng , chừng nào, cái thứ mất hết lương tri bán Nữu Nhi nữa.”
Hạ Quế Hoa cũng còn cách nào khác, trách nàng mắt mù, gả cho một tên súc sinh mất hết nhân tính, ngay cả nữ nhi ruột của cũng dám đem bán.
“Cô nương, lời nàng là thật, chỉ cần họ còn là tự do, gã thể sẽ bán nàng nữa.”
Nam Phong đối với những chuyện khá am hiểu, lẽ theo Lâm Súc Nguyệt bọn họ mới đường sống, cái thế đạo chính là như .
“Thôi , các ngươi cứ theo , đợi về thôn, sẽ tìm thôn trưởng nghĩ cách.”
Ngay cả Nam Phong cũng như , Lâm Súc Nguyệt đành đồng ý để hai họ cùng nàng về thôn Lộc Minh, đến lúc đó tìm một mảnh đất hoang cho bọn họ trồng trọt, đơn giản dựng một căn nhà tranh, hai nương con cũng coi như nơi dung .
“Cảm ơn cô nương, cảm ơn cô nương!” Hạ Quế Hoa dập đầu thêm hai cái thật mạnh.
Cho dù thế nào nữa, bọn họ ít nhất cũng thoát khỏi nhà chồng ăn thịt , nếu rời , lẽ nàng cũng chỉ một phần bán .
“Trước tiên mua cho họ hai bộ y phục ! Chúng còn mười mấy ngày nữa mới tới nơi!” Lâm Súc Nguyệt khi lên xe ngựa, y phục mỏng manh của hai nương con, bảo Nam Phong.
“Vâng, cô nương!” Nam Phong nhảy lên lưng ngựa, chỉ huy đội xe về phía tiệm may.
“Các ngươi là thành Dao ?” Ngồi trong xe ngựa, Lâm Súc Nguyệt mới cơ hội hỏi phận của hai .
“Chúng là thôn Thạch Kiều! Là một thôn nhỏ, cách thành Dao xa.” Hạ Quế Hoa nhẹ nhàng dùng tay lau vết bẩn mặt nữ nhi, mới tiếp, “Cha nó năm ngoái dính cờ bạc, đồ vật trong nhà bán sạch, gã liền nhắm đến Nữu Nhi.”
Hạ Quế Hoa về những chuyện trải qua trong hai năm , nước mắt liền ngừng rơi xuống.
“Nương chồng cũng luôn ghét bỏ Nữu Nhi là nữ nhi, càng ghét bỏ sinh nhi tử cho nhà họ, cho nên Nữu Nhi bán , bọn họ một chút cũng lo lắng, thậm chí còn vui mừng.”
Gà Mái Leo Núi
“Nhà chồng của ngươi đúng là nơi ăn thịt mà!” Xuân Lan cũng tức giận, nữ nhi thì là , lúc cưới vợ chê vợ là nữ nhi chứ, “Ngày tháng đang chờ phía , chuyện sẽ thôi.”
“Xuân Lan đúng, chỉ cần ngươi lười biếng, rời khỏi cái nhà ăn thịt , ngày tháng sẽ lên thôi.” Thời đại quá nhiều trọng nam khinh nữ, kiếp Lâm Súc Nguyệt ít, càng cần đến thời đại thứ đều dựa sức .
“Cảm ơn cô nương trượng nghĩa tương trợ, và Nữu Nhi sẽ là của cô nương, Hạ Quế Hoa đây là cái mạng tiện, nhất định sẽ trâu ngựa báo đáp cô nương, tuy Nữu Nhi tuổi còn nhỏ, nhưng cũng thể chút việc vặt .”
“Ngươi đừng , cứu các ngươi để các ngươi trâu ngựa, đợi đến thôn của , sẽ tìm thôn trưởng giúp ngươi an cư lập nghiệp.” Lâm Súc Nguyệt xua tay, “Nếu ngươi cảm thấy , bạc đợi khi ngươi hãy trả cho .”
“Ân huệ lớn lao của cô nương, hai nương con dám quên!” Hạ Quế Hoa kiên quyết, nàng cần phận hộ tịch, nàng bán bản và nữ nhi cho Lâm Súc Nguyệt hạ nhân, như mới thể dứt bỏ ý niệm của tên súc sinh .
“Bây giờ ngươi cần vội đưa quyết định, cứ suy nghĩ kỹ càng, đợi về đến nhà .” Lâm Súc Nguyệt cho nàng thời gian, đợi về nhà tính toán, chừng đến lúc đó nàng sẽ đổi chủ ý.
“Cảm ơn tỷ tỷ!” Lúc cô bé cũng hồn khỏi sự kinh hãi ban nãy, đôi mắt to tròn Lâm Súc Nguyệt, ngọt ngào lời cảm ơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-190-khong-gian-khong-xay-ra-van-de-gi-chu.html.]
“Ngoan lắm!” Lâm Súc Nguyệt sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, mềm mềm mịn mịn, cảm giác thật .
“Muội tên là gì?”
“Ta gọi là Nữu Nhi!” Nữu Nhi nép trong lòng Hạ Quế Hoa, má còn hai lúm đồng tiền xinh xinh, rạng rỡ.
“Trong nhà chê nó là nữ nhi, thèm đặt tên cho nó, chỉ gọi đại một cái tên.” Đây cũng là một vết thương trong lòng Hạ Quế Hoa, độc ác đến mức nào mà ngay cả một cái tên cũng nỡ đặt cho con, nàng nhẫn nhịn cho tới bây giờ bằng cách nào.
“Nữu Nhi bán cho cô nương , xin cô nương ban cho một cái tên!” Hạ Quế Hoa bảo Nữu Nhi quỳ xuống, thỉnh cầu Lâm Súc Nguyệt đặt cho con bé một cái tên.
Lâm Súc Nguyệt thấy sự kiên định trong ánh mắt Hạ Quế Hoa, thật sự thể trái ý nàng : “Sau hai nương con ngươi sẽ nương tựa , nó cứ theo họ ngươi ! Còn về tên, để suy nghĩ .”
Lâm Súc Nguyệt lúc vắt óc nghĩ hết tất cả thi từ ca phú học từ kiếp , cuối cùng cũng tìm hai chữ ưng ý.
“Cứ gọi là Hạ Điềm Điềm ! Điền trù xuân thịnh, điềm nhiên tự an!” Cái tên vặn phù hợp với tình cảnh hiện tại của Nữu Nhi.
Rời khỏi cái nhà ăn thịt , một khởi đầu mới, hy vọng nàng thở nhân gian, tâm cảnh an nhàn tự tại.
“Cảm ơn tỷ tỷ, thích cái tên .” Tuy Hạ Điềm Điềm mới ba tuổi, nhưng bé sớm tên , các bạn nhỏ khác trong thôn đều những cái tên dễ , chỉ bé là .
“Điềm Điềm! Tiểu Điềm Điềm!” Lâm Súc Nguyệt xoa đầu bé, “Sau hãy lớn lên thật nhé!”
Hạ Quế Hoa cảnh , nước mắt rơi xuống.
Xuân Lan đưa khăn tay của cho nàng , cũng nhớ chuyện của Hác Ngọc Khiết năm xưa, nỗi xót xa trong lòng cũng khó mà diễn tả.
“Đinh!” Bên tai Lâm Súc Nguyệt truyền đến một tiếng động.
“Tiếng gì ?” Lâm Súc Nguyệt giật .
“Cô nương ? Không tiếng động nào cả mà?” Xuân Lan vẫn đang trò chuyện với Hạ Quế Hoa về cuộc sống trong thôn, thấy tiếng Lâm Súc Nguyệt hét lên, lập tức sát nàng.
“Một tiếng 'đinh' vang lên, các ngươi thấy ?” Lâm Súc Nguyệt dám thề, thật sự tiếng 'đinh', giống như phát sát bên tai nàng .
“Không !” Ba khác trong xe ngựa đều lắc đầu.
“Lạ thật!” Mọi đều thấy, chỉ nàng thấy, chẳng lẽ là tinh thần chút hoảng hốt ?
“Có lẽ là chúng trò chuyện quá nhập tâm, để ý.” Xuân Lan suy nghĩ một chút, hình như cũng chỉ lý do mới hợp lý.
“Thôi ! Ta nghỉ ngơi một lát, các ngươi cần để ý đến !” Lâm Súc Nguyệt hướng mục tiêu nghi ngờ về phía Không Gian của , thế là nàng dựa nghiêng xe ngựa, nhắm mắt , bề ngoài trông như đang ngủ, nhưng thực Không Gian.
Không Gian trong xe ngựa nhỏ như , chỉ nàng thấy, Không Gian xảy chuyện gì .
Xuân Lan tìm chiếc áo choàng lông cáo mà Sở Lâm Nghiên chuẩn đắp lên Lâm Súc Nguyệt, tránh để nàng lạnh khi ngủ.
Lâm Súc Nguyệt lúc cũng đến Không Gian, tự dưng phát âm thanh gì? Nàng kiểm tra thật kỹ càng, đừng để xảy vấn đề gì, bên trong còn nhiều đồ đấy!