Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 171: Triệu Tĩnh Kỳ
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:37:02
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tóm , nàng chỉ cần nhớ rằng nàng là Huyện Quân, yến tiệc là do Hoàng thượng đặc biệt tổ chức cho nàng, đến lúc đó các vị đại thần hẳn cũng sẽ khó nàng, nàng chỉ cần chú ý đến Trương Kính Chi, ba vị Hoàng tử và Trấn Quốc Công mà nhắc đến đây là !”
Quy tắc trong cung quá nhiều, Lâm Súc Nguyệt nhất thời thể nhớ hết, may mắn là Hoàng thượng kiểu thích bới lông tìm vết.
“Các nương nương trong cung ai khó đối phó ?” Kinh nghiệm tiểu thuyết bao nhiêu năm của Lâm Súc Nguyệt, khiến nàng cảm thấy đối với những vị nương nương , nhất là nên đề phòng một chút.
“Chú ý đến Thục Phi !” Sở Lâm Nghiên nghĩ một chút, chỉ Thục Phi bình thường tương đối phô trương, thỉnh thoảng thể tin đồn về nàng , những khác thì hiếm khi thấy.
“Mẫu phi của Nhị Hoàng tử?” Lâm Súc Nguyệt vẫn còn nhớ những nhân vật ở Thượng Kinh mà Sở Lâm Nghiên kể cho nàng đây.
“Ừ! Mẫu tộc của nàng là Giang Nam Chức Tạo, thế lực, Cha kết nghĩa với Trấn Quốc Công Triệu Nghị, cho nên Nhị Hoàng tử cũng bái sư Trấn Quốc Công, nếu nàng lén lút tìm nàng, nàng đặc biệt cẩn thận.”
Sở Lâm Nghiên thể tùy tiện tiến hậu cung, vạn nhất đến lúc đó Thục Phi thật sự ý đồ gì, cũng thể can thiệp kịp thời.
“Ta !” Lâm Súc Nguyệt ghi nhớ mấy trong lòng, thể Sở Lâm Nghiên đặc biệt nhắc đến, e rằng cũng chẳng lành gì.
“Ngày mai sẽ đưa nàng mua vài bộ xiêm y, cung tạ ơn thể ăn mặc giản dị như !” Đây cũng là chuyện Sở Lâm Nghiên từ lâu, chỉ là Lâm Súc Nguyệt luôn chịu, chuyện cứ thế trì hoãn .
“Được, theo sự sắp xếp của !” Chuyện Lâm Súc Nguyệt theo Sở Lâm Nghiên, kinh nghiệm hơn trong việc giao tiếp với Thượng Kinh.
Sáng sớm ngày hôm , Sở Lâm Nghiên liền đón Lâm Súc Nguyệt khởi hành đến Phỉ Thúy Lâu, Sở Vân Chiến mặt mày tươi tiễn hai khỏi cửa, còn dặn dò Sở Lâm Nghiên tiêu tiền hào phóng, nhà họ thiếu tiền, Lâm Súc Nguyệt thích món gì cứ việc mua.
“Cha thật hào phóng!” Rời khỏi Sở phủ, Lâm Súc Nguyệt mới nhịn cảm thán, khi nào thì nhà nàng mới thể sống những ngày mua gì cũng đây!
“Đó là vì nàng là Huyện Quân cao quý!” Sở Lâm Nghiên châm chọc cha ruột của , bình thường từng thấy cha hào phóng như .
“Vậy , phận lợi hại đến ư?” Lâm Súc Nguyệt từng thấy sự tiện lợi mà phận mang , cũng từng chứng kiến sự khác biệt giữa tôn ti trật tự của triều đại phong kiến.
“Nàng từ từ quen với sự đổi mà phận Huyện Quân mang cho nàng!”
Đang chuyện, xe ngựa đến bên ngoài Phỉ Thúy Lâu.
“Hôm nay nhất định mua thật nhiều để cắm đầy đầu nàng!” Sở Lâm Nghiên vén rèm lên, để Lâm Súc Nguyệt bước .
“Chàng xem đầu như bình hoa !” Lâm Súc Nguyệt sự dìu đỡ của Xuân Lan, bước Phỉ Thúy Lâu.
“Vị tiểu thư , xem gì ạ?” Tiểu nhị nhiệt tình đón tiếp.
“Lấy xem những món trang sức thời thượng nhất ở đây!” Sở Lâm Nghiên giống như một lão gia giàu , sự hào phóng của khiến Lâm Súc Nguyệt cũng nhịn mà liếc .
“Quá khen, quá khen!” Sở Lâm Nghiên chắp tay, khẽ mỉm .
Qua thời gian tiếp xúc , Lâm Súc Nguyệt và Sở Lâm Nghiên hòa hợp thoải mái với , ai còn nhắc đến chuyện trong sơn động nữa.
“Sở công tử, đây đều là những mẫu thịnh hành gần đây, hai vị xem qua.” Tiểu nhị lấy từ các quầy hàng những mẫu mới nhất theo mùa.
“Khí chất của cô nương thật , cửa tiệm chúng một chiếc vòng tay đặc biệt hợp với cô nương, liệu xem qua chăng?” Tiểu nhị mặt kHách, chẳng hề giới thiệu với Lâm Súc Nguyệt mà hỏi thẳng Sở Lâm Nghiên.
“Mau mang đây cho xem!” Sở Lâm Nghiên đến những lời , lập tức tỏ hứng thú.
“Tuyệt vời!” Tiểu nhị đến nỗi gương mặt như nở hoa, dùng tốc độ nhanh nhất mang chiếc vòng tay đến.
Chất ngọc của chiếc ngọc trâm quả thật , nhưng màu sắc là loại xanh đế vương đậm đặc, mà hiển lộ màu xanh táo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-171-trieu-tinh-ky.html.]
“Tuy màu vòng tay vẻ nhạt, nhưng chất ngọc cực kỳ , bên trong hề tạp chất. Chiếc vòng màu phù hợp hơn với cô nương trẻ tuổi, trông sẽ hoạt bát, linh động hơn nhiều.”
Tiểu nhị thấy chân mày Sở Lâm Nghiên khẽ nhíu , vội vàng giải thích.
“Cô nương thử một chút ?”
“Nàng thử xem ?” Sở Lâm Nghiên chỉ cảm thấy màu chiếc vòng đủ , nhưng tiểu nhị màu hợp với Lâm Súc Nguyệt, thì cứ để nàng thử !
“Ta chỉ đeo khi tham gia yến tiệc thôi, chiếc vòng cần thiết lắm, ngày thường cũng chẳng dùng đến!” Chờ chuyện ở đây kết thúc, Lâm Súc Nguyệt vẫn trở về Lộc Minh Thôn, hằng ngày tiếp xúc với đất đai, đeo vòng tay chỉ là lãng phí.
“Thử thì mất bạc!” Sở Lâm Nghiên nắm lấy tay nàng, đeo chiếc vòng .
“Nàng xem thế nào?” Sở Lâm Nghiên nghiêng tựa quầy hàng, thưởng thức chiếc vòng tay Lâm Súc Nguyệt. Tiểu nhị sai, màu quả thật hợp với nàng.
“Sở đại ca!” lúc Lâm Súc Nguyệt định mở lời, một giọng nữ từ cửa truyền đến.
Sở Lâm Nghiên thấy giọng , đến ý định đầu cũng , kéo Lâm Súc Nguyệt tiếp tục xem trang sức: “Ta thấy chiếc vòng tay hợp với nàng!”
“Có đang gọi đấy!” Lâm Súc Nguyệt nhắc nhở.
“Người hề liên quan, cần bận tâm đến nàng !” Sở Lâm Nghiên đương nhiên là đang gọi , còn rõ đó là ai. Lâm Súc Nguyệt, phụ nữ c.h.ế.t tiệt , thể trân trọng một chút ? Nghe thấy nữ nhân gọi , nàng thể nào bày tỏ sự để tâm một chút ?
“Thật sự lắm !” Lâm Súc Nguyệt dứt lời, Triệu Tĩnh Kỳ đến mặt hai .
“Sở đại ca, về từ khi nào !” Triệu Tĩnh Kỳ giống như hề thấy Lâm Súc Nguyệt, tự chuyện với Sở Lâm Nghiên.
“Được vài ngày !” Người đến mặt , Sở Lâm Nghiên đành trả lời.
“Khi nào rảnh rỗi, chúng cùng săn nhé!” Triệu Tĩnh Kỳ xuất từ phủ Trấn Quốc Công, tuy là thứ nữ, nhưng từ nhỏ hoạt bát, cởi mở, miệng lưỡi ngọt ngào, Trấn Quốc Công yêu quý, việc cưỡi ngựa săn b.ắ.n đều do Trấn Quốc Công đích dạy dỗ.
“Ta rảnh!” Sở Lâm Nghiên cầm một chiếc kim thoa khác đưa cho Lâm Súc Nguyệt, “Nàng thử chiếc xem, trông lộng lẫy đấy!”
Triệu Tĩnh Kỳ lúc mới buộc lòng thẳng Lâm Súc Nguyệt.
“Vị tỷ tỷ là ai thế?”
“Nàng là...” Sở Lâm Nghiên định mở lời Lâm Súc Nguyệt giành một bước.
“Ta là Lâm Súc Nguyệt, từ Vân Dương Quận đến đây, là bằng hữu của Sở Lâm Nghiên!”
“...!?” Sở Lâm Nghiên thầm mắng trong lòng, phụ nữ c.h.ế.t tiệt! Nàng phủi sạch quan hệ với một cách vội vã như thế ư?
Gà Mái Leo Núi
“Ta là Triệu Tĩnh Kỳ, cùng lớn lên và chơi đùa với Sở đại ca từ nhỏ!” Triệu Tĩnh Kỳ lộ vẻ tâm tư gian xảo gì, trông tự nhiên và rộng rãi.
“Hai vị đang định mua trang sức ?” Triệu Tĩnh Kỳ chẳng bận tâm Sở Lâm Nghiên đáp lời nàng , nàng liền nghiêng chen giữa Sở Lâm Nghiên và Lâm Súc Nguyệt.
“Định tham gia một bữa tiệc, mua chút trang sức để trang điểm.” Lâm Súc Nguyệt đang xem xét chiếc kim thoa mà Sở Lâm Nghiên đưa cho nàng.
“Nàng đeo chiếc kim thoa sẽ trông vẻ già dặn!” Triệu Tĩnh Kỳ đ.á.n.h giá nàng một lát, đoạn chiếc trâm trong tay Lâm Súc Nguyệt.
Lâm Súc Nguyệt lắc nhẹ chiếc kim thoa, kiểu dáng phức tạp, hoa và lá lấp lánh ánh vàng, lộng lẫy!