Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 161: Mau Chóng Giải Quyết
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:36:52
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ông dám!" Miệng Sở Lâm Nghiên tuy như , nhưng bước chân đổi hướng, về phía Tử Đằng Cư của Sở Vân Chiến.
"Tìm gì?" Sở Lâm Nghiên sải bước nhanh chóng Tử Đằng Cư, để ý đến tiểu tư giữ cổng kịp thông báo .
"Ngươi đây là thái độ gì, càng lớn càng quy củ, trong phòng ngươi thấy , ngay cả Cha, Nương cũng gọi nữa ?" Sở Vân Chiến đứa nhi tử mặt, càng ngày càng hiểu thấu nó.
"Dừng ! Nương mất , loại mèo ch.ó gì cũng dám tự xưng là Nương !" Sở Lâm Nghiên hề nể mặt ông .
"Nương ngươi dạy ngươi như , gia giáo!" Sở Vân Chiến tức đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng rõ rệt.
"Lão gia, cẩn thận thể. Lâm Nghiên nhận , , nó là con của tỷ tỷ, chịu chút ấm ức cũng là điều nên !" Hác Vũ Nhu nhẹ nhàng vỗ n.g.ự.c cho Sở Vân Chiến. Bộ dạng yếu ớt mềm mại , cứ như thể chịu uất ức lớn lắm .
"Nàng đừng bận tâm, cái tên hỗn xược bây giờ càng ngày càng quá đáng!" Lời của Hác Vũ Nhu những Sở Vân Chiến nguôi giận, mà còn khiến ông càng thêm tức giận.
"Nương mất sớm, ông gia giáo !" Sở Lâm Nghiên ngay cả một ánh mắt cũng thèm liếc Hác Vũ Nhu. Nữ nhân bộ tịch, cái dáng vẻ dở sống dở c.h.ế.t để cho ai xem đây!
Biết rõ chào đón, việc gì thì đừng lảng vảng mắt . Món nợ giữa bọn họ còn nhiều lắm, để từ từ tính.
"Đừng nhảm với lão tử! Nghe ngươi mang một nữ nhân về phủ?" Sở Vân Chiến tiếp tục sửa dạy nữa. Mấy năm nay vì chuyện của Hác Vũ Nhu mà bọn họ cãi quá nhiều , thái độ của Sở Lâm Nghiên nào cũng tệ hơn .
Ban đầu ông nghĩ Hác Vũ Nhu là thứ nữ của Hác gia, lớn lên cùng Ngọc Khiết, Sở Lâm Nghiên sẽ dễ dàng chấp nhận hơn. Không ngờ, hề nể mặt Hác Vũ Nhu, thậm chí dung thứ cho nàng .
"Phải đó! Có vấn đề gì ?" Sở Lâm Nghiên duỗi chân, lên chiếc ghế bên tay .
"Gia đình đang chuẩn cho ngươi xem mặt cô nương nhà Trấn Quốc Công. Ngươi cứ thế đường hoàng mang về, ngươi bảo khác nghĩ , vì một nữ tử thể thống gì mà bỏ lỡ cô nương nhà Trấn Quốc Công, ngươi nghĩ thế nào?"
Sở Vân Chiến thể hiểu nổi đứa nhi tử . Cô nương nhà Trấn Quốc Công, khác cầu còn , thế mà nó thờ ơ .
Đàn ông tam thê tứ là chuyện quá đỗi bình thường. Nếu nó thích nữ tử , cứ nuôi ở ngoài là , hoặc đợi khi cưới vợ nạp về cũng là thể. Mang một nữ nhân xa lạ về thời điểm then chốt , để chuyện như truyền khi kết hôn, nhà ai còn dám gả nữ nhi qua đây.
"Người khác nghĩ gì thì liên quan gì đến !" Sở Lâm Nghiên bưng chén lên. "Ta từng đồng ý xem mặt tiểu thư nào cả, ai đồng ý thì đó !"
"Lão tử là vì cho ngươi, cưới một nương tử gia thế bối cảnh, mạnh mẽ liên thủ, việc ăn của nhà chúng mới thể tiến thêm một bước."
Triệu Tĩnh Kỳ tuy là thứ nữ của Trấn Quốc Công phủ, nhưng nàng sinh trong phủ Trấn Quốc Công, cho dù là thứ nữ thì cũng hơn hẳn đích nữ của những gia đình bình thường. Y còn điều gì thỏa mãn nữa chứ.
“Ta cần! Ta khuyên ngươi nhất đừng xen hôn sự của ! Bằng đến lúc để bái đường với gà trống, sẽ chịu trách nhiệm !” Sở Lâm Nghiên quăng một câu, định dậy rời .
“Nghiệt chướng, ngươi cho !” Sở Vân Chiến tức giận vỗ bàn phắt dậy.
“Lão gia, Lâm Nghiên chỉ là đang lời tức giận, ngài đừng giận!” Nụ thoáng qua mặt Hác Vũ Nhu Sở Lâm Nghiên nắm bắt .
Y ngay phụ nữ hề lòng , bề ngoài là giúp y chọn cô nương, nhưng trong thâm tâm e là nhân cơ hội đuổi y khỏi Sở gia!
“Nếu ngươi dám phá hỏng chuyện , thì đừng trách lão tử vô tình!”
Sở Vân Chiến hất vạt áo, dẫn đầu rời khỏi Tử Đằng Cư, khi đến cửa, y đột nhiên dừng : “Người phụ nữ ngươi đưa về , mau chóng tìm cách giải quyết cho thỏa, Sở gia chúng loại nào cũng !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-161-mau-chong-giai-quyet.html.]
“…” Người mà y vất vả lắm mới đưa về, bảo y giải quyết cho xong , mơ ! Y chẳng những tiễn nàng , mà còn dẫn Lâm Súc Nguyệt đường đường chính chính dạo chơi khắp Thượng Kinh.
Có bản lĩnh thì cứ việc tay với bọn họ, y đang lo cơ hội phản kích đây!
Sở Lâm Nghiên ôm tâm tư bước đến Khải Duyệt Uyển.
“Lâm cô nương ở trong phòng ?” Xuân Lan đang canh giữ trong viện, tay công việc may vá.
“Lâm cô nương mệt mỏi, hiện giờ đang ngủ ạ!” Xuân Lan vội vàng đặt đồ vật trong tay xuống, dậy cung kính hành lễ.
Gà Mái Leo Núi
“Ngươi lui xuống !” Sở Lâm Nghiên thấy Lâm Súc Nguyệt đang ngủ, liền phòng nữa, tự đợi trong sân.
Khoảng thời gian bọn họ luôn gấp rút lên đường, nàng chịu vết thương nặng như , nghỉ ngơi nhiều sẽ giúp thể phục hồi dễ hơn.
Trời dần tối, Xuân Lan thắp sáng nến trong hoa sảnh, mời Sở Lâm Nghiên trong đợi.
Lại đợi thêm một khắc đồng hồ, Lâm Súc Nguyệt mới chầm chậm tỉnh giấc.
“Lâm cô nương, Đại thiếu gia đợi nàng bên ngoài lâu !” Xuân Lan thấy tiếng động, lập tức trong hầu hạ Lâm Súc Nguyệt mặc quần áo và rửa mặt chải đầu.
“Hắn tới ? Sao gọi dậy?” Lâm Súc Nguyệt ngủ một giấc sâu, cảm thấy bản như sống .
“Đại thiếu gia cho gọi, cũng nhàn rỗi việc gì, bảo nàng ngủ thêm chút nữa!” Trong lòng Xuân Lan cũng tò mò, rốt cuộc Lâm Súc Nguyệt phận gì, thể khiến vị Đại thiếu gia giống như chổi sát tinh cam tâm tình nguyện đợi lâu như trong sân.
“Ta !” Lâm Súc Nguyệt xỏ giày xong, tùy ý vốc nước rửa mặt, đến hoa sảnh.
“Ngủ thoải mái ?” Sở Lâm Nghiên đang ngay ngắn trong hoa sảnh, nhấp .
“Cuối cùng cũng sống !” Lâm Súc Nguyệt ngủ dậy, cổ họng khô, bèn bưng một tách uống cạn.
“Ngươi dọn cơm!” Sở Lâm Nghiên bảo Xuân Lan đang hầu một bên lui .
“Đợi nàng nghỉ ngơi thỏa, chúng sẽ diện kiến Hoàng thượng.” Hôm nay Sở Lâm Nghiên cung bẩm báo bộ sự việc xảy ở Lộc Minh Thôn và chuyện tập kích đường cho Tiêu Diễn.
Tiêu Diễn thương cảm Lâm Súc Nguyệt trọng thương, đặc biệt dặn dò, đợi thể khỏe hơn hẵng cung.
“Hoàng thượng dễ chuyện như ?” Lâm Súc Nguyệt còn tưởng Hoàng thượng đều nghiêm nghị, vẻ mặt tựa như lão tử thiên hạ xưng tôn.
“Hoàng thượng tuy vẻ nghiêm nghị một chút, nhưng cũng kẻ lý lẽ.” Sở Lâm Nghiên chỉnh nàng rằng thể tùy tiện bình luận về Hoàng thượng.
“Vậy nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa ! Lần đầu tiên gặp Hoàng thượng, trong lòng chút căng thẳng.” Đừng là Hoàng thượng, quan chức lớn nhất mà nàng từng gặp trong đời chắc là Viện trưởng Viện nghiên cứu của bọn họ.
“Đêm nay nghỉ ngơi cho , ngày mai dẫn nàng dạo Thượng Kinh!” Sở Lâm Nghiên cảm thấy buồn trong lòng, y thể thấy Lâm Súc Nguyệt là căng thẳng, lúc ở trong hang núi thấy nàng căng thẳng chút nào?
“Chàng thời gian ?” Chẳng Sở Lâm Nghiên bận rộn ư? Lâm Súc Nguyệt còn đang định gọi Xuân Lan cùng !
“Đây là Thượng Kinh, cùng nàng, thì ai cùng nàng chứ?” Sở Lâm Nghiên cố ý dặn dò , thời gian việc gì thì đừng tìm y.