Vừa Xuyên Không Liền Phân Gia, Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt Nuôi Cả Nhà - Chương 130: Diễn Kỹ Vụng Về Của Lâm Dũng

Cập nhật lúc: 2025-11-13 08:10:47
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Súc Nguyệt hỏi ngược : “Thôn trưởng cách gì?”

“Nước chỉ bấy nhiêu, Long Vương, thể ban mưa riêng cho thôn chúng !”

Lâm Súc Nguyệt nhạt. Bây giờ mới nàng nghĩ cách, muộn ! Vừa nãy một đám phá bờ ruộng nhà nàng, thái độ của họ như thế . Họ nước uống thì liên quan gì đến nàng? Nhà nàng thiếu.

“Trong thôn chúng chỉ con là thông minh nhất. Vì thể diện của thúc, con giúp một tay, nghĩ cách .” Lâm Dũng Lâm Súc Nguyệt đám chọc tức. là lũ ăn hại, thì chẳng xong mà phá thì giỏi.

“Thôn trưởng, Súc Nguyệt mới bao nhiêu tuổi chứ, loại thiên tai tìm nó cũng chẳng ích gì!” Lâm Viễn Sơn càng nữ nhi mặt giúp đỡ. Thái độ của lúc nãy khiến y quá thất vọng.

Ở Lộc Minh thôn, họ dám là đối xử với thế nào, nhưng ít nhất khi nhà hỷ sự, họ bao giờ để bà con thiệt thòi, quà đáp lễ mỗi đều giá trị vượt xa lễ vật tặng. Chưa kể chuyện sâu bệnh , mà kết quả thì ! Toàn là một lũ tiểu nhân ích kỷ.

“Hạn hán thì bó tay, nhưng những chuyện khác Súc Nguyệt chắc chắn cách, đúng ?”

Lâm Dũng hạ thấp tư thái hết mức. Hết cách , ai bảo thôn của ông sinh một đám ngu xuẩn chứ, giờ chọc giận , đành để ông thôn trưởng xin .

“Ta giải quyết hạn hán, cũng cứu hoa màu trong ruộng. Thôn trưởng nên nghĩ cách khác !” Mặc dù thái độ của Lâm Dũng hạ , nhưng nàng vẫn định giúp đỡ. Nàng Quan Âm Bồ Tát, nghĩa vụ phổ độ chúng sinh.

“Thôn trưởng, nơi giao cho ngươi. Chúng xin phép về !” Lâm Súc Nguyệt gật đầu với Cha nàng, mấy ngầm hiểu ý , rời khỏi đây.

“Thôn trưởng, giờ đây!” Lúc , thôn dân hồi thần , chợt nhớ chuyện sâu bệnh Lâm Súc Nguyệt còn nghĩ cách, vấn đề thiếu nước nàng cách .

“Xem cái chuyện mà các ngươi gây , các ngươi đắc tội hết , các ngươi cứ c.h.ế.t khát ở đây !” Lâm Dũng tức đến hộc máu. Giờ mới cái của Lâm Súc Nguyệt, lúc thì gì?

“Chúng cũng chỉ là nhất thời sốt ruột mà thôi!” Mọi , thật sự bắt đầu lo lắng.

“Tất cả về hết ! Đừng ở đây chướng mắt nữa!” Còn cách nào nữa, chẳng lẽ chỉ ông, cái thôn trưởng , vứt cái thể diện già , đến nhà họ Lâm lời !

Một đám hùng hổ đến, xám xịt về! Giờ , sự việc giải quyết, còn đắc tội với .

Trở về nhà họ Lâm, Sở Lâm Nghiên mới suy nghĩ của : “Lần gặp chuyện bất hợp lý như thế , đừng kHách khí với họ. Ta sẽ bảo Nam Phong gọi hai tới, bình thường cứ để họ ở hậu sơn, khi nào chuyện thì trực tiếp gọi họ.”

Hắn chắc chắn thể ở đây lâu, ngoài việc của Sở gia, còn những chuyện khác cần .

Gà Mái Leo Núi

“Chàng trở về?” Lâm Súc Nguyệt quan tâm hơn việc mất mạng khi trở về .

“Không trở về, còn chuyện khác cần ! Nàng cứ nhớ lời . Đợi , các ngươi đừng để bắt nạt. Ai dám đến gây sự, các ngươi cứ trực tiếp đ.á.n.h trả, chuyện gì sẽ gánh vác.”

Chuyện hôm nay coi như là một bài học cho Sở Lâm Nghiên. Hóa cái bầu khí gia đình hòa thuận, cái sự hào sảng màng lợi lộc ai cũng .

“Không cần để đây. Chỉ mấy tên lưu manh trong thôn, nhà tự giải quyết . Chàng giữ bên cạnh sẽ an hơn.” Lâm Súc Nguyệt đương nhiên sẽ cần Sở Lâm Nghiên để .

Sở Lâm Nghiên cũng đáp lời , bởi vì ngay lúc , Lâm Dũng tìm đến.

“Nha đầu Súc Nguyệt đang bận rộn đó !” Tay Lâm Dũng còn xách theo mấy quả trứng gà, bộ dạng khiến Lâm Súc Nguyệt giật giật khóe mắt.

“Thôn trưởng, ngươi ? Vừa nãy ở ngoài ruộng, , hạn hán cũng cách giải quyết!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-lien-phan-gia-ta-mang-theo-khong-gian-trong-trot-nuoi-ca-nha/chuong-130-dien-ky-vung-ve-cua-lam-dung.html.]

“Biết, , cách thì chúng đành phó mặc cho ý trời ! Ta thấy nãy con kinh hãi, mấy quả trứng con cầm lấy bồi bổ thể. Mọi đều là bà con làng xóm, các ngươi đừng chấp nhặt với họ nữa.”

Lâm Dũng chân thành, cứ như thể ông thực sự từ bỏ việc thuyết phục Lâm Súc Nguyệt giúp vượt qua đợt hạn hán .

“Thôn trưởng cầm trứng về ! Ta hề kinh hãi, kẻ dọa xử lý .” Lâm Súc Nguyệt gì cũng nhận trứng gà của Lâm Dũng.

Ở trong thôn, nhà nào trứng gà để ăn là sang trọng , dù Lâm Dũng là thôn trưởng, việc lấy vài quả trứng cũng khiến ông đau lòng một hồi.

“Xử lý hai tên ngu xuẩn đó đáng!” Lâm Dũng liếc Sở Lâm Nghiên đang bên cạnh. Người mang cho ông áp lực lớn, đoán chừng cũng kẻ dễ đối phó. Hôm nay Lâm Kỳ và Sài Ngọc gặp , coi như là đá trúng tấm sắt .

Lâm Súc Nguyệt thấy Lâm Dũng ý định rời , đành bưng một ấm đến, mời Lâm Dũng nhà chơi. “Thôn trưởng uống !”

“Vẫn là nhà các ngươi dễ uống nhất!” Lâm Dũng quả thực chút khát nước, bưng chén lên uống cạn một .

“Thời tiết nóng quá! Mới một quãng đường ngắn mà cảm giác như sắp tan chảy !”

! Trận mưa lớn hồi , cha lẽ sẽ xảy hạn hán.” Lâm Dũng , Lâm Súc Nguyệt cũng còn cách nào, chỉ đành cùng ông uống .

“Nông dân sống nhờ trời đất. Trận hạn hán kéo đến, năm nay sẽ bao nhiêu c.h.ế.t đói trong mùa đông, nghĩ đến mà thấy đáng thương!”

Lâm Súc Nguyệt đáp lời.

Lâm Dũng tiếp tục lẩm bẩm: “Lộc Minh thôn chúng nhiều năm gặp hạn hán , đều quên mất việc trữ nước từ . Viễn Sơn nhắc đến, chắc hẳn các ngươi sự chuẩn chứ?”

“Cũng chuẩn một chút!” Lâm Súc Nguyệt đương nhiên ý ngoài lời của Lâm Dũng: “ chỉ đủ dùng thôi, giúp thôn !”

Sở Lâm Nghiên thấy buồn trong lòng, cái thôn trưởng đầu óc linh hoạt, thẳng , chuyển sang dùng bài đồng cảm.

“Đó là nước của nhà các ngươi, các ngươi cứ dùng . Con còn xưởng rượu lớn cần nấu rượu, đương nhiên sẽ bảo con lấy cho thôn.” Lâm Dũng vội vàng bày tỏ thái độ của .

“Ta chỉ là đáng thương cho những trong thôn thôi. Con đấy, là thôn trưởng, thấy họ như , đành lòng, con cần quan tâm đến !”

Lâm Dũng cứ như đang tự chuyện một , nếu Lâm Súc Nguyệt thấy ông lén liếc , nàng suýt tin .

Lâm Súc Nguyệt thấu diễn xuất vụng về của Lâm Dũng, nàng thực sự chịu nổi nữa: “Thôn trưởng cần như . Nước trong khe suối vẫn cạn, nếu họ cần thì cứ tự lấy là xong, chẳng qua là vất vả hơn một chút mà thôi!”

“Phải, , , đều là nông dân, gánh vài thùng nước chuyện khó khăn, bọn họ chỉ là quá lười biếng thôi!” Lâm Dũng cũng hùa theo.

Lâm Súc Nguyệt lườm một cái thiếu nhã nhặn, trực tiếp vạch trần Lâm Dũng: “Những nhà chỉ già, họ thể hai ba cùng khiêng mà, sống thể nước tiểu cho c.h.ế.t nghẹt ! Không khiêng nổi thì uống ít , hoa màu cũng cần tưới, cứ giữ cái mạng tính .”

“Thôn trưởng lời gì thì cứ thẳng ! Ngươi cứ vòng vo tìm cách cầu xin, diễn xuất lộ liễu quá .”

Lâm Dũng sửng sốt một chút, đó mới ha hả.

“Súc Nguyệt quả là thông minh, cũng vòng vo nữa. Ta chỉ hỏi con, cách nào để lấy nước tiện lợi hơn ?”

 

Loading...