Vừa Xuyên Không Đã Bị Treo Trên Cây : Ta Trở Thành Tiểu Kiều Thê Nhà Thợ Săn - Chương 67: Sinh Nở

Cập nhật lúc: 2025-09-10 23:37:30
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Du Kiều còn thức dậy thì Cố Phong xử lý trai sông. Chờ Du Kiều tỉnh giấc, Cố Phong tách hết trai sông , trong một cái bát đặt bàn đá năm sáu hạt ngọc lớn nhỏ khác .

Hai hạt nhỏ trông khá tròn trịa, còn những hạt khác thì hình dáng bằng.

Du Kiều chỉ hai hạt tròn trịa hỏi Cố Phong: “Hai cái phẩm tướng coi như , đáng mấy văn tiền?”

Cố Phong rửa tay: “Trước tiên ăn cơm , loại hạt nhỏ màu sắc cũng bình thường, nhiều nhất cũng quá mười văn tiền, còn như mấy hạt tròn thì chẳng ai , chỉ giữ cho nàng xem thôi.”

Ăn sáng xong, Cố Phong tiếp tục xử lý trai sông, rửa sạch ướp muối nửa canh giờ, đó rửa bằng nước là thể phơi .

Cố Phong cho Du Kiều phụ giúp, nàng đành tản bộ hành lang, . Nhìn Cố Phong một bận rộn, nàng luôn cảm thấy đang “nuôi phế” mất .

Chiều hôm đó, Xuân Sinh và Lý Hữu Điền cùng lên núi. Hai họ xem thử cửa lưới, cửa sổ lưới trông thế nào. Thúy Nhi và Quế Hoa tẩu khi về nhà kể chuyện với cũng cửa lưới, cửa sổ lưới như , nên cả hai cũng đến xem rốt cuộc nó đến mức nào.

Cố Phong dẫn phòng khách xem qua một lượt, Xuân Sinh xem xong cũng thích thú: “Cố đại ca, căn nhà của bày trí đẽ thế , còn treo cả thư pháp tranh vẽ, cứ như nhà quyền quý .”

Cố Phong chút tự hào: “Ta nào mấy thứ , đều là nương tử của cả.”

Hai khen Du Kiều tới tấp, khiến Du Kiều vốn dĩ mặt dày cũng đỏ mặt ngại ngùng.

Khí trời mùa hạ càng ngày càng nóng nực, thể Du Kiều cũng càng ngày càng nặng nề. Ban đêm trong núi oi bức như ban ngày, thậm chí còn chút mát mẻ, nhưng ban ngày vẫn nóng như thường.

Chiếc nôi cho trẻ sơ sinh cũng xong từ sớm. Thời đại vốn nôi, nôi từ khung gỗ và đan bằng tre, mái che còn dùng nan tre thành hình bán nguyệt để đỡ màn chống muỗi thể lật lên.

Du Kiều mời Vương thợ mộc một chiếc xe đẩy tay cho trẻ sơ sinh, đây là chiếc nàng dựa theo ấn tượng về xe đẩy hiện đại. Vương thợ mộc cũng là một tài ba, Du Kiều chỉ đơn giản vẽ một đường nét và giải thích cho ông, đợi thành phẩm đời quả thực đáng mừng. Nhìn bánh xe ước chừng đường kính mười lăm phân, bên trong khoang xe dài chừng sáu bảy mươi phân, khi đứa bé còn nhỏ thể , lớn hơn thì thể , phần phía thể duỗi hai chân ngoài. Phía khoang xe cũng dùng nan tre đỡ một chiếc màn chống muỗi thể lật lên. Xe đẩy trẻ em hiện đại Du Kiều từng thấy đường phố, còn cấu trúc thực tế nàng dựa trí tưởng tượng. Chiếc xe đẩy bằng gỗ khiến nàng vô cùng hài lòng.

Ngày dự sinh của Du Kiều là cuối tháng bảy đầu tháng tám, Cố Phong dám lơ là, đến giữa tháng bảy còn săn nữa. Trừ thỉnh thoảng xuống núi mua thịt, thời gian còn cơ bản đều ở nhà bầu bạn.

Gà vịt đều bắt đầu đẻ trứng, cá trong ao cũng còn nhiều, rau cải, củ cải, bầu bí trong sân đều , hai cũng thiếu thức ăn.

Hai tháng nay tuy thời tiết nóng nực, Du Kiều ban ngày cũng cố gắng nhiều hành lang. Người hai tháng cuối thai kỳ nên nhiều thì mới dễ sinh, Du Kiều một chút cũng dám lơ là.

Chiều ngày ba mươi tháng bảy, Du Kiều cảm thấy điều đúng. Lý Hữu Điền nương tử đỡ đẻ, Cố Phong sớm chuyện với Lý Đại Nương, hẹn khi Du Kiều sinh sẽ mời Lý Đại Nương đến đỡ đẻ cho nàng. Lý Đại Nương cũng là thật thà, ba ngày cùng Quế Hoa tẩu lên thăm Du Kiều, cũng dặn dò nàng cảm giác khi sắp sinh sẽ như thế nào.

Du Kiều cảm thấy bụng âm ỉ đau, vội vàng gọi Cố Phong xuống núi đón Lý Đại Nương lên một chuyến. Cố Phong xong liền căng thẳng vô cùng, tay đánh xe ngựa cũng run lẩy bẩy.

Du Kiều an ủi : “A Phong, từ từ đánh xe thôi. Cũng thể ngày gần nên chút tâm lý tác động.”

Cố Phong cố giữ bình tĩnh: “Ta nương tử, nàng mau giường , sẽ nhanh chóng trở về.”

Du Kiều ngoan ngoãn trở về phòng, để Cố Phong bớt lo lắng.

Quế Hoa tẩu và Lý Đại Nương cùng đến: “Kiều Kiều, với nương cùng lên đây, sợ lỡ tối nay nàng sinh, cũng tiện thể giúp một tay. Giờ nàng cảm thấy thế nào ?”

Du Kiều đang trong phòng khách, thấy Quế Hoa tẩu cũng đến liền cảm động: “Đại Nương, tẩu tử, hai vất vả . Sáng nay cảm thấy bụng đau một chút, đau nhanh thôi. Ta cứ nghĩ là do ngày gần nên bản căng thẳng, lẽ cảm nhận sai . Chiều nay khi A Phong tìm hai , đau một chút nữa, lâu hơn sáng nay một chút. Ta kinh nghiệm, sống xa thôn, sợ lỡ tối nay sinh mà trời tối đen như mực gõ cửa hai , nên mới bảo A Phong đón Đại Nương đến xem giúp .”

Lý Đại Nương hỏi: “Cố Phong nương tử, nước ối vỡ ?”

Du Kiều lắc đầu: “Chắc là ạ.”

Lý Đại Nương xong liền : “Quế Hoa, ngươi đỡ Cố Phong nương tử ngoài cửa nhiều một chút. Đừng sợ, dù nước ối vỡ cũng nhiều. Chắc sắp , chỉ trong tối nay hoặc ngày mai thôi.”

Quế Hoa tẩu đỡ Du Kiều hành lang, Cố Phong khi rót nước đun sôi để nguội cho Lý Đại Nương liền ở cửa, vẻ mặt bối rối gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vua-xuyen-khong-da-bi-treo-tren-cay-ta-tro-thanh-tieu-kieu-the-nha-tho-san/chuong-67-sinh-no.html.]

Lý Đại Nương nhịn nữa: “Cố Phong , con đừng vội, nương tử của con còn sinh nhanh . Ta và Quế Hoa tối nay sẽ ở , nhỡ sinh sớm cũng sợ. Con đừng căng thẳng thế, con mà căng thẳng là nương tử của con còn căng thẳng hơn đấy.”

Cố Phong xoa xoa tay: “Dạ, Đại Nương, con . Vậy con gì đây ạ?”

Lý Đại Nương mắng một câu: “Con cái thằng ngốc , và Quế Hoa ở đây thì con lo lắng cái gì? Con chuẩn chỗ ngủ cho hai con , chắc mai mới sinh đấy.”

Khi ăn tối, Du Kiều đau một trận, nhưng cũng quá đau. Sau bữa tối, nàng thêm một nén nhang. Đại Nương nên ngủ sớm, tối còn đau nữa, cần giữ sức.

Quả nhiên nửa đêm đau. Lần đau lâu hơn một chút, cơn đau rõ ràng một cảm giác ẩm ướt: “A Phong, hình như nước ối vỡ .”

Cố Phong căng thẳng: “Vậy đây? Ta gọi Đại Nương và Quế Hoa tẩu nhé?”

“Khoan ,” Du Kiều vội ngăn , “Đã là nửa đêm , sinh nhanh . Đại Nương cơn đau liên tục, cách giữa các cơn ngắn thì mới thể sắp sinh, giờ còn sớm lắm.”

Nửa đêm, Du Kiều mơ màng ngủ đau mà tỉnh dậy mấy . Cố Phong cả đêm cơ bản chợp mắt mấy. Trời hửng sáng, Cố Phong dậy . Lý Đại Nương và Quế Hoa tẩu cũng dậy sớm, dậy liền đến xem Du Kiều.

Du Kiều cũng ngủ nữa. Sau khi mấy ăn sáng xong, Quế Hoa tẩu liền đỡ Du Kiều xuống. Đến khi mặt trời lên, cơn đau chuyển của Du Kiều rõ ràng trở nên dồn dập hơn.

Lý Đại Nương bảo Du Kiều lên giường, bà xem thử cửa cung mở : “Cửa cung vẫn mở, chắc sắp ! Cố Phong, con đón Vương đại phu đến đây, khi sinh xong thì mời đại phu bắt mạch, xem cần điều dưỡng gì .”

Cố Phong đáp một tiếng vội vàng xuống núi.

Chưa đầy một canh giờ, Vương đại phu đón đến. Lúc , cửa cung của Du Kiều mở bốn ngón tay, bụng đau đến nỗi nàng co quắp cả ngón tay, cắn môi cho kêu lên.

Vương đại phu bắt mạch cho Du Kiều, hỏi thăm tình hình: “Không , thể dưỡng . Cố Phong nương tử cứ cố gắng thêm chút nữa, sắp !”

Vương đại phu đợi ở phòng khách, còn Cố Phong thì đun nước nóng. Lý Đại Nương và Quế Hoa tẩu ở phòng ngủ bầu bạn.

Một canh giờ , cửa cung mở . Lý Đại Nương chỉ dẫn Du Kiều hít , dùng sức: “Đã thấy đầu , Cố Phong nương tử nàng hít thở sâu một chút, , dùng sức mạnh , đúng !”

Cố Phong đun xong nước nóng, ở phòng khách sốt ruột đến vã mồ hôi. Chàng chỉ thấy tiếng “oa” một tiếng lớn vang lên từ trong phòng ngủ.

Quế Hoa tẩu vọng phòng khách gọi: “Cố Phong , bưng một chậu nước nóng đây, đừng để bỏng nhé!”

Cố Phong đáp một tiếng vội vã đến phòng tắm bưng nước nóng, đến cửa phòng thì gõ nhẹ.

Quế Hoa tẩu mở cửa đón lấy nước nóng: “Là một tiểu tử, bưng thêm một chậu nữa .” Cố Phong theo.

Chờ hai trong phòng ngủ dọn dẹp sạch sẽ cho Du Kiều và đứa bé xong mới mở cửa. Lý Đại Nương bế đứa bé : “Vương đại phu, phiền ngài chờ đợi . Ngài bắt mạch cho hai con đây, xem tháng ở cữ của chúng nên điều dưỡng thế nào. Cố Phong , là một tiểu tử béo mập, . Trai mùng một, gái ngày rằm, hôm nay là mùng một tháng tám, tiểu tử là chọn ngày mà đến đấy.”

Du Kiều cảm thấy trạng thái của khá , đau đến mức chịu nổi. Trước đây, trong các bộ phim cổ trang truyền hình, các nhân vật đều đau đớn la hét, đến cuối cùng kiệt sức đứa trẻ sinh thì ngất lịm. Nàng tuy rằng còn chút sức lực nào, nhưng cũng đến mức ngất , quả nhiên những gì trong phim truyền hình diễn đều là giả.

Vương đại phu bắt mạch cho Du Kiều, cũng bắt mạch cho tiểu trẻ sơ sinh.

“Đều ! Tiểu gia hỏa khỏe mạnh. Chúc mừng nhé! Cố Phong nương tử, sẽ kê cho nàng một phương thuốc bài tiết sản dịch và bổ khí huyết, uống bảy ngày. Phòng thỉnh thoảng thể mở cửa sổ thông gió, nhưng khi gió lớn thì đừng mở.”

Du Kiều đáp: “Vâng ạ, cảm ơn Vương đại phu. A Phong, mài mực cho Vương đại phu .”

Cố Phong và Vương đại phu đến phòng khách kê đơn thuốc. Du Kiều cảm thấy chút sức lực hơn: “Đại Nương, tẩu tử, hai vất vả .”

Lý Đại Nương cẩn thận đặt đứa bé bên cạnh Du Kiều: “Vất vả cái gì mà vất vả, nàng mới là vất vả nhất chứ. Nhìn tiểu tử xem đáng yêu bao, mắt to thế giống Cố Phong, lớn lên nhất định là một tiểu tử khôi ngô. Nàng ngủ một giấc , chờ tỉnh dậy là cho b.ú .”

Du Kiều đầu cục nhỏ bé bên cạnh, nó mở to đôi mắt đang gì, tay thỉnh thoảng vẫy vẫy. Dáng vẻ đáng yêu khiến lòng Du Kiều mềm nhũn cả .

Mèo Dịch Truyện

Loading...