Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 92: Soi Bóng

Cập nhật lúc: 2025-11-02 00:34:48
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trần Hà về đến khách sạn thì trời trưa.

 

Cô định gọi đồ ăn ngoài, cầm điện thoại lên tìm kiếm thì Tống Chu gửi tin nhắn đến.

 

[Anh tìm mạng hướng dẫn du lịch Lam Châu, tổng hợp mấy quán ăn ngon, em thể thử.]

 

Phía là một bảng danh sách, chỉ ghi tên quán mà còn liệt kê cả món ăn đặc sắc của từng nơi.

 

Trần Hà vui mừng khôn xiết, trả lời ngay: [Về nhà hun c.h.ế.t .]

 

Đầu dây bên im lặng.

 

Trần Hà chợt nghĩ, cô ở nhà, Tống Chu cũng cần về nấu cơm. Giờ , chắc đang ăn ở căng tin bệnh viện.

 

Cô như thấy chú cừu nhỏ đang ngại ngùng đỏ mặt, sợ đồng nghiệp bắt gặp, vội vàng giấu điện thoại .

 

Cô bật khúc khích, lăn một vòng giường, chỉ lập tức bay về để trêu chọc .

 

Sau đó, cô chọn món ăn theo hàng đầu tiên trong bảng Tống Chu gửi, ăn xong ngon lành nghỉ một giấc.

 

Theo kế hoạch ban đầu, buổi chiều cô sẽ tìm hiểu về Xưởng sửa xe Kim Đạt — nơi mà ông chủ Ngưu Khâu Tùng từng việc, đó phá sản.

 

tra cứu mạng, xác nhận giấy phép kinh doanh của Xưởng sửa xe Kim Đạt quả thật hủy.

 

Tính theo thời gian, việc hủy giấy phép diễn khi Khâu Tùng chuyển sang ở Xưởng sửa xe Thanh Đức.

 

xét đến việc thủ tục giải thể cũng cần thời gian, thời điểm phá sản thực sự lẽ là khi Khâu Tùng đến Xưởng sửa xe Thanh Đức xin việc.

 

Xưởng thể đóng cửa, nhưng thì vẫn còn. Cô thể tìm đồng nghiệp cũ hoặc ông chủ cũ của Khâu Tùng, cố gắng thu thập thêm thông tin về .

 

Tuy nhiên, vì mấy ngày nay khá nhiều, cơ thể cô bắt đầu thấy mệt, các khớp xương cũng nhức mỏi.

 

Cơ thể thương “lắp ráp” đúng là khó chiều.

 

Nếu vết thương cũ tái phát thì rắc rối, nên cô quyết định tạm nghỉ, để ngày mai hẵng ngoài.

 

Trần Hà lấy máy tính bảng từ trong vali .

 

Chiếc bảng vẽ cần kết nối với máy tính xách tay mới tiện thao tác, nhưng khi công tác hoặc di chuyển, cô thường chỉ dùng máy tính bảng để phác họa.

 

Cô cuộn tròn ghế sofa, tựa mấy chiếc gối lớn, cầm bút cảm ứng bắt đầu vẽ màn hình.

 

Trước tiên là vẽ bối cảnh.

 

Xưởng sửa xe Thanh Đức. Căn phòng nhỏ dùng ký túc xá. Sân . Nhà bếp.

 

Rồi đến tòa nhà bỏ hoang phía đối diện.

 

Cô vẽ tỉ mỉ, cảnh vật hiện lên gần như thật.

 

Sau đó cô kéo màn hình, dựng nên bộ gian vụ án, liên tục suy đoán hiện trường vụ nổ, tìm kiếm những khả năng khác ngoài việc Khâu Tùng hút thuốc.

 

Bộ não khác thường, đúng hơn là bình thường của cô, ngoài giả thuyết về thiết đ.á.n.h lửa tự động bằng đồ chơi lên dây cót, tiếp tục nảy thêm vài phương án khác.

 

Mỗi phương án đều quái dị và biến thái hơn phương án .

 

"Thôi thôi, nghĩ nữa là bốc khói , dừng !" Trần Hà tự cảnh cáo bộ não của , bắt nó tạm nghỉ một chút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-92-soi-bong.html.]

 

Cô chuyển sang vẽ nhân vật.

 

Ông chủ Ngưu Tráng Tráng tiên. Thân hình to lớn, râu quai nón rậm, trông vẻ dữ tợn nhưng thực là một “hổ giấy”, tính tình hiền lành, thậm chí còn nhát gan.

 

Tiếp theo là thiếu niên Khâu Tùng. Cô bắt đầu phác họa đường nét cơ thể.

 

Trong tưởng tượng của cô, Khâu Tùng mặc quần yếm công nhân loang lổ dầu mỡ, mái tóc cắt ngắn dựng , cổ tay trái đeo một chuỗi hạt đào nhỏ, tay cầm chiếc cờ lê – chi tiết tượng trưng cho nghề nghiệp.

 

Sau đó là phần khuôn mặt.

 

Trần Hà từng thấy ảnh của Khâu Tùng, nên lấy Khâu Nguyệt tham chiếu. Hai em ruột chắc chắn sẽ vài nét tương đồng.

 

Ví dụ như nước da. Da của Khâu Nguyệt trắng lạnh, sáng và đều màu. Anh trai cô , phần lớn cũng sẽ làn da tương tự, chỉ là vì nghề sửa xe, thường xuyên tiếp xúc với nắng gió và dầu mỡ nên thể rám vài tông.

 

Nghề sửa xe bẩn và nặng nhọc, khuôn mặt khó tránh khỏi lem nhem dấu dầu máy.

 

Về cấu trúc xương, cô tham khảo góc nghiêng của Khâu Tùng thời nhỏ trong bức phác họa do Khâu Nguyệt vẽ, từ đó suy đường nét thiếu niên sẽ sắc và góc cạnh hơn.

 

Đôi mắt là phần quan trọng nhất. Với nhân vật truyện tranh, đôi mắt chỉ là trọng tâm thị giác mà còn là linh hồn.

 

Nếu ánh mắt hồn, dù nhân vật chỉ là hình vẽ hoạt hình, vẫn thể cảm nhận tính cách và nhận ngay đó là ai.

 

Viền mắt cô vẽ giống Khâu Nguyệt, nhưng ánh thì khác hẳn.

 

Ánh mắt của Khâu Nguyệt giống như một dòng nước thu, khi lên cong cong, mang theo sự ấm áp.

 

Còn bản tính của Khâu Tùng – cô tin – chắc chắn cũng sự dịu dàng giống như em gái .

 

gánh vác trách nhiệm quá sớm, chịu đựng áp lực cuộc sống và những va chạm khắc nghiệt của xã hội, buộc trở nên mạnh mẽ, khoác lên một lớp vỏ cứng rắn.

 

Ánh mắt của nên sự cảnh giác, pha chút sắc bén như tấn công.

 

Cậu trọng tình trọng nghĩa, với em gái bạn bè đều hết lòng.

 

Vì thế, ánh mắt đó cũng độ sâu, tĩnh lặng như mặt hồ.

 

Khó vẽ thật. Trần Hà càng vẽ càng say mê.

 

Từng lớp ý tưởng dần chồng lên , hình ảnh Khâu Tùng trong đầu cô ngày một rõ ràng hơn.

 

Thiếu niên mang khí chất “chó sói con” cô qua màn hình, đôi mắt đầy cảnh giác, như đang hỏi: Bạn là ai? Bạn gì?

 

Dù chỉ là nhân vật cô tưởng tượng , nhưng hiểu một cảm giác quen thuộc sâu sắc, như thể họ từng gặp từ lâu .

 

Trần Hà thiếu niên , mỉm khẽ :

“Khâu Tùng, chào .”

 

Tiếp theo là Tóc Xoăn – bạn của Khâu Tùng.

 

Tóc Xoăn trong tưởng tượng của cô làn da trắng, mái tóc xoăn tít tự nhiên, đeo kính gọng đen kiểu học sinh, nụ rụt rè...

 

càng vẽ, cô càng thấy . Trần Hà ngừng bút, kéo màn hình xa, cau mày .

 

Sao vẽ giống Tống Chu đến thế ?

 

Rồi cô chợt nhớ – Tống Chu từng mất, ngày là nhờ bán xe đồ ăn vặt mà nuôi học đại học.

 

 

Loading...