Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 85: Bóng Ma Không Tên

Cập nhật lúc: 2025-10-31 17:00:38
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôn La Hoa sợ hãi, mặt cắt còn giọt máu:

"Con trai, con thể vì Tiểu Nguyệt mà chuyện phạm pháp . Nếu con mà tù, ai nuôi lúc về già?"

 

"Đã cần quản." Vẻ mặt lạnh lùng của Khâu Tùng phù hợp với tuổi tác của . "Nếu ký tên, thì bây giờ . Sau con sẽ nhận nữa. Mẹ già bệnh tật, đừng hòng con lo cho dù chỉ một chút."

 

"Đừng mà, con trai." Tôn La Hoa rụt rè . "Chỉ cần bắt bỏ tiền, ký một chữ thì gì mà ? Mẹ ký, ký."

 

Cứ như , Tôn La Hoa, với tư cách là trực hệ của Khâu Nguyệt, giấy đồng ý phẫu thuật. Khâu Nguyệt tiến hành ca mổ và cấy máy tạo nhịp tim.

 

Trong thời gian , Tôn La Hoa tình cờ tổng chi phí phẫu thuật và viện phí của Khâu Nguyệt lên đến hơn mười vạn tệ, một trăm nghìn nhân dân tệ.

 

Đối với một nghèo như bà, đó là con thiên văn.

 

Khâu Tùng lấy tiền lớn như , trong lòng luôn thấp thỏm bất an.

 

Bà dò hỏi vài , khiến Khâu Tùng bực , liền đưa lên tàu hỏa, tống bà về quê.

 

Bà trở thành phố tiếp tục công. Hơn nửa tháng , Tôn La Hoa bất ngờ nhận cuộc điện thoại từ Khâu Trường Phú.

 

Giọng ông gào lên trong điện thoại:

"Thằng nhóc ranh Khâu Tùng tìm bà ?"

 

Tôn La Hoa giật , vội dối:

"Không , nó chẳng theo ông ?"

 

"Cái thằng khốn kiếp , to gan lớn mật! Để tóm nó, đ.á.n.h gãy chân nó!"

 

Trong tiếng gào thét giận dữ của Khâu Trường Phú, Tôn La Hoa mới mười vạn tệ mà Khâu Tùng dùng để phẫu thuật cho em gái là từ .

 

Khi bệnh tình của Khâu Nguyệt ngày càng nghiêm trọng, Khâu Tùng cầu xin Khâu Trường Phú đưa em viện.

 

Cậu :

"Bố tiền, con ."

 

Khâu Trường Phú trợn mắt quát:

"Tiền đó là để dành cho mày mua nhà lấy vợ, thể đụng ?"

 

Ông dĩ nhiên chịu bỏ tiền cho đứa con gái mà trong mắt chỉ là “khoản lỗ vốn”, sống thêm ngày nào chỉ khiến ông thêm bực bội ngày đó.

 

Khâu Tùng im lặng, nhắc chuyện nữa.

 

Vài ngày , ngoài công. Lúc đó Khâu Tùng học xong lớp 11, chuẩn lên lớp 12, rằng chỉ thêm trong kỳ nghỉ hè.

 

Cậu yên tâm để em gái ở nhà, nên sẽ đưa Khâu Nguyệt cùng.

 

Từ lâu Khâu Nguyệt quen trai chăm sóc, Khâu Trường Phú càng mừng, vì thoát gánh nặng, liền vui vẻ đồng ý.

 

Thế là Khâu Tùng sắp xếp hành lý, cõng em gái rời khỏi nhà.

 

Cho đến khi kỳ nghỉ hè trôi qua một nửa, Khâu Trường Phú mới nhớ tiền gửi tiết kiệm trong thẻ ngân hàng sắp đến hạn nên định mang gửi . Ông mở ngăn kéo tìm thẻ thì phát hiện nó biến mất.

 

Ban đầu ông nghĩ rơi đó, liền lục tung cả nhà để tìm, nhưng tìm suốt mấy ngày vẫn thấy.

 

Không còn cách nào khác, ông định đến ngân hàng báo mất thẻ. Khi chuẩn giấy tờ, ông phát hiện chứng minh thư của cũng thấy .

 

Một cảm giác bất an trào lên trong lòng. Ông cầm sổ hộ khẩu đến ngân hàng kiểm tra, thì phát hiện dư trong thẻ còn.

 

Ông hoảng hốt đến mức tay run bần bật, vội bấm điện thoại định gọi báo án. khi bấm đến 11, ông đột nhiên dừng .

 

Là Khâu Tùng. Chắc chắn là thằng nhóc Khâu Tùng lấy trộm thẻ.

 

Khâu Tùng tuy còn nhỏ, nhưng vì cha chí tiến thủ, thì bỏ , nên từ nhỏ gánh vác việc trong nhà. Tiền điện, tiền nước, tiền gas đều do đóng.

 

Khâu Trường Phú quen giao thẻ ngân hàng cho con giữ, mật khẩu đương nhiên Khâu Tùng . Những khi cần dùng chứng minh thư, ông cũng chẳng ngần ngại đưa cho .

 

Không từ khi nào, tin nhắn thông báo biến động dư trong thẻ Khâu Tùng hủy.

 

, suốt thời gian đó, Khâu Trường Phú nhận bất kỳ tin nhắn nào về việc rút tiền trong thẻ.

 

Khâu Trường Phú nổi trận lôi đình, nhưng cuối cùng vẫn báo cảnh sát. Dù đó cũng là con trai ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-85-bong-ma-khong-ten.html.]

 

Ông nhất thời đoán Khâu Tùng lấy tiền đó gì. Theo suy nghĩ của ông, ngoài ăn chơi và cờ b.ạ.c thì chẳng còn khả năng nào khác.

 

Khâu Tùng điện thoại di động, thể liên lạc.

 

Khâu Trường Phú hỏi thăm bạn bè và bạn học của Khâu Tùng, ai nấy đều .

 

Mãi đến khi một bạn của Khâu Tùng ngạc nhiên hỏi ngược :

“Khâu Tùng bỏ nhà ? Không thể nào. Cháu nhớ nó từng em gái nó sức khỏe , bình thường đều do nó chăm sóc. Bọn cháu rủ nó chơi nó còn , thể bỏ em gái mà ?”

 

Khâu Trường Phú lúc mới sực nhớ , còn một đứa con gái. Và con trai ông, khi rời nhà, mang con gái cùng.

 

Ông lờ mờ nhớ , hình như Khâu Tùng từng qua chuyện đưa em gái khám bệnh.

 

Lẽ nào, Khâu Tùng lấy trộm tiền đó là để chữa bệnh cho Khâu Nguyệt?

 

Ông thấy chuyện thật khó tin.

 

Ông rõ ràng, tiền đó là dành cho Khâu Tùng mua nhà và cưới vợ.

 

Khâu Tùng nỡ lòng nào tiêu tiền cho đứa em gái đáng giá ?

 

Những tầm hạn hẹp, luôn quen dùng giá trị quan của để phán đoán khác.

 

Khi gọi điện cho Tôn La Hoa, Khâu Trường Phú giận dữ quát mắng, rằng nếu bà dám lừa ông, dám tiêu một xu nào trong thẻ, ông sẽ c.h.é.m c.h.ế.t bà. Đợi Khâu Tùng về nhà, ông nhất định sẽ đ.á.n.h gãy chân nó.

 

Thế nhưng...

 

Trong ống điện thoại của Trần Hà, vang lên tiếng thở dài đầy oán than của Tôn La Hoa: “Tiểu Tùng bao giờ về nhà nữa, nó c.h.ế.t ở bên ngoài .”

 

Thực , Khâu Tùng trở về quê ngay khi kỳ nghỉ hè kết thúc. Cậu đưa em gái hồi phục sức khỏe đến trường cấp hai, thủ tục đăng ký nội trú cho cô bé.

 

Sau đó, về nhà gặp cha, cũng trường cấp ba của để tiếp tục học, mà rời quê tỉnh ngoài công.

 

Mãi lâu , Khâu Trường Phú mới con gái trở trường.

 

Ông đến trường tìm Khâu Nguyệt. Vì từng đến đó nào, ai nhận ông. Bảo vệ cho ông , chỉ gọi điện thông báo cho Khâu Nguyệt cổng.

 

Khâu Nguyệt đến cổng trường, bên trong hàng rào sắt cha .

 

Nhìn thấy cô con gái trông khá hơn nhiều, Khâu Trường Phú hiểu chuyện.

 

Trong mắt ông, Khâu Nguyệt bỗng hóa thành mười vạn tệ chất đống. Ông nổi cơn thịnh nộ.

 

Ông gầm lên giận dữ: "Mày dám dùng tiền ? Sao mày mặt mũi mà dùng! Đây là tiền để mày lấy vợ!"

 

Khâu Nguyệt gì, chỉ ông như một con vật đang gào thét.

 

Khâu Trường Phú nghiến răng hỏi: Khâu Tùng ?

 

"Không ," Khâu Nguyệt đáp.

 

Khâu Trường Phú thò tay qua hàng rào, chỉ mặt con gái: "Đừng giả vờ ngu ngốc! Mày chắc chắn điện thoại của nó! Tiền học phí, tiền nội trú của mày chắc chắn cũng là thằng nhóc đưa cho mày! Mày là con gái thì học hành cái gì? Còn bắt mày nuôi mày học, mày xứng ?"

 

Nếu hàng rào sắt ngăn cách, ông xông lên tát cô bé hai cái.

 

ông thể với tới Khâu Nguyệt.

 

Ông giận dữ đến mức kiềm chế , quát lớn:

"Cái con đĩ tiện , nếu mày về nhà, mày cũng đừng về nữa!"

 

"Vâng."

 

Khâu Nguyệt , lặng lẽ trở trường.

 

Khâu Trường Phú nắm chặt cánh cổng sắt, lay mạnh và gầm thét, cuối cùng bảo vệ đuổi .

 

Từ đó, Khâu Nguyệt luôn ở nội trú, quả nhiên trở về nhà một nào nữa.

 

Còn Khâu Tùng, một năm , khi đang công ở tỉnh ngoài, c.h.ế.t trong một vụ nổ ngoài ý .

 

 

Loading...