Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 82: Bụi Gai
Cập nhật lúc: 2025-10-31 17:00:35
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm đó, Thường Đình xem xem đoạn video suốt đêm, đến rạng sáng mới ghế sofa trong văn phòng. những cơn ác mộng vẫn ngừng bủa vây. Trong mơ, cô gái lộ cả xương cốt, đóng băng trong bóng tối vô tận.
Sáng hôm , đồng nghiệp đến đ.á.n.h thức, uể oải nhà vệ sinh rửa mặt.
Chu Chính Chính ngang qua, trông thấy .
"Sư phụ! Em thành bản báo cáo phân tích trinh sát camera giám sát, xem thử."
Thường Đình ngậm bàn chải, đầu xấp tài liệu trong tay cô:
"Em cũng tăng ca đêm qua ?"
"Vâng, em đến ba, bốn giờ sáng mới xong!"
Đôi mắt đỏ ngầu của Thường Đình cô học trò tràn đầy sức sống.
"Quả nhiên là tuổi trẻ..." cảm thán. "Là báo cáo về đoạn video lén ?"
"Không , là về mặc đồ đen. Video dài em xem , đừng là mặt của 001, ngay cả vóc dáng cũng , chỉ thấy rõ hai bàn tay và một bàn chân."
"Em nghĩ nên bắt đầu từ góc độ của mặc đồ đen. Vì tung video , chắc chắn danh tính thật của 001. Chỉ cần tìm , là thể tìm 001."
Động tác đ.á.n.h răng của Thường Đình khựng :
" , cả em và Trương Hựu đều tinh thần việc cao thế?"
"Sư phụ, xem mà..."
Chu Chính Chính giơ bản báo cáo dí sát mặt .
"Ôi chao! Để đ.á.n.h răng xong !"
Sau khi vệ sinh xong, Thường Đình nhận lấy báo cáo, về phía văn phòng lật xem, bình luận:
"Ừm, đấy, định dạng chuẩn, trình bày mắt, là trò giỏi ..."
Bước chân bỗng dừng , kinh ngạc :
"Em tìm tài xế taxi mà áo đen trong đêm ?"
Chu Chính Chính gật đầu:
"Vâng, cái đó khó. Hình ảnh áo đen xuống xe gần chung cư Ái Cầm ghi , dựa biển xe, hỏi công ty taxi là điện thoại tài xế .
Tối qua em liên hệ với tài xế, bảo lái xe đến để chép camera giám sát trong xe, tiện thể em nhờ xe về nhà luôn. Báo cáo em ở nhà."
Thường Đình liếc cô, ánh mắt đầy khâm phục:
"Thật là hậu sinh khả úy..."
Anh tiếp tục xem báo cáo:
"Taxi hình ảnh áo đen, cũng ghi giọng , nhưng..."
Chu Chính Chính thở dài, ánh sáng trong mắt dần mờ :
" thông tin hữu ích gì."
Tài xế nhớ áo đen lên xe ở ven đường, gần đó khu dân cư, trung tâm thương mại và nhiều ngã tư, nên thể truy ngược xa hơn.
Camera trong xe ghi hình, nhưng chỉ thấy một khối đen kịt, mặt. Rõ ràng áo đen hiểu rõ vị trí camera trong taxi và cố tình tránh.
Anh khi báo điểm đến, nhưng cố ý nén giọng, như viêm họng mãn tính.
Anh trả tiền xe bằng tiền mặt, thậm chí tháo găng tay khi móc tiền .
Khi hỏi ấn tượng về áo đen, tài xế trả lời tương tự như Tiêu Cường: dữ tợn.
Còn bổ sung thêm một câu: “Cảm giác sẽ đ.á.n.h .”
Người áo đen xuống xe, chung cư, lên thang máy. Hình ảnh camera trong thang máy cũng ghi mặt.
Khả năng tránh camera của thuần thục như một kẻ phạm tội chuyên nghiệp.
Chu Chính Chính thất vọng :
"Công cốc cả ."
Trong lúc trò chuyện, hai bước văn phòng. Thường Đình xuống sofa, tựa lưng ghế, đặt bản báo cáo lên mặt, suy nghĩ một lát :
"Vụ Từ Tham Đông, về cơ bản thể suy đoán là 001 cải trang thành thợ sửa chữa để hành hung. Tối hôm đó, camera bên ngoài bóng dáng áo đen, nghĩa là áo đen cũng mặt tại hiện trường.
"Sau đó, 001 giả dạng thành nhân viên vệ sinh và hộ lý bệnh viện, hai liên tiếp mưu sát Vu Ái Ái.
"Thợ sửa chữa, nhân viên vệ sinh, nam hộ lý... Vị ‘nam thần’ thực sự giỏi biến .
" từng nghi ngờ áo đen và 001 là cùng một , nhưng bây giờ thể khẳng định họ là hai khác . Hơn nữa, đồng bọn.
"Hơi giống kiểu ‘ve sầu bắt bọ ngựa, chim sẻ rình ’."
Chu Chính Chính thắc mắc:
"Em hiểu, vạch trần hành vi phạm tội là chuyện ? Tại trực tiếp tố cáo, giấu đầu lòi đuôi, phức tạp chuyện? Nếu tố cáo, chúng còn thưởng cho nữa mà!"
Thường Đình im lặng một lúc, từ bản báo cáo khẽ , giọng u ám:
"Không lộ diện thôi."
Anh dừng giây lát, tiếp:
"Anh can thiệp, chắc chắn mối liên hệ mật thiết với những khác. tin rằng, với sức trẻ của các em, sẽ thể trốn lâu."
Anh bỏ bản báo cáo khỏi mặt:
"Chu Chính Chính, nếu em tìm thấy bất kỳ manh mối nào về , đừng với ai cả, báo cho ."
Chu Chính Chính ngạc nhiên, nhưng vẫn lời gật đầu.
*
Trần Hà sốt suốt hai ngày, Tống Chu xin nghỉ ở nhà chăm cô.
Anh im lặng, khuyên nhủ, cũng an ủi, chỉ lặng lẽ ở bên, ôm cô, tựa cô.
Giống như hai con chim di cư lạc đường về phương Nam, nương tựa sưởi ấm trong đêm lạnh.
Đến ngày thứ ba, Trần Hà tỉnh dậy với tinh thần phấn chấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-82-bui-gai.html.]
Tống Chu cẩn thận cô:
"Em cảm thấy hơn ?"
"Trẫm khỏe , ái phi cần lo lắng." Trần Hà vỗ nhẹ lên mái tóc xoăn của .
Tống Chu im lặng, ánh mắt cô giấu sự xót xa.
Trần Hà đầu liếc , mỉm :
"Yên tâm , em là phụ nữ thép cả tấm thép và đinh thép trong xương đấy."
Tống Chu hiểu, cô chỉ đang giấu nỗi đau và lòng hận thù sâu trong tim, như cất d.a.o vỏ.
Giống như cô suốt năm năm qua.
Đợi đến khi đối đầu kẻ thù, sẽ rút d.a.o , m.á.u trả bằng máu.
Anh cũng .
Bệnh khỏi, tinh thần cũng phục hồi, và cô bắt đầu một hành trình mới.
Việc đầu tiên Trần Hà là gửi phác thảo của Khâu Nguyệt cho Thường Đình.
Trước đây, cô còn e dè, sợ nếu nam thần 001 là Khâu Tùng sẽ dẫn đến hiểu lầm nào đó. Cô rõ mới quyết định nên chia sẻ thông tin với cảnh sát .
lời tự thú của hung thủ trong đoạn video dài khiến cô còn do dự nữa.
Mặc kệ là ai, mặc kệ là Khâu Tùng . Mặc kệ trời phạt pháp trường, cô chỉ c.h.ế.t.
Thường Đình nhanh chóng gọi điện.
"Cảm ơn cô cung cấp manh mối."
"Hề hề." Trần Hà cảnh giác, "Cảnh sát Thường đột nhiên lịch sự như , bình thường chút nào."
Quả nhiên, câu tiếp theo của Thường Đình là: "Trần Hà, dừng ."
Trần Hà : " ngay mà. Anh sợ vẽ bậy hả?"
Bên đầu dây, Thường Đình : " sợ truyện tranh của cô như thế nào. Video đó chắc cô cũng xem , phẩm chất tội phạm cô cũng hiểu phần nào.
" thật với cô, 001 đặc điểm rõ ràng của kẻ g.i.ế.c hàng loạt, nguy hiểm. Nếu cô rút lui, sẽ đe dọa đến an cá nhân của cô.
" cô và Khâu Nguyệt tình cảm sâu nặng, trả thù cho cô . cũng , từ ba năm khi cô vẽ bộ truyện tranh đó, cô cung cấp manh mối cho cảnh sát theo cách riêng của ."
Trần Hà vẫn mỉm : "Cảnh sát Thường, nghiêm túc trông khó coi, khiến quen, thể trở bình thường ?"
Giọng Thường Đình vẫn nghiêm túc: "Trần Hà, cô đủ . tin rằng, nếu Khâu Nguyệt suối vàng còn linh thiêng, cũng cô tiếp tục mạo hiểm.
"Chúng nắm một tình hình. đảm bảo với cô, chúng nhất định sẽ đưa hung thủ pháp luật, để họ chịu sự trừng phạt thích đáng. Chuyện tiếp theo, hãy giao cho cảnh sát chúng . Cô đừng nhúng tay nữa."
Anh dừng một chút, vội vàng thêm : "Làm ơn."
Cả đời từng lịch sự như .
Đầu dây bên im lặng.
Anh "Alo" một tiếng.
Cuối cùng Trần Hà lên tiếng: "Vừa , vài ngày nữa xa một chuyến."
Lòng Thường Đình nhẹ nhõm, sự lịch sự biến mất, hỏi thẳng: "Đi xa? Đi ?"
Trần Hà đáp: "Nền tảng truyện tranh tổ chức du lịch, chơi vài ngày."
"Tốt lắm, lắm, về muộn cũng ."
"..."
Cúp máy, Trần Hà sang điện thoại, nở nụ tinh quái: "Cảnh sát Thường, hứa gì."
Hai ngày lẽ cô sẽ đồng ý.
khi tận tai những lời của hung thủ, trong lồng n.g.ự.c cô như mọc một bụi gai, quấn chặt da thịt, thể rút .
Quá hận thù.
Nỗi hận khiến cô thể rời khỏi chiến trường.
cô vẫn nghĩ bước tiếp theo gì.
*
Ngày hôm , cô nhận cuộc gọi từ biên tập viên Tiểu Nguyên.
"Trần Hề Hề!" Giọng Tiểu Nguyên đầy kích động.
"Tiểu Nguyên!" Trần Hà cũng vui mừng kém. "Chị thả ?"
"..." Tiểu Nguyên im lặng vài giây. "Thả cái gì, chị ."
"Thế chị trả lời tin nhắn của ?"
"Haizz, chẳng vì truyện tranh buộc gỡ xuống, nên chị ngại trả lời em ."
Trần Hà thở phào nhẹ nhõm: "Không , các chị cũng bất đắc dĩ mà."
" mà!" Giọng Tiểu Nguyên bỗng trở nên đầy phấn khích.
"Gì cơ?"
"Truyện tranh của chúng đăng , em chuẩn cập nhật !"
Tiểu Nguyên reo hò ở đầu dây bên , kèm theo tiếng loảng xoảng — như cô nhảy lên bàn vì quá vui mừng.