Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 78: Bằng Chứng Dưới Ánh Đèn
Cập nhật lúc: 2025-10-31 16:02:17
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lột bỏ lớp da đen bên ngoài, Tống Chu khoác lớp da cừu, ung dung trở về nhà.
Trong nhà yên tĩnh, Trần Hà vẫn đang ngủ say. Nồi cơm điện trong bếp kêu “tách” một tiếng, canh gà đen hầm trùng thảo hoa chín tới, tỏa hương dịu nhẹ khắp căn phòng.
Nghe thấy trong phòng ngủ tiếng động khẽ, Tống Chu múc một chén canh, bưng . Trần Hà đang đạp chăn , vươn vai lười biếng.
Anh đặt chén canh lên tủ đầu giường, cúi xuống xoa tóc cô, giọng dịu dàng:
“Ngủ đủ ?”
“Ừm.” Giấc ngủ khiến Trần Hà thấy thoải mái đến mức giọng cô trở nên mềm mại, lười nhác như một con mèo mới tỉnh giấc.
“Trên còn thấy khó chịu ?”
“Không , hồi phục m.á.u đầy…”
Tống Chu khẽ , cúi đầu vùi mặt mái tóc cô, hít một thật sâu.
Trần Hà đột nhiên mở mắt, khẽ nghiêng đầu hỏi:
“Anh ?”
Tống Chu khựng , khẽ : “Không gì cả.”
“Em cảm thấy…” Trần Hà ngẩng đầu, đưa tay ôm lấy mặt , chăm chú quan sát, “Em thấy hình như mệt.”
“Làm gì , chỉ là nấu một nồi canh thôi mà. Dậy nếm thử .”
“Ưm… lát nữa uống, nghỉ một chút .”
Trần Hà khẽ kéo xuống, Tống Chu thuận thế ngã bên cạnh cô.
Chăn nệm mềm mại, hương tóc thoang thoảng, tất cả như một đám mây ấm áp bao quanh .
Đột nhiên, cảm giác mệt mỏi từ tận xương cốt dâng lên, lan đến từng đầu ngón tay.
Tống Chu vòng tay ôm lấy eo Trần Hà, tựa sát cô, nhắm mắt , trong lòng thầm nghĩ — thật sự mệt.
Biến hóa, che giấu, trở về… mệt đến c.h.ế.t.
Canh gà đen trùng thảo hoa ngon bổ, uống hết một chén, trán Trần Hà lấm tấm mồ hôi, sắc mặt hồng hào hẳn lên.
“Ngon thật.” Cô khen ngớt, “Này, uống?”
Trước mặt Tống Chu cũng một chén, nhưng vẫn động đến.
“Anh đói lắm, lát nữa uống.” Anh dựa bàn ăn, cầm điện thoại lơ đễnh lướt qua các video ngắn.
Một giọng lồng tiếng điện tử nhanh và khoa trương đột nhiên vang lên: “Cả nhà ơi, tin sốc động trời đây! Vụ tự tử nhảy lầu lật ngược thành án mạng !”
Tay cầm thìa của Trần Hà khựng : “Cái gì đây?”
“Không , cũng mới mở…” Tống Chu đưa điện thoại đến gần cô, hai cùng xem.
“Người trong cuộc đăng video tung tin chấn động, cô gái họ Vu do ‘ truyện tranh dồn ép’ mà nhảy lầu tự sát.
“Đoạn video di ngôn lóc ‘ thể sống nổi nữa’ hiện xác nhận là khác canh giờ và dạy thoại. Điều kinh hoàng hơn là, chỉ năm phút khi một đàn ông bí ẩn dẫn khỏi phòng, cô rơi xuống từ sân thượng.”
Đôi mắt Trần Hà càng lúc càng mở to.
Cô bận tâm uống canh nữa, lấy điện thoại của tìm kiếm, nhanh tìm thấy nguồn video gốc diễn đàn địa phương.
Cô tên đăng: “Tiểu Cường Bò Trong Bóng Tối… Ai trời, đặt tên như con gián thế ?”
Tống Chu suýt bật , vội nén khóe miệng .
Trần Hà nhấp liên kết chia sẻ trong bài đăng, bắt đầu tải xuống. Video khá lớn, tốc độ tải quá chậm, cô nóng lòng nạp thêm một thẻ hội viên, tốc độ mới tăng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-78-bang-chung-duoi-anh-den.html.]
Cô chằm chằm thanh tiến trình màu xanh, sốt ruột chờ đợi.
“Vừa uống tải .” Tống Chu .
“Ừ ừ.” Trần Hà đáp lời, nhưng để ý đến chén canh nữa.
Tống Chu bèn bưng chén của , từng thìa từng thìa đút cho cô.
Video cuối cùng cũng tải xong, dài đến vài giờ, ghi bộ quá trình từ lúc Vu Ái Ái bước phòng cho đến khi dẫn .
Góc của video ở phía giường lớn, hướng thẳng xuống. Rõ ràng camera lắp trần nhà, thể giấu trong đèn chùm.
Điều khiến phạm vi chỉ giới hạn trong khu vực chiếc giường.
Phần lớn thời gian ban đầu, chỉ một Vu Ái Ái ở trong phòng.
Lúc thì cô giường nhưng cởi quần áo, lúc thì ở mép giường, khi thì xem điện thoại, khi rời khỏi giường. Trong video chỉ vang lên tiếng bước chân cô , trông vẻ bồn chồn, lo lắng.
Trần Hà tua nhanh, kéo thanh tiến trình, bỏ qua đoạn .
Khoảng bốn giờ , trong video vang lên tiếng gõ cửa.
Vu Ái Ái đang giường liền bật dậy, lao khỏi phạm vi .
Giọng cô vang lên từ ngoài khung hình: “Anh đến ?”
Chức năng thu âm của thiết rõ ràng kém, âm thanh như cách qua một lớp nước. Giọng gần như biến dạng, giống giọng điện tử.
Người đến dường như đáp , chỉ tiếng cửa khép nhẹ nhàng truyền đến.
Giọng Vu Ái Ái vang lên đầy lo lắng: “Anh hết chứ? Bộ truyện tranh đó vẽ tất cả những gì em , em bây giờ? Anh thể bỏ mặc em!”
“Đừng sợ, đến đây. Yên tâm, nhất định sẽ giúp em.”
Một giọng đàn ông truyền đến.
“Nam Thần 001” xuất hiện.
Giọng trong video biến dạng, méo mó, nhưng vẫn thể rõ nội dung.
Trong khung hình chỉ chiếc giường trống.
Trần Hà sốt ruột đến mức nghiêng cả màn hình điện thoại, cố gắng thấy đang ở ngoài khung hình.
Tống Chu bất lực : “Không thì là , em lật điện thoại cũng vô ích thôi.”
“Ồ…” Trần Hà phản ứng , thẳng , tiếp tục xem.
Tống Chu gắp một miếng thịt gà đưa miệng cô: “Đừng vội, từ từ xem.”
“Ừm ừm.” Trần Hà nhai thịt gà dán chặt mắt màn hình.
Cuối cùng cũng xuất hiện bóng trong khung hình. Vu Ái Ái xuống mép giường, giọng đầy sợ hãi: “Em hiểu, cô hết chuyện? là ma quỷ!”
“Cô thể gì chứ? Chẳng qua là đoán trúng thôi.” Giọng đàn ông vẫn bình tĩnh và ôn hòa.
Vu Ái Ái bồn chồn xoắn lấy búi tóc: “Nếu cảnh sát đến bắt em thì ?”
“Chỉ dựa một bộ truyện tranh hư cấu, bằng chứng, cảnh sát thể bắt ?”
“… đó là hư cấu, rõ ràng là em đẩy cô xuống vách núi mà!” Giọng Vu Ái Ái run rẩy, lẫn trong đó là tiếng .
“Em xem em kìa, sợ hãi đến mức . Em thừa nhận là . À, đúng , cái điện thoại đưa cho em ?” Người đàn ông hỏi.
“Đây .” Vu Ái Ái kéo túi xách , lấy một chiếc điện thoại từ bên trong, đưa về phía ngoài khung hình, bĩu môi : “Không cho em dùng điện thoại của để gọi cho , cứ dùng cái . Cần thiết thận trọng như ?”
Người đàn ông ngoài khung hình nhận lấy: “Cẩn tắc vô áy náy mà, bảo bối.”