Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 59: Lời Khai Lừa Dối

Cập nhật lúc: 2025-10-31 14:40:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thường Đình chặn họng đến mức nghẹt thở, hít sâu một mới hỏi: “Ý cô là Vu Ái Ái dối trong video di ngôn?”

 

,” Trần Hà đáp.

 

Thường Đình gõ nhẹ ngón tay lên điện thoại: “Tuần khi chuyện với Vu Ái Ái, cô thừa nhận gọi Khâu Nguyệt khỏi ký túc xá. Chi tiết chẳng trùng khớp với lời trong di ngôn ?”

 

“Chỉ khớp mỗi điểm đó thôi. Còn , tất cả đều là lời dối.”

 

“Dựa mà cô như ?”

 

Trần Hà thẳng lưng hơn một chút: “Trong đoạn video , Vu Ái Ái rằng Từ Tham Đông yêu cầu cô hẹn Khâu Nguyệt ngoài. khi Vu Ái Ái chuyện với , qua cách và biểu cảm của cô thể thấy đó Từ Tham Đông.”

 

Giọng Thường Đình bình thản: “Cách cô gài lời thuộc loại dẫn dụ cung. Hơn nữa, cuối cùng cô cũng gài tên của đó. Câu trả lời của Vu Ái Ái mơ hồ, phủ nhận cũng thừa nhận rõ ràng điều gì.”

 

Trần Hà nhướn mày: “Cảnh sát Thường, chắc phá nhiều vụ án, kỹ năng quan sát biểu cảm cơ bản chứ? Biểu cảm của cô cho thấy bảo cô hẹn Khâu Nguyệt là một con trai mà cô thích. Còn mỗi khi cô nhắc đến Từ Tham Đông, cô đều lộ vẻ khinh miệt, nên chắc chắn Từ Tham Đông.”

 

Tất nhiên Thường Đình cũng nhận điều đó và cùng nhận định.

 

Anh : “Chúng phá án cần bằng chứng xác thực, lời khai rõ ràng. Việc quan sát biểu cảm chỉ thể dùng để tham khảo, thể dựa suy đoán. Lời dẫn dụ cung chính thức , dù cá nhân tin cô, thì vẫn cần bằng chứng mạnh mẽ hơn để chứng minh.”

 

“Được ,” Trần Hà bực bội, “ chúng phân tích những điểm bất hợp lý khác trong video di ngôn.”

 

“Nói ,” Thường Đình động tác mời.

 

Hai , ánh mắt đều chứa đầy vẻ khiêu khích.

 

Cả hai đều hiểu rõ trong lòng, họ thực sự đang cãi .

 

Một là cảnh sát tuân thủ quy tắc, còn một là họa sĩ truyện tranh với tư duy phóng khoáng, gò bó trong khuôn khổ. Họ tự nhiên trở thành đối thủ, nhưng cũng là đồng đội theo một nghĩa nào đó.

 

Càng đối đầu gay gắt, tia lửa giữa họ càng bùng lên, càng tiến gần hơn đến sự thật.

 

Trần Hà mở đoạn video điện thoại, bật lên một đoạn nhấn tạm dừng: “Ở đây, Vu Ái Ái rằng cô thấy Từ Tham Đông dùng một con d.a.o gạt màu đ.â.m n.g.ự.c Khâu Nguyệt. Theo , Từ Tham Đông là sinh viên mỹ thuật nhưng hề hứng thú với hội họa. Tại mang theo một con d.a.o gạt màu bên ?”

 

Thường Đình : “Điều đó gì lạ. Một từ chối tình cảm, nảy sinh thù hận, và ý nghĩ cực đoan là nếu thì hủy diệt. gặp quá nhiều vụ án như . Có thể Từ Tham Đông Khâu Nguyệt từ chối, nảy sinh ý định g.i.ế.c , chuẩn sẵn một con d.a.o gạt màu hung khí.”

 

“Có lẽ thấy d.a.o gạt màu bao giờ,” cô sự chuẩn , lấy một vật từ túi, “cạch” một tiếng đặt lên bàn. Đó là một con d.a.o gạt màu.

 

Con d.a.o gạt màu cô thuận tay đút túi khi xuống lầu. Mặc dù bây giờ cô vẽ sơn dầu nữa, nhưng dụng cụ vẽ đây vẫn còn giữ.

 

“Dao gạt nhiều loại, lớn nhỏ, sắc nhọn cùn, đều hình dạng như cái xẻng nhỏ . Cái là loại trung bình. Mặc dù trông nhọn, nhưng nó mài sắc, thể gây thương tích, nhưng g.i.ế.c e rằng tiện lợi như .”

 

Anh cầm con d.a.o gạt, dùng ngón tay thử đầu nhọn, nhớ vết rạch xương sườn của Khâu Nguyệt, và những gì bác sĩ pháp y Tạ .

 

, nó thể là do một vật sắc nhọn nhưng quá bén như thế gây .

 

Anh mân mê con d.a.o gạt: “Có lẽ Từ Tham Đông tìm thứ gì khác hung khí, bèn lấy ngay một con d.a.o gạt từ trong dụng cụ vẽ.”

 

Mắt Trần Hà lóe sáng, cô lập tức nắm bắt điểm mấu chốt: “Vậy tức là hung khí xác định đúng, Khâu Nguyệt quả thực thương bởi d.a.o gạt màu.”

 

Thường Đình khựng , nhận vô tình để lộ chi tiết vụ án. Cô thông minh đến mức khiến cảm thấy rợn .

 

Trần Hà phớt lờ vẻ cảnh giác của , bình tĩnh tiếp: “Hung khí là đúng, nhưng gây chắc đúng.”

 

Thường Đình cau mày: “Ý cô là gì?”

 

“Nếu Từ Tham Đông thật sự g.i.ế.c , sẽ chọn d.a.o gạt màu. Bản là một kẻ lưu manh, thường mang theo d.a.o gấp để khoe khoang. Nếu g.i.ế.c Khâu Nguyệt, dùng d.a.o đó là , tại chọn con d.a.o gạt khả năng sát thương hạn chế?”

 

Thường Đình suy nghĩ một lúc : “Có lẽ chính vì khác dao, nên để tránh lộ phận, mới chọn thứ khác hung khí.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-59-loi-khai-lua-doi.html.]

Trần Hà nghiêng đầu, hỏi: “Vậy vết thương do d.a.o gạt gây là vết thương chí mạng của Khâu Nguyệt ?”

 

Thường Đình im lặng.

 

Kết quả khám nghiệm tử thi chỉ rõ vết đ.â.m là vết thương chí mạng.

 

Trần Hà hiểu biểu cảm của , khẽ : “Không ? , khả năng một con d.a.o gạt g.i.ế.c là cực kỳ nhỏ.”

 

Thường Đình chỉ dậy bỏ .

 

Bình thường là thẩm vấn khác, hôm nay cảm giác tồi tệ như thẩm vấn đến tận tim gan. Nói chuyện với cô thật nguy hiểm, bí mật gần như moi sạch!

 

Chỉ Trần Hà hỏi: “Cô c.h.ế.t vì vết d.a.o gạt đâm, nguyên nhân tử vong là gì?” Giọng cô vẻ tùy ý, nhưng trong mắt ẩn chứa sự dò xét sắc bén như móc câu.

 

Thường Đình im lặng cô, trả lời.

 

Ngay cả khi ràng buộc bởi quy tắc bảo mật, cũng cho cô nguyên nhân tử vong cuối cùng của Khâu Nguyệt.

 

Không vì đề phòng cô. Đến lúc , giữa và Trần Hà hình thành một sự đối kháng và hợp tác đầy tinh tế.

 

Chỉ là vì sớm nhận , dù Trần Hà luôn tỏ vẻ quan tâm khi nhắc đến Khâu Nguyệt, nhưng thực khắc sâu đó tận xương tủy.

 

Anh hy vọng Trần Hà mãi mãi sự thật.

 

Trần Hà khẽ xoay chuỗi hạt thủy tinh trong tay, trầm ngâm :

“Không tiện ? Vậy để đoán thử...”

 

Thường Đình vội vàng cắt ngang:

“Dừng, dừng, dừng, chuyện thể đoán bừa ? Hay là chúng đoạn video .”

 

“Được thôi.” Trần Hà thẳng , khóe môi khẽ nhếch lên nụ đắc ý. “Là bảo đấy.”

 

Thường Đình cảm thấy trong lòng điều . Nhìn thái độ của cô, sắp dắt mũi theo suy nghĩ của Trần Hà.

 

Anh chút hối hận, nhưng Trần Hà cất tiếng:

 

“Giờ chúng , việc Từ Tham Đông dùng d.a.o gạt màu khiến Khâu Nguyệt thương vẻ mâu thuẫn. nếu cứ khăng khăng cho rằng chuyện đó thật sự thể xảy , thì tạm thời bàn đến. Hãy xem tiếp chuyện gì xảy đó...”

 

Trần Hà bật tiếp một đoạn video ghi di ngôn của Vu Ái Ái, đó tạm dừng :

 

“Vu Ái Ái rằng cô vô tình gây tiếng động, Từ Tham Đông phát hiện. Cô Phùng, để bảo vệ cô , đẩy cô bụi cỏ chạy cổng căn cứ. Vì , Từ Tham Đông phát hiện Vu Ái Ái mà đuổi theo cô Phùng, cũng chạy trong. Anh thấy đoạn vấn đề ?”

 

Thường Đình sợ rơi bẫy của cô, tinh thần lập tức căng thẳng, giọng mang theo chút địch ý:

 

“Chẳng điều khớp với video mà Từ Tham Đông khi c.h.ế.t ?

 

Từ Tham Đông nghĩ cô Phùng thấy g.i.ế.c Khâu Nguyệt, nên đuổi theo, đ.á.n.h cô Phùng thương giấu cô nhà vệ sinh khu ký túc xá nữ.

 

Sau đó, chỗ Khâu Nguyệt ngã xuống, tạm thời giấu cô .

 

Tiếp theo, tìm xăng trong kho của căn cứ và cũng giấu nhà vệ sinh. Sáng hôm , khi hiệu trưởng báo cảnh sát, tính toán thời cơ, tạt xăng đốt lửa trong tòa nhà, tạo hiện trường giả rằng cô Phùng sợ tội nên phóng hỏa, tiện thể trừ khử cô .

 

Trong lúc hỗn loạn vì đám cháy, lặng lẽ rời , đưa Khâu Nguyệt đến thung lũng Bắc Lộc để chôn giấu.”

 

Thường Đình dang hai tay, :

“Mọi thứ đều hợp lý, vấn đề gì ?”

 

Đôi mắt Trần Hà sâu như hai hồ nước:

 

“Tất nhiên là . Tại cô Phùng kêu lên?”

 

 

Loading...