Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 57: Lời Thú Tội Màu Hồng

Cập nhật lúc: 2025-10-31 12:16:24
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thường Đình thang máy lên tầng mười bảy, lập tức thấy một đàn ông đang cửa phòng 1714, tay thao tác khóa mật mã.

 

Thường Đình vội quát: “Dừng tay!”

 

Người đàn ông hoảng hốt rụt tay , giọng run rẩy: “Cảnh... cảnh sát ? là chủ nhà nghỉ Vân Cư. Người đặt phòng 1714 chính là phòng , chỉ định mở cửa để tiện cho kiểm tra...”

 

Người đàn ông bốn mươi tuổi, đầu hói, trán lấm tấm mồ hôi vì căng thẳng, xoa hai tay.

 

“Anh đừng động .” Thường Đình , gọi Trình Bằng, phụ trách pháp y, đến lấy dấu vân tay khóa mật mã.

 

Quay đầu , thấy ông chủ bên cạnh bối rối, nên gì.

 

Thường Đình nhận thái độ của quá gay gắt, khiến sợ hãi. Anh cố gắng dịu giọng: “Xin , nóng tính.”

 

Ông chủ vội cúi : “Không , , thông cảm, thông cảm.”

 

“Tên gì?”

 

họ Tiêu, Tiêu Cường.” Ông xoa tay trả lời.

 

“Ông chủ Tiêu, đừng căng thẳng. Ông kể tình hình của vị khách đặt phòng .”

 

“Cô đặt phòng qua mạng, xem, đây là đơn đặt phòng của cô , vẫn trả phòng.”

 

Hai tay ông chủ Tiêu đưa điện thoại cho Thường Đình xem. Anh liếc qua, quả nhiên là đơn đặt phòng của Vu Ái Ái, thời gian đặt trùng khớp với lúc cô chỉ đạo bạn cùng phòng giả dạng ngoài.

 

Ông chủ Tiêu : “Khách đặt phòng lâu thì đến quầy lễ tân đăng ký. À, quầy lễ tân của chúng ở phòng 1701.” Ông chỉ về phía cuối hành lang. “Các phòng đều dùng khóa mật mã, cô đăng ký xong thì nhận mật mã, trực tiếp ở.”

 

“Cô đến đăng ký một ?”

 

“Vâng, một . ấn tượng, là một cô gái trẻ, đeo một chiếc túi nhỏ.”

 

Nhìn phản ứng của ông chủ Tiêu, thể thấy ông hề liên hệ cô gái rơi lầu với khách thuê phòng.

 

Thường Đình liếc ông : “Cô cũng là cư dân trong tòa nhà , quen cô ?”

 

Ông chủ Tiêu lắc đầu: “Không quen. Ôi chao, tòa nhà chung cư lớn lắm, mấy trăm ở. Đa trẻ tuổi, sống về đêm, sinh hoạt khác với lớn tuổi như chúng . Bình thường căn bản gặp, càng đến quen .”

 

Thường Đình nghĩ, lời cũng lý. Đừng là tòa chung cư đủ loại cư dân như thế , ngay cả trong khu dân cư chỉ mười hai mươi hộ gia đình, hàng xóm qua cũng phổ biến.

 

Anh ngẩng đầu : “Hành lang camera giám sát nào hướng ?”

 

“Không .”

 

Thật là một sự thất vọng mấy bất ngờ. Thường Đình hỏi: “Sau khi cô nhận phòng, gì bất thường ? Ví dụ như khác , hoặc thấy tiếng động lạ?”

 

Đầu ông chủ Tiêu lắc như trống bỏi: “ thích ở nhà, bình thường chỉ ở phòng lễ tân, việc gì thì phiền khách. Hai phòng cách khá xa, dù động tĩnh gì cũng thấy .” Ông tò mò hỏi: “Cảnh sát, cô gái chuyện gì ?”

 

Thường Đình trả lời, điện thoại di động của một : “Nếu nhớ điều gì, hãy liên hệ với bất cứ lúc nào.”

 

“Vâng .” Ông chủ Tiêu ghi điện thoại, liên tục gật đầu đồng ý.

 

Lúc Trình Bằng thu thập xong dấu vân tay khóa cửa. Ông chủ mật mã, Trình Bằng dùng tay đeo găng mở khóa.

 

Thường Đình mang bao giày bước , quan sát khắp phòng. Ông chủ Tiêu cũng định theo , nhưng cảnh sát ở cửa chặn .

 

Trong phòng bừa bộn, nồng nặc mùi rượu. Trên ghế sofa vải bố vứt một chiếc túi Chanel và một chiếc điện thoại di động gắn mặt dây chuyền thạch tóc vàng.

 

Thường Đình xin một đôi găng tay từ Trình Bằng, đeo nhặt điện thoại lên bấm thử, thấy máy ở trạng thái hết pin và tắt nguồn. Anh tìm dây sạc phù hợp, cắm ổ điện. Một lát , điện thoại khởi động .

 

Khi màn hình sáng lên, nghĩ thầm rằng nếu điện thoại đặt mật khẩu, thể hỏi bạn cùng phòng của Vu Ái Ái xem .

 

Không ngờ, điện thoại hề mật khẩu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-57-loi-thu-toi-mau-hong.html.]

Anh cầm điện thoại lên kiểm tra một lượt, thấy bên trong máy sạch sẽ đến mức bất thường. Không nhật ký cuộc gọi, hình ảnh, thậm chí các ứng dụng mạng xã hội cũng cài đặt.

 

Điện thoại định dạng .

 

lúc đó, điện thoại của reo lên. Là Chu Chính Chính gọi đến.

 

Anh bắt máy: “Không bảo em nghỉ ngơi ? Sao em …”

 

“Sư phụ, sư phụ xem video ?” Giọng Chu Chính Chính mệt mỏi, khàn.

 

“Video gì?”

 

“Tài khoản mạng xã hội của Vu Ái Ái đăng một đoạn video di ngôn, lan truyền khắp nơi . Em chuyển cho sư phụ.”

 

Chu Chính Chính gửi cho một liên kết qua WeChat. Anh nhấp , hiện tài khoản Douyin của Vu Ái Ái, một video dài hơn năm phút.

 

Thường Đình mở video, màn hình sáng lên, âm thanh vang .

 

sai , nên dối.” Giọng Vu Ái Ái vang lên, nghẹn ngào trong tiếng .

 

Trong video, Vu Ái Ái ghế sofa vải bố trong căn nhà nghỉ , theo góc độ thì thể thấy cô đang tự cầm điện thoại .

 

Đôi mắt cô đỏ hoe, giọng run rẩy: “Đêm năm năm , là Từ Tham Đông bảo gọi Khâu Nguyệt ngoài.”

 

Thường Đình lập tức tỉnh táo tinh thần.

 

Vu Ái Ái màn hình tiếp: “Đêm hôm đó khuya, đang ngủ thì Từ Tham Đông đột nhiên gọi điện cho , hẹn Khâu Nguyệt ngoài. Khâu Nguyệt để ý đến , nhờ giúp gọi Khâu Nguyệt xuống lầu…”

 

vẻ khát nước, đưa tay cầm một chai rượu chất lỏng màu hồng uống một ngụm.

 

Ánh mắt Thường Đình lướt xuống bàn , nơi một chai rượu nghiêng, cạn sạch.

 

Vu Ái Ái trong video sặc rượu, ho hai tiếng, hai má ửng đỏ vì say.

 

“Các học viên chúng đều , Từ Tham Đông vẫn luôn theo đuổi Khâu Nguyệt, nhưng Khâu Nguyệt ưa , cứ đeo bám dai dẳng.

 

“Chuyện của hai họ vốn xen , nhưng Từ Tham Đông là kẻ ngang ngược, dám từ chối. Thế là đ.á.n.h thức Khâu Nguyệt ở giường tầng .

 

nghĩ nếu Khâu Nguyệt đồng ý, cũng cớ để trả lời Từ Tham Đông. Không ngờ Khâu Nguyệt đồng ý, nhân cơ hội để rõ ràng với Từ Tham Đông.

 

“Cửa ký túc xá cô Phùng canh giữ, nếu cô tự thì cô Phùng sẽ cho , đành cùng cô xuống lầu.

 

“Từ Tham Đông đợi cô lầu, hai cùng . vốn định về ký túc xá, nhưng lo cho Khâu Nguyệt, nên theo xa xa. Con gái với thì quan tâm lẫn mà.

 

“Ra khỏi cổng căn cứ, họ đến một khu rừng nhỏ. trốn ở xa, thấy Từ Tham Đông kéo Khâu Nguyệt giằng co, Khâu Nguyệt luôn từ chối và đẩy .

 

“Rồi thấy… thấy…”

 

nghẹn , dùng sức dụi mắt: “ thấy Từ Tham Đông rút một con d.a.o gạt màu, đ.â.m n.g.ự.c Khâu Nguyệt!”

 

Vu Ái Ái nức nở, dùng ngón tay chỉ vị trí n.g.ự.c trái của : “Ngay chỗ !”

 

Thường Đình trợn tròn mắt, thở dồn dập.

 

Sau khi phát hiện t.h.i t.h.ể Khâu Nguyệt hoa bỉ ngạn, qua khám nghiệm tử thi, bác sĩ pháp y Tạ từng xác nhận một vết rạch ở xương sườn bên n.g.ự.c trái. Ông phán đoán rằng Khâu Nguyệt đ.â.m n.g.ự.c trái bằng một vật sắc nhọn, nhưng quá bén.

 

Khi lục soát kỹ khu vực xung quanh hài cốt, tìm thấy hung khí. Họ vẫn luôn hiểu hung khí thực chất là gì, cho đến giờ mới câu trả lời.

 

Dao gạt màu phù hợp với đặc điểm “sắc nhọn nhưng sắc bén”.

 

Đặc điểm vết thương hài cốt Khâu Nguyệt là thông tin tuyệt mật, ngoài cảnh sát, chỉ liên quan trực tiếp đến vụ án mới thể !

 

Vu Ái Ái thẳng hung khí là d.a.o gạt màu, chứng tỏ cô thật sự là nhân chứng, chứ đang bịa đặt.

 

 

Loading...