Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 166: Người giám sát trong bóng tối

Cập nhật lúc: 2025-11-03 16:12:51
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thường Đình từ tầng hầm trở tầng một, hai tay đút túi, thong thả bước , tỏ vẻ vô cùng thư thái như thể phát hiện điều gì.

 

Cuộc thẩm vấn của Chu Chính Chính cũng gần kết thúc.

 

Hai chào tạm biệt, Phó Vĩ Như tiễn họ cửa.

 

Thường Đình đột nhiên , hỏi:

“À đúng , cứ thấy nhà các vị thiếu một , giờ mới nhớ , bảo mẫu Vương ?”

 

Anh nhận thấy ngay khi đến, bảo mẫu Vương ở nhà.

 

Phó Vĩ Như đáp:

“Cháu của họ hàng nhà bà Vương kết hôn, bà xin nghỉ về quê .”

 

“Ồ, …” Thường Đình gật đầu, hỏi thêm gì nữa.

 

Hai rời khỏi nhà họ Chu. Thường Đình lái xe, khỏi khu chung cư tìm một chỗ tấp lề đường, ngừng gõ phím điện thoại.

 

Chu Chính Chính ở ghế phụ, hỏi:

“Sư phụ gì thế?”

 

“Gửi hàng cho cô Trần.” Thường Đình đáp, “Cô Trần dặn, phát hiện gì báo ngay cho cô , để cô tư liệu tham khảo.”

 

“Gửi hàng gì? Có phát hiện gì nãy ?”

 

“Có.” Thường Đình gửi xong tin nhắn, , “Căn phòng nhỏ tầng hầm nhà Chu Tàng Mặc kỳ lạ, còn lắp camera lén hồng ngoại nữa. Ước chừng nhà chỉ một cái.”

 

Chu Chính Chính rùng :

“Có đang theo dõi họ? Là ai?”

 

“Tạm thời manh mối. Cô hỏi bên kỹ thuật xem cách nào xác định vị trí của bên giám sát .”

 

Chu Chính Chính lập tức gọi điện cho đồng nghiệp bên kỹ thuật.

 

Đầu dây bên vang lên giọng :

“Có việc gì , chị Chính?”

 

Chu Chính Chính sơ qua tình hình.

 

Đồng nghiệp trả lời:

“Các thiết lén kiểu hiện nay chủ yếu truyền dữ liệu từ xa. Bên giám sát thể dùng điện thoại hoặc máy tính, vị trí cực kỳ khó xác định.”

 

thử khám nghiệm từ xa xem . Nếu thất bại thì đừng đ.á.n.h nhé.”

 

Chu Chính Chính cúp điện thoại, Thường Đình ngạc nhiên hỏi:

bảo , trong cả cục em là nhỏ tuổi nhất ? Sao gọi em là chị?”

 

“Ồ, là lúc đấu võ trong buổi huấn luyện đối kháng, thua, đây là tiền cược.” Chu Chính Chính thản nhiên đáp.

 

Thường Đình khỏi rùng :

“Em mới đến đây bao lâu mà hoành hành ngang ngược trong cục . May mà là sư phụ em, thì em cũng trèo lên đầu mất.”

 

Chu Chính Chính bình thản :

“Điều đó cản trở gì .”

 

Thường Đình: "..."

 

Điện thoại của bên kỹ thuật gọi , Chu Chính Chính bật loa ngoài.

 

Đồng nghiệp báo cáo: “Báo cáo chị Chính, mạng internet ở nhà Chu Tàng Mặc đang liên tục truyền dữ liệu ngoài.

 

“Kết hợp với lưu lượng đường truyền, thể nhận định rằng nhiều camera đang gửi nội dung lén theo thời gian thực, thông qua bộ định tuyến trong nhà .

 

“Tuy nhiên, việc xác định vị trí cụ thể của bên giám sát khó. Tạm thời chỉ thể khoanh vùng trong phạm vi thành phố .”

 

Chu Chính Chính cau mày: “Trong phạm vi thành phố? Vậy tìm? Có thể thu hẹp phạm vi hơn ?”

 

Giọng đồng nghiệp yếu ớt: “Chúng đang tìm cách, chị Chính…”

 

Thường Đình xen : “Các khẩn trương lên. Hiện tại cuộc điều tra đang gặp bế tắc, chỉ cần xác định bên giám sát, chúng sẽ bước đột phá. Thời gian càng kéo dài, con tin càng nguy hiểm.”

 

“Vâng, Thường. À, thể quản lý chị Chính giúp …”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-166-nguoi-giam-sat-trong-bong-toi.html.]

Chu Chính Chính lạnh một tiếng.

 

“Vậy cúp máy đây.” Đồng nghiệp vội vàng ngắt điện thoại.

 

Thường Đình khởi động xe, im lặng lái một đoạn. Một câu hỏi vẫn luẩn quẩn trong đầu .

 

Anh hỏi Chu Chính Chính: “Lúc rà soát các mối quan hệ xã hội, kiểm tra bảo mẫu Vương ?”

 

Chu Chính Chính giật , dường như nghĩ điều gì đó: “Ý sư phụ là nghi ngờ camera là do bà Vương lắp ?”

 

Cô cầm tập tài liệu, lật tìm: “Mấy chúng chia điều tra, tài liệu mới tổng hợp , kịp xem kỹ.”

 

Thường Đình xoay vô lăng, chậm rãi : “Ban đầu nghĩ đến bà Vương, nhưng việc bà đột ngột xin nghỉ thời điểm thật bất thường.

 

“Bảo mẫu là sống chung với hai vợ chồng họ hàng ngày. Dù camera liên quan đến bà , ít nhất bà cũng một bí mật của hai đó.”

 

“Kiểm tra bà . Dù về quê cũng tìm về, đưa về cục hỏi cho rõ.”

 

“À, tìm thấy .” Chu Chính Chính trong tập tài liệu: “Bảo mẫu Vương Hàm Sương, năm mươi tám tuổi, tên cũ là Vương Noãn Thời, quê ở Nghiễn Châu…”

 

Thường Đình đột ngột thắng gấp.

 

Chu Chính Chính kịp phản ứng, tập tài liệu tay bay , đập kính chắn gió rơi tung toé khắp nơi.

 

Cô vội ngẩng đầu phía , mặt đường trống . Quay sang, cô trừng mắt với Thường Đình: “Sư phụ gì thế hả?”

 

“Có một con mèo chạy qua.” Thường Đình thẳng phía , giọng bình thản.

 

Chu Chính Chính thò đầu ngoài cửa sổ: “Đâu? thấy con mèo nào ?”

 

“Chạy mất .” Thường Đình với tay nhặt tập tài liệu, gom những tờ giấy vương vãi, kẹp ném ghế .

 

“Đang đường xem tài liệu, an .”

 

“Đâu lái xe…” Chu Chính Chính lầm bầm, liếc đầy nghi ngờ.

 

Xe chạy sân cục cảnh sát dừng , hai đồng thời mở cửa bước xuống.

 

Cánh cửa cũng bật mở cùng lúc, hai bàn tay đồng thời vươn , giành lấy tập tài liệu như đang chạy đua. Thường Đình lợi dụng cánh tay dài, nhanh hơn một bước, đoạt .

 

Anh đóng cửa xe, lắc lắc tập tài liệu qua nóc xe về phía Chu Chính Chính:

mang lên xem kỹ. Cô kiểm tra xem tìm thấy chiếc Volkswagen .”

 

Nói xong, thẳng về phía tòa nhà văn phòng, ngoái đầu .

 

Đến văn phòng, Thường Đình tìm một góc yên tĩnh, xuống, mở tập tài liệu, lật đến phần của bảo mẫu Vương.

 

Bảo mẫu Vương: họ tên đầy đủ Vương Hàm Sương, tên cũ Vương Noãn Thời, năm mươi tám tuổi, Nghiễn Châu. Đã ly hôn, một con gái, con gái bà qua đời từ lâu.

 

Nghề nghiệp đây là y tá, khi nghỉ hưu đến Tề An việc. Từng việc tại một tiệm thẩm mỹ. Hai năm , quen Phó Vĩ Như, khách hàng của tiệm, quý mến. Sau đó nghỉ việc ở tiệm thẩm mỹ, đến bảo mẫu cho nhà Phó Vĩ Như.

 

Ánh mắt Thường Đình dừng ở dòng chữ “Nơi đăng ký hộ khẩu: Nghiễn Châu.”

 

Nghiễn Châu — quê hương của .

Cũng là quê hương của Lư Thư Bình.

 

Anh dậy, đến máy tính, mở hệ thống quản lý thông tin dân cư, nhập tên Lư Thư Bình, tra cứu dữ liệu hộ khẩu hủy.

 

Trong mục “Mẹ” ghi rõ: Vương Noãn Thời.

 

Đầu Thường Đình như vang lên một tiếng nổ ong ong.

 

Mẹ của nữ sinh tự tử Lư Thư Bình, khi tên đổi họ, trở thành bảo mẫu trong nhà Chu Tàng Mặc và Phó Vĩ Như.

 

Tuyệt đối thể là sự trùng hợp.

chắc chắn âm mưu từ lâu.

 

ẩn bên cạnh hai kẻ thù suốt hai năm — rốt cuộc là để gì?

 

Việc Vương Hàm Sương biến mất đúng lúc cuộc điều tra về nhà họ Chu bước giai đoạn then chốt, cũng trong kế hoạch của bà ?

 

Tim Thường Đình như một cục than hồng bật lên nghẹn nơi cổ họng.

 

 

Loading...