Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 164: Lữ Thuẫn.
Cập nhật lúc: 2025-11-03 14:59:10
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lữ Thuẫn.
Ngày đầu tiên Trần Hà về nhà vẽ truyện, Thường Đình trong văn phòng, lật xem tài liệu kiểm tra lý lịch của mà Chu Chính Chính tổng hợp đó.
Lữ Thuẫn, 55 tuổi, độc , từng kết hôn, học vấn cao. Những năm đầu ông mở KTV, lăn lộn trong giới giang hồ.
Mười hai năm , ông bất ngờ đăng ký thành lập Công ty Thương mại Hành Xương, tháo bỏ sợi dây chuyền vàng lớn, khoác lên bộ vest, che hình xăm cánh tay, đổi phận và bước chân giới nghệ thuật.
Ông thậm chí còn thuê một căn biệt thự cổ với giá thuê đắt đỏ để địa điểm kinh doanh.
Khi cảnh sát kinh tế kiểm tra sổ sách, quả thực phát hiện một vấn đề, chẳng hạn như giả giá tranh bằng cách chia đều.
Tuy nhiên, tổng giá trị và dòng tiền vẫn khớp , về mặt thuế vụ cũng sai phạm rõ ràng.
Đối với doanh nghiệp tư nhân, việc giá cả lộn xộn như thể giải thích là do sổ sách chuẩn mực. Theo 《Luật Kế toán》, thông thường chỉ yêu cầu sửa chữa trong thời hạn quy định, cùng lắm là phạt tiền, xem như kết thúc.
Vì , chuyện tạm thời thể lớn.
Còn một điểm nghi vấn khác thu hút sự chú ý của cảnh sát điều tra kinh tế.
Họ phát hiện rằng, tuy Công ty Thương mại Hành Xương lợi nhuận đáng kể, nhưng dư trong tài khoản nhiều, phần lớn sử dụng cho các khoản đầu tư.
Khi truy vết dòng tiền, họ nhận thấy tiền , danh nghĩa đầu tư, chảy một loạt công ty vỏ bọc. Tình huống khiến nghi ngờ hành vi chuyển tiền bất hợp pháp.
Nói cách khác, tiền mà Hành Xương kiếm chỉ qua tay Lữ Thuẫn một , biến mất dấu vết.
Từ đó, cảnh sát suy đoán rằng Lữ Thuẫn lẽ chỉ là tổng giám đốc danh nghĩa của công ty thương mại, còn kiểm soát thực tế là một kẻ khác.
Khả năng lớn nhất hướng đến là Chu Tàng Mặc.
Theo logic , Chu Tàng Mặc lợi dụng công ty thương mại để bán các bức tranh phi pháp của , đó chuyển lợi nhuận những công ty vỏ bọc do nắm quyền kiểm soát.
Như , dù công ty thương mại xảy chuyện, trách nhiệm pháp lý sẽ do Lữ Thuẫn gánh chịu, còn khi truy cứu trách nhiệm kinh tế, tài khoản của công ty trống rỗng.
Còn về việc tại Lữ Thuẫn sẵn lòng chịu tội, chỉ cần cái giá đủ cao, thì tội nặng đến cũng gánh .
Tất cả đều cho rằng suy đoán hợp lý, tưởng rằng nắm nhược điểm của Chu Tàng Mặc.
kết quả điều tra tiếp theo bất ngờ.
Đằng những công ty vỏ bọc , hề bóng dáng của Chu Tàng Mặc, mà mối liên hệ mơ hồ với chính Lữ Thuẫn.
Nói tóm , Công ty Thương mại Hành Xương do Lữ Thuẫn tên, thông qua việc bán các bức tranh phi pháp của Chu Tàng Mặc thu lợi nhuận khổng lồ, chuyển tiền qua nhiều vòng, tay trái sang tay , cuối cùng, vẫn trở tay của Lữ Thuẫn.
Điều bất thường hơn là tiền tranh mà công ty thương mại trả công khai cho Chu Tàng Mặc thấp hơn nhiều so với giá thị trường, thể là Chu Tàng Mặc chịu thiệt.
Ban đầu tưởng rằng Chu Tàng Mặc mới là kiểm soát thực tế công ty thương mại, còn Lữ Thuẫn chỉ là con cờ lợi dụng.
Giờ đây xem lẽ ngược .
Lữ Thuẫn mới là chủ đạo thực sự, còn Chu Tàng Mặc ngược là bên lợi dụng.
Tuy nhiên, ở giai đoạn hiện tại, nếu chất vấn trực tiếp Lữ Thuẫn thì những khó phá vỡ phòng tuyến tâm lý của mà còn thể đ.á.n.h rắn động cỏ.
Trần Hà từng suy đoán rằng những bức “tranh phong cảnh” bán nước ngoài chắc chắn vấn đề về hiện vật.
Lãnh đạo cục bắt tay liên hệ với mua ở nước ngoài, nhưng giao tiếp xuyên quốc gia khó khăn và cần thời gian.
Nếu Lữ Thuẫn phát hiện cảnh sát để mắt đến lô tranh , thông đồng với khách hàng nước ngoài để chuyển hoặc tiêu hủy tranh thì sẽ rắc rối.
Phải đợi thu hồi tranh, tìm thấy bằng chứng phạm tội từ đó, mới thể rầm rộ tiến hành điều tra công ty thương mại và Lữ Thuẫn.
Hiện tại việc giám sát Lữ Thuẫn, tránh đ.á.n.h rắn động cỏ, là kế sách tạm thời mà Trần Hà thỏa thuận với cảnh sát khi rời .
Thường Đình cũng tạm gác kế hoạch triệu tập Chu Tàng Mặc và Phó Vĩ Như, chuyển sang bố trí nghiêm ngặt theo dõi động tĩnh của hai .
Trong tình hình cảnh sát từng bước ép sát , đối phương cũng sẽ đoán theo dõi và dám hành động liều lĩnh.
Nếu họ thực sự âm mưu đổ tội cho Tống Chu, hiện tại cũng tuyệt đối dám mạo hiểm thực hiện.
Vì cục diện hiện tại là một sự bế tắc.
cứ bế tắc mãi là thượng sách.
Bởi vì Tống Chu vẫn đang giam cầm ở một nơi nào đó.
Hôm nay là ngày thứ tư Tống Chu mất tích, đến nay địa điểm giam cầm rõ, tình trạng rõ. Nếu gặp tình trạng cực đoan như cắt đứt thức ăn và nước uống thì tính mạng đe dọa.
Trong cục diện , cảnh sát ở thế động. Đối phương thể kéo dài thời gian, phía thể kéo dài.
Cần phá vỡ sự bế tắc .
Truyện tranh của Trần Hà chính là mũi tên phá băng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-164-lu-thuan.html.]
Cô rằng sẽ vẽ với sức va chạm mạnh hơn, nhằm kích động mâu thuẫn nội bộ của đối phương, khiến họ nghi kỵ và xâu xé lẫn .
Khi đội hình của đối phương trở nên hỗn loạn, chắc chắn sẽ để lộ sơ hở.
Chỉ khi nắm bắt sơ hở đó, họ mới thể triển khai tấn công.
Sau đó, Trần Hà về chỗ ở, dốc sức chạy tiến độ.
Vài giờ , khi đang vẽ, do nắm bắt nguồn cảm hứng nào, cô gọi điện cho Thường Đình, bảo đến tòa nhà nhỏ xem thử.
Thường Đình lập tức hiểu ý cô. Tòa nhà nhỏ trong khu cơ sở vốn giống như một nhà tù — một nơi thích hợp để giam .
Tống Chu thể đang giam ở đó ?
Anh lập tức dẫn theo Trương Hựu và những khác, vội vã đến Lớp Tập huấn Tàng Mặc ở ngoại ô.
Khi họ đến nơi, trời tối.
Năm năm trôi qua, khuôn viên cơ sở vẫn còn đó.
Quyền sở hữu nơi vẫn thuộc về Chu Tàng Mặc, từng bán . Khuôn viên từng xảy án mạng, vốn dĩ cũng khó dám mua.
Cánh cổng sắt lớn của khuôn viên chỉ khóa mang tính tượng trưng. Bức tường rào bên cạnh đổ sập một đoạn, thể dễ dàng thẳng từ chỗ hở đó.
Trên đống đổ nát của tòa nhà chính cháy rụi vẫn còn sót từng mảng tuyết, cỏ dại khô xào xạc trong gió lạnh.
Tòa nhà nhỏ phía tây vẫn còn, ẩn giữa những hàng cây khô, trông như một ngôi mộ c.h.ế.t chóc.
Khi đến gần, thể thấy lớp tường thạch kiểu cũ bong tróc, còn cửa sổ và cửa chống trộm bằng sắt rỉ sét vẫn đóng chặt nghiêm ngặt.
Thường Đình bước đến cửa chống trộm, ánh mắt dừng ở lỗ khóa, trong lòng bất giác siết chặt. Lỗ khóa dấu vết mòn rỉ sét.
Không lâu đó, mở khóa!
Anh thử vặn tay nắm cửa lắc mạnh. Cánh cửa chống trộm dày nặng, khóa vô cùng chắc chắn.
Thường Đình dán mắt ô cửa quan sát nhỏ cánh cửa, nhưng bên trong tối om, thể thấy rõ thứ gì.
Trương Hựu chạy xe lấy dụng cụ phá khóa. Khi , Thường Đình tìm thấy một lối khác — một cửa sổ chống trộm phía tòa nhà, nơi lớp sắt rỉ nặng, chỉ cần lắc mạnh là vang lên tiếng loảng xoảng.
Anh nắm lấy song sắt, dùng sức kéo mạnh. Với sức mạnh như một con trâu, kéo bật cả khung cửa sổ chống trộm .
Sau đó, dùng gạch đập vỡ lớp kính bên trong chui .
Màn đêm bên ngoài như tấm rèm kéo xuống, khiến bóng tối trong tòa nhà nhỏ càng thêm đặc quánh.
Thường Đình lấy đèn pin , chùm sáng chiếu xuyên qua, như đào một đường hầm trong bóng tối.
Bên trong tòa nhà đầy bụi bặm và mạng nhện.
Từ sảnh đến hành lang, mặt đất phủ đầy bụi in rõ nhiều dấu chân, vẻ như mới dẫm lên lâu. Hơn nữa, chỉ dấu chân của một .
Lòng Thường Đình thắt . Anh theo dấu chân, đến cửa một căn phòng ở tầng hai. Đứng cánh cửa tróc sơn một lát, đẩy mạnh .
Bụi bặm và mùi khói t.h.u.ố.c cũ kỹ xộc thẳng mặt.
Vòng sáng đèn pin quét qua, những hạt bụi nhỏ lơ lửng trong khí. Bên trong .
Chỉ một cái bàn và một chiếc giường gỗ sơn trắng kiểu châu Âu. Chăn đệm giường dọn từ lâu, để lộ tấm ván gỗ trơ trụi.
Khi dời đèn pin sang hướng khác, một khuôn mặt dữ tợn đột ngột xuất hiện trong vòng sáng.
Hóa là một pho tượng thần cao một thước, thờ trong một cái khám thờ.
Trên nền đất rơi vãi nhiều lá bùa vàng.
Thường Đình cau mày. Chu Tàng Mặc trò mê tín dị đoan gì ở đây nữa?
Anh quanh một vòng, phát hiện điều gì khác. Khi định bước ngoài, ánh đèn pin lướt qua chiếc giường gỗ, bước chân đột ngột dừng .
Đây là tầng hai.
Khi Phó Vĩ Như kể quá trình Khâu Nguyệt gặp chuyện ngày hôm đó, cô từng thấy “tiếng cãi vã” và “tiếng ngã xuống” từ tầng hai.
Lời cô dĩ nhiên là dối trá, nhưng kẻ dối, để lời dối thêm chân thật, thường sẽ xen một vài chi tiết thật quan trọng.
Ví dụ như “phòng ở tầng hai”.
Thường Đình đưa vòng sáng trở , chiếu thẳng chiếc giường gỗ. Anh đột nhiên hiểu căn phòng là nơi nào.
Đây chính là nơi các nữ sinh sát hại.
Tượng thần, những lá bùa vàng rơi vãi đất...
Chắc chắn là Chu Tàng Mặc gần đây nghi thần nghi quỷ, cho rằng hồn ma yên phận quanh quẩn ở đây nên tìm đến pháp sự trong căn phòng , mong trấn áp hoặc thu phục “họ”.