Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 132: Có Liên Lạc
Cập nhật lúc: 2025-11-03 12:26:54
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ khi truyện tranh cập nhật trở , Weibo của Trần Hà bỗng trở nên nổi tiếng. Để tránh phiền, cô sớm bật chế độ chặn tối đa.
Chỉ khi dùng theo dõi lẫn gửi tin nhắn riêng tư, thông báo mới hiện lên.
Danh sách theo dõi lẫn của cô ít, trong đó tài khoản “Họa sĩ Thu Nguyệt” của Khâu Nguyệt.
Ngoài , còn một cái tên đặt trong danh sách “theo dõi thầm lặng”: Đội trưởng Chuồn Chuồn.
Tống Chu vẫn tài khoản phụ của cô phát hiện từ lâu.
Cái đồ ranh mãnh , qua mắt cô chứ?
Khi thông báo tin nhắn Weibo bật lên , cô vô thức hy vọng đó là tin nhắn do “Đội trưởng Chuồn Chuồn” gửi đến.
dù thế nào cô cũng ngờ, gửi là Khâu Nguyệt!
Trước khi kịp xem nội dung tin nhắn chi tiết, cô còn tưởng đang mơ.
Cứ ngỡ trở về khu căn cứ mỹ thuật của năm năm .
Cô dường như thấy cả âm thanh sột soạt khe khẽ của ngòi bút cọ lên giấy vẽ trong lớp học.
Ánh nắng lọt qua khung cửa sổ, chia thành từng mảnh nhỏ rơi bàn vẽ. Khâu Nguyệt ở một góc nào đó, lướt Weibo trong giờ nghỉ, tiện tay gửi cho cô một tin nhắn riêng tư thuần túy tán gẫu.
Có thể chỉ là một câu than “Mệt quá”, hoặc đơn giản là một biểu tượng cảm xúc cần lời giải thích.
Mắt Trần Hà nhòe trong giây lát, chớp vài mới rõ nội dung tin nhắn.
[Anh , đừng lo lắng, đừng lên tiếng, đợi tin . Cún con.]
Cún con.
Biệt danh , Trần Hà mới đặt cho Tống Chu hôm qua, riêng tư, lẽ chỉ và cô .
Tống Chu cố ý ký tên như , rõ ràng là ý ám hiệu.
Cô thể suy đoán, tin nhắn riêng tư chính là do Tống Chu gửi.
Trần Hà liếc nhanh về phía Thường Đình.
Anh đang bận rộn, kéo Trương Hựu đến một bên, sắp xếp cho điều tra hồ sơ liên lạc của Chu Tàng Mặc.
Trần Hà khẽ: “Tuyết lớn quá, trong trú một lát.”
Cô bước lều, xuống chiếc ghế nhỏ, nhanh chóng trả lời một tin nhắn riêng tư Weibo: [Anh đang ở ?]
Mặc dù Tống Chu dặn cô “đợi tin ” trong tin nhắn , nhưng cô vẫn kìm .
Cô đợi một lúc, tin nhắn vẫn rơi im lặng, phản hồi.
Không là do bất tiện trả lời, là .
Ít nhất, cũng tin tức của Tống Chu, và vẻ vẫn an .
Ngọn lửa lo lắng trong lòng cô dịu đôi chút.
Khi tâm trạng dần bình , cô bắt đầu suy nghĩ kỹ hơn về chuyện , càng nghĩ càng thấy kỳ lạ.
Tống Chu dùng tài khoản Weibo của Khâu Nguyệt để gửi tin nhắn riêng.
Làm thế nào thể đăng nhập tài khoản của Khâu Nguyệt?
Một tài khoản Weibo lâu đăng nhập, đăng nhập phiền phức, cần xác minh bằng điện thoại đăng ký của chính chủ.
Nếu đăng nhập bằng điện thoại hoặc máy tính của khác, dù mật khẩu, cũng khó để .
Hơn nữa, điện thoại của Tống Chu hiện đang ở trong tay cô .
Hình Yêu từng đích thừa nhận với Tống Chu rằng khi sát hại Khâu Nguyệt, lấy điện thoại của cô kỷ vật.
Vậy thì tình hình hiện tại nghĩa là—
Tống Chu lấy chiếc điện thoại đó và đăng nhập tài khoản của Khâu Nguyệt!
Theo lý mà , điện thoại nạp tiền trong ba tháng sẽ nhà mạng hủy đăng ký.
Năm đó khi Khâu Nguyệt mất tích, bản cô rơi xuống vách đá. Sau , khi ngón tay Trần Hà còn thể cử động một chút, cô gọi vô đến điện thoại của Khâu Nguyệt.
Tất cả đều báo tắt máy.
Cô nhớ rõ tuyệt vọng ngày nào và ngừng gọi nữa.
Chẳng lẽ suốt năm năm qua, điện thoại của Khâu Nguyệt vẫn từng cắt?
bây giờ, cô dám gọi.
Tống Chu dùng một cách cực kỳ bí mật để liên lạc với cô, khiến cô cảm thấy rằng thể đang ở trong một môi trường đầy rủi ro.
Sự can thiệp của cô thể khiến gặp nguy hiểm.
Cô dám gửi thêm tin nhắn riêng, cũng dám gọi điện thoại của Khâu Nguyệt.
Tống Chu bảo cô đợi tin. Đợi tin gì chứ?
Trần Hà lúc mới chợt nhận , sự mất tích của Tống Chu lẽ là bắt cóc.
Có lẽ, tự rời .
Điện thoại của Khâu Nguyệt chính là đầu mối giúp rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-132-co-lien-lac.html.]
chiếc điện thoại đó đến tay bằng cách nào?
Hình Yêu — ban đầu sở hữu điện thoại của Khâu Nguyệt — c.h.ế.t.
Trần Hà về phía chiếc xe sang của Hình Yêu cách đó xa. Chẳng lẽ điện thoại ban đầu ở trong xe, và Tống Chu nhân lúc cảnh sát sơ hở để lấy ?
Ngay đó, cô lập tức phủ nhận ý nghĩ . Cảnh sát sẽ bất cẩn đến mức .
Hơn nữa, đồ vật xe chắc chắn lục soát kỹ lưỡng từ lâu. Không thể sót một chiếc điện thoại, còn khéo Tống Chu lấy .
Vậy thì, chỉ còn một khả năng — khác đến nơi và đưa chiếc điện thoại cho Tống Chu.
Rốt cuộc, Tống Chu gì?
Anh đang điều tra chuyện gì, đang theo dõi ai đó?
Bề ngoài Trần Hà vẫn giữ bình tĩnh, nhưng trong đầu cô như nổi lên một cơn bão dữ dội.
“Đừng lên tiếng.”
Ba chữ rõ ràng là cô giấu cảnh sát chuyện liên lạc với .
Dù hiểu rõ ý định của Tống Chu, cô vẫn tự nhủ:
Đừng hoảng. Phải giữ bình tĩnh. Nghe theo lời .
Làm rõ tình hình hãy tính tiếp. Không thể vì sự lo lắng của bản mà khiến Tống Chu rơi thế động.
Cô hít sâu một , để bản bình tĩnh .
Thường Đình đột nhiên vén rèm bước lều, chuyện điện thoại:
“Chu Tàng Mặc gì?”
Anh xuống chiếc ghế nhỏ bên cạnh, đặt điện thoại lên bàn gấp, bật loa ngoài — ý là Trần Hà cùng .
Đầu dây bên là giọng của Cao Anh, đang ở chùa, báo cáo tình hình buổi hỏi cung Chu Tàng Mặc.
Buổi hỏi cung tiến hành trong một Phật đường.
Phật tổ từ bi xuống hai cảnh sát và nghi phạm đang đối diện bồ đoàn.
Chu Tàng Mặc mặc áo tăng bằng vải thô, khoanh chân , gương mặt lộ vẻ mệt mỏi, quầng mắt thâm.
Xem , dù tu hành thanh tịnh trong chùa, cũng nghỉ ngơi .
Khí chất của vẫn đạm bạc, tao nhã như cũ.
Chỉ điều, chuỗi tràng hạt gỗ đàn hương dài tay đính kèm một mặt dây chuyền vàng chóe — thứ trông hề hợp với vẻ điềm đạm và phong thái nghệ sĩ của ông .
Cao Anh khỏi chú ý đến mặt dây chuyền đó.
Đó là một chú văn bằng lá vàng, niêm phong trong lớp nhựa trong suốt — trông giống bùa chùa khai quang.
Xem , Chu Tàng Mặc chỉ đến chùa để tìm sự thanh tịnh để sáng tác, mà là thực sự tin Phật.
Cuộc hỏi cung bắt đầu xoay quanh mối quan hệ thuê mướn giữa Chu Tàng Mặc và nghi phạm Hình Yêu.
Thái độ của Chu Tàng Mặc hợp tác, lời lẽ mạch lạc, hề sơ hở.
Ông rằng mười năm , căn cứ Tàng Mặc định tuyển thêm vài bảo vệ và tạp vụ, dán thông báo tuyển dụng.
Hình Yêu là chủ động đến xin việc, nhưng thể xuất trình chứng minh nhân dân. Ban đầu, ông định nhận lai lịch mập mờ như .
Hình Yêu cầu xin tha thiết, rằng là lương thiện, chỉ vì vấn đề xuất mà thể đăng ký hộ khẩu, tìm việc khắp nơi , sắp sống nổi nữa.
Chu Tàng Mặc bèn nhận , ban đầu chỉ giao việc tạp vụ, các công việc vặt. Sau phát hiện Hình Yêu việc siêng năng, cẩn thận, chút trình độ văn hóa, nên thăng chức cho trợ lý hiệu trưởng.
“Chỉ là đơn thuần giúp đỡ một trẻ tuổi gặp khó khăn, cho một cơ hội việc , chỉ thôi.”
Chu Tàng Mặc giải thích với hai cảnh sát như .
Ông xin nhiều , rằng nên vì lòng thương hại mà vi phạm luật lao động, và sẵn sàng chấp nhận hình phạt.
Còn về , việc Hình Yêu — hộ khẩu — biến thành Sài Sâm Hình, Chu Tàng Mặc khẳng định “ ”, chối bỏ trách nhiệm.
Giọng ông bình tĩnh và thành khẩn:
“Sau vụ hỏa hoạn, căn cứ thể tiếp tục hoạt động. Toàn bộ giáo viên và nhân viên đều cho nghỉ việc, Hình Yêu đương nhiên cũng rời . Hắn , rõ.
“Lần gặp , trở thành tổng giám đốc Sài Sâm Hình của thương hiệu Hành Xương.
“ cũng kinh ngạc, từng hỏi thế nào mà sự đổi lớn như , chỉ mà trả lời.
“ vốn là chỉ tập trung sáng tạo, quan tâm đến chuyện riêng tư của khác. Người , cũng hỏi.
“ luôn cho rằng, giữa với cần giới hạn, tôn trọng quyền riêng tư của họ.
“Đối với , Sài Sâm Hình chỉ là một nhân viên của thương hiệu. Đại lý phân phối tranh của là thương hiệu Hành Xương, cá nhân Sài Sâm Hình.
“Tranh của do khác phụ trách kinh doanh cũng chẳng khác gì .
“Cái gì? Các phạm pháp? Thật khiến thể ngờ tới.
“Một trẻ tuổi như , con đường sai trái, thật đáng tiếc.”
Chu Tàng Mặc , chuỗi tràng hạt tay. Vẻ mặt ông tràn đầy bi thương, như thể Phật tổ tòa sen cũng nên nhường chỗ cho ông lên .