Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 127: Khoảnh Khắc Kích Nổ
Cập nhật lúc: 2025-11-03 11:10:07
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ là cảnh sát, cúp điện thoại của ?” Giọng Thường Đình tức giận đến mức gần như lạc .
“Có chuyện gì thì nhanh.” Tống Chu kẹp điện thoại giữa má và vai, bóc thêm một cây xúc xích cho chú ch.ó nhỏ. “Lải nhải nữa cúp máy thật đấy.”
“Cậu…” Thường Đình giận đến mức giọng run rẩy. “Thôi , chịu luôn. Chúng ngắn gọn thôi. Chuyện ở Lãm Châu chắc xử lý ba, bốn ngày nữa, là chúng về .
“Hồ sơ vụ án Khâu Tùng, chỉ thể giữ đến lúc đó thôi. Về cục họp xong là giấu nữa.
“ hy vọng đó, tự nguyện , khai báo rõ ràng chuyện.
“Thực cũng chuyện gì , nhưng quy trình khác , tính chất khác .
“Chuyện nhỏ của , nghiêm khắc thì liên quan đến tội mạo danh, tội giả mạo giấy tờ tùy , tội hành nghề y trái phép, tội lừa đảo. Nếu căn cứ theo luật pháp, thể phạt tù ba năm.
“ lúc đó vẫn là trẻ vị thành niên, hơn nữa mục đích là để chăm sóc của Tống Chu, động cơ là , cũng hại bất cứ ai…”
“Khoan .” Tống Chu ngắt lời, cau mày . “Tại chuyện ai cũng đoán ?”
Thường Đình khựng một chút ở đầu dây bên : “Người khác là đoán, lẽ nào cũng chỉ dựa đoán ? Hoàn cảnh gia đình của Tống Chu nguyên bản điều tra : góa con côi, nghèo rớt mồng tơi, mắc bệnh nan y.
“Cậu thế danh tính Tống Chu mới tham gia kỳ thi đại học. Trong thời gian học đại học, đưa bệnh viện điều trị, chăm sóc tận tình cho đến khi bà qua đời...
“Cậu những việc , lẽ nào là vì tham lam lợi ích gì ?”
Tống Chu câm nín.
Thường Đình hít một : “ tiếp... Mười năm , khi Hình Yêu lật xe của lãnh đạo thành phố, tay cứu , đó là hành động dũng cảm cứu .”
Tống Chu lên tiếng: “Chuyện cũng ? kể cho .”
Thường Đình bật một tiếng: “Cậu thì ? Cậu quên là Ngưu Tráng Tráng giả vờ ngất ? Cậu và Hình Yêu chuyện về chuyện đó, ông đều thấy hết!
“Hơn nữa còn lời khai của hai cứu trong vụ t.a.i n.ạ.n lật xe.
“Hai đó đầu tiên kéo họ khỏi chiếc xe đang bốc cháy là một bé. Dựa theo mô tả ngoại hình, cũng khớp với Khâu Tùng mười sáu tuổi. Không thì là ai?”
“Ồ... thì là .” Tống Chu lầm bầm.
Xem chỉ cần đào bới, sẽ bí mật nào thể che giấu mãi mãi.
Thường Đình tiếp tục: “Còn nữa, hóa trang thành áo đen, phơi bày video lén ở nhà nghỉ, gửi thư tố cáo ẩn danh cho Trần Hà, những việc đều thể xem xét giảm nhẹ tội...”
Tống Chu tỏ vẻ vui: “Sao hết ?”
“Cậu nghĩ cả ngày ăn ?”
“ .”
Thường Đình lấy lọ t.h.u.ố.c , bỏ một viên miệng uống một ngụm nước to.
Anh cầm điện thoại: “Nói đến chuyện tức. Cậu hóa trang thành ai hóa trang, hóa trang thành Hình Yêu?”
Tống Chu ngẩn : “Ý là ?”
Thường Đình bực bội: “Ý là hả? Khi khoác lên bộ đồ đen, giả là Hình Yêu ? Tư thế cũng y hệt!
“Hại lúc phân biệt hai là một , xem camera giám sát đến lòi cả mắt ? Đền mắt cho !”
Tống Chu đờ đẫn.
Thì , khi khoác lên bộ đồ đen, là trở về với chính , mà là đang bắt chước Hình Yêu ?
Thảo nào mỗi bộ đồ đen, cảm thấy mệt mỏi đến .
Thường Đình im lặng, cảm thấy chiếm thế thượng phong, hừ một tiếng tự tiếp: “Tổng hợp tất cả những điều , chỉ cần chủ động khai báo rõ ràng, về mặt tính chất coi là tự thú.
“Bây giờ nếu đến tìm , chuyện nhỏ sẽ do thụ lý.
“Nếu bỏ lỡ thời cơ, rơi tay khác, hậu quả thể nặng nhẹ khác , khó mà đoán .
“Nếu gặp việc nghiêm khắc, họ cho tù một hai năm cũng là chuyện bình thường.
“Còn nếu để xử lý, việc sẽ dễ dàng hơn nhiều. sẽ cố gắng hết sức, tranh thủ cho mức xử lý khoan dung nhất, kết quả lợi nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-127-khoanh-khac-kich-no.html.]
“ thể đảm bảo một trăm phần trăm rằng sẽ tù một ngày nào. Kết quả lý tưởng nhất là truy tố, miễn trách nhiệm hình sự.
“Còn về bằng cấp, công việc, tuy đều do tự thi, tự học, nhưng theo quy định, chắc chắn sẽ ảnh hưởng, cái chuẩn tâm lý.
“Nói cũng , còn núi xanh thì sợ thiếu củi đốt. Chỉ cần để tiền án, chuyện đều dễ , việc gây dựng cũng tương đối dễ dàng.
“Với cái đầu của , thi đại học chắc chẳng khó khăn gì, xem đúng ?”
Đầu dây bên im lặng.
“Alo? Alo?”
Thường Đình gọi hai tiếng, mới phát hiện từ khi nào cuộc gọi ngắt.
“Cậu là thế đấy!” Thường Đình một nữa sụp đổ.
Trong chiếc xe buýt nhỏ cũ kỹ, Tống Chu cúi đầu màn hình điện thoại tối đen, khẽ : “À, hết pin .”
Câu cuối cùng khi máy tắt là “…cái chuẩn tâm lý.”
Anh hề chuẩn tâm lý.
Trước đây, điều khiến lo sợ nhất là Trần Hà sẽ như thế nào khi sự thật về .
Anh từng nghĩ đến những chuyện khác.
Mãi đến lúc mới nhận — đúng , từ kỳ thi đại học, thời gian học đại học, đến thi chứng chỉ hành nghề y, tuy tất cả đều là do chính thực hiện, nhưng dựa giấy tờ tùy của khác.
Đó chính là hành vi mạo danh.
Dù thể chịu trách nhiệm hình sự, nhưng bằng cấp và chứng chỉ hành nghề y của chắc chắn sẽ thu hồi.
Mất việc, mất thu nhập.
Một còn gì trong tay như , thể xứng với Trần Hà — luôn sáng rực và ưu tú như thế?
Anh cảm thấy bản chẳng còn chút giá trị nào.
Trong lòng bàn tay chợt cảm giác mềm mại, chú ch.ó nhỏ đang cọ đầu tay .
Anh cau mày, bực bội ôm chú ch.ó lòng, :
“Tiểu Hà bây giờ gọi là cún con.”
“Một con cún con việc thì giá trị gì chứ?”
Chú ch.ó nhỏ phát tiếng ư ử yếu ớt, như thể đồng ý.
Anh nâng chú ch.ó lên ngang tầm mắt, lạnh lùng :
“Cậu gì mà phục? Ngay cả bằng đại học cũng mất , còn bày đặt nũng.”
Chú ch.ó nhỏ ngẩng đầu, khuôn mặt ngơ ngác.
Tống Chu vui, nó : “Cún con. Cún con thì chứ. Sau ngay cả tiền lương cũng , dễ thương cũng chẳng thể ăn .”
“Biết ngày mai còn thích nữa.”
“Dựa sắc để hầu hạ, bao lâu?”
Càng , giọng càng trở nên chán nản.
Bỗng nhiên ngoài cửa sổ vang lên một tiếng rào, như thể thứ gì đó va chạm ngã xuống.
Tống Chu đầu ngoài. Qua lớp kính xe rạn nứt, thấy trong bóng tối một bóng đang gần chiếc xe, cúi xuống nhặt một thanh ống thép phế liệu.
Tráng Tráng quả thật đúng, đêm xuống là tới kiếm chác.
Anh cau mày, kéo cửa sổ xe , quát:
“Ê! Mấy thứ chủ , lấy!”
Người đó dường như giật , vội đặt thanh ống thép trở chỗ cũ, nhét hai tay túi quần chậm rãi bỏ .
Bầu trời phủ đầy mây đen, thấp nặng như sắp sà xuống. Gió lạnh cắt da, báo hiệu thời tiết sắp đổi.
Tống Chu chằm chằm bóng lưng , ánh mắt trầm xuống.