Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 126: Quyết Định Không Quay Đầu

Cập nhật lúc: 2025-11-03 11:10:06
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vết thương tay nam sinh mặt qua nhẹ, vẻ mặt nức nở vì lo lắng khiến khỏi xót xa.

 

Chỉ còn một phút cuối cùng để phòng thi.

 

Thầy cô trong phòng thi đủ kinh nghiệm để xử lý các tình huống bất ngờ.

 

Chỉ là bỏng thôi mà, xử lý nhanh gọn, đơn giản mới thể tránh gây áp lực tâm lý cho thí sinh.

 

Thầy cô : “Chuyện nhỏ thôi”, khoát tay: “Em cứ thi , thầy sẽ xử lý giúp em!”

 

Khâu Tùng lời cảm ơn, chạy phòng thi.

 

Sau đó, thầy cô giáo ghi chú hồ sơ: “Bỏng tay, thể lấy vân tay, đối chiếu hình ảnh trùng khớp.” Không ai thắc mắc gì thêm, và việc cứ thế trôi qua.

 

Vài ngày kỳ thi đại học, Khâu Tùng lấy lý do thuê, đưa Thím Bảy rời Lãm Châu, đến một thành phố nhỏ nơi ai quen Anh, cũng ai quen Tóc Xoăn.

 

Vừa thuê, chờ kết quả.

 

Sau đó, Anh nhận tin nhắn trúng tuyển, nhận chuyên ngành Phục hồi chức năng Đông y của Đại học Y khoa Giang Chử.

 

Việc vượt qua kiểm tra danh tính ngay tại phòng thi đại học khiến Anh tự tin hơn nhiều.

 

Mười năm , công nghệ nhận dạng khuôn mặt phổ biến, hồ sơ đều do con kiểm tra.

 

Anh mạnh dạn dùng giấy báo trúng tuyển và chứng minh thư của Tóc Xoăn để xin vay vốn sinh viên.

 

Việc bắt buộc về quê của Tóc Xoăn, xin giấy chứng nhận cảnh kinh tế khó khăn.

 

Tóc Xoăn và Thím Bảy là góa con côi, họ hàng ở quê sợ họ vay tiền, né tránh từ lâu, còn qua nữa.

 

Thiếu niên mười mấy tuổi đang trong giai đoạn phát triển, chiều cao và cấu trúc xương mặt đổi trong hai, ba năm là chuyện bình thường.

 

Tóc Xoăn theo học trường y tá ở nơi khác suốt ba năm, về quê trong thời gian đó.

 

Thêm sự bắt chước tỉ mỉ và cố gắng của Anh, ngay cả khi gặp , họ cũng chắc nhận .

 

Giấy chứng nhận cấp thuận lợi.

 

Anh thậm chí còn lấy lý do ngón cái bỏng để đến đồn cảnh sát thông tin vân tay cho chứng minh thư, đổi sang vân tay ngón trỏ.

 

Trong quá trình tất các thủ tục , Khâu Tùng từng bước, càng lúc càng chi tiết và liền mạch, biến thành Tống Chu.

 

Khi đến Giang Chử học đại học, Anh cũng đưa Thím Bảy cùng, sắp xếp cho bà nhập viện điều trị ngay khi đến nơi.

 

Anh học, thêm, tiền vay cũng chi tiêu dè sẻn, cố gắng hết sức để chữa trị cho Thím Bảy, tìm t.h.u.ố.c hơn, giúp bà giảm bớt đau đớn.

 

Tuy nhiên, Thím Bảy vẫn qua đời khi Anh gần kết thúc năm thứ hai đại học.

 

May mắn , cho đến cuối cùng, Thím Bảy trong sự an ủi và mỉm .

 

Mặc dù Anh là con trai giả, là “đánh cắp” của Tóc Xoăn, nhưng trong hai năm đó, Thím Bảy trao cho tình mẫu tử đích thực mà ruột từng cho.

 

Câu Anh từng với Trần Hà – “Không còn nhà nữa, cả thế giới dường như chỉ còn một ” – là lời giả vờ đáng thương để thương hại.

 

Đó là cảm nhận chân thật của Anh khi Thím Bảy qua đời. Ngày hôm đó, Anh thực sự mất .

 

Khi Thím Bảy gặp Tóc Xoăn đang chờ bà ở thế giới khác, bà sẽ tự sự thật.

 

Không Thím Bảy trách Anh .

 

Còn em gái Khâu Nguyệt, ngay từ đầu tất cả.

 

Tất nhiên, Anh sẽ để Khâu Nguyệt lo lắng. Sau khi vụ nổ xảy , khi Khâu Nguyệt nhận “tin dữ”, Anh chủ động liên lạc với cô bé.

 

Phương thức liên lạc là qua tài khoản WeChat của Tóc Xoăn: Bánh Đúc Thím Bảy.

 

Tên tài khoản và ảnh đại diện WeChat, Anh vẫn giữ nguyên. Không để giả mạo, mà chỉ để lưu giữ một chút dấu vết của Tóc Xoăn.

 

Tài khoản WeChat đó, Anh chỉ ngừng sử dụng khi Thím Bảy qua đời.

 

Anh giải thích với Khâu Nguyệt lý do trở thành Tống Chu.

 

Khâu Nguyệt hiểu rõ chuyện. Cô bé rằng, mặc dù xuất phát điểm của trai là thiện ý, nhưng việc vẫn là hành vi vi phạm pháp luật.

 

Khâu Nguyệt giữ bí mật vô cùng nghiêm ngặt. Trên đời chỉ cô bé Khâu Tùng vẫn còn sống.

 

Mặc dù danh tính “Tống Chu” còn ai nghi ngờ, nhưng Anh vẫn luôn cẩn thận.

 

Khi gửi học phí và tiền sinh hoạt cho Khâu Nguyệt, để lộ tên gửi, Anh đều gửi tiền mặt tại máy ATM.

 

Anh để tránh trường hợp nếu bại lộ, việc vi phạm pháp luật của sẽ ảnh hưởng đến việc học tập hoặc công việc của Khâu Nguyệt.

 

Trong suốt thời gian đại học, Anh chăm chỉ thêm, dạy kèm.

 

Sau đó, Anh còn tìm một cách kiếm tiền khác: hợp tác với cửa hàng đồ cũ, kinh doanh xe đạp cũ trong khuôn viên trường.

 

Cứ đến mùa nghiệp, Anh chịu trách nhiệm thu mua một lô xe đạp của sinh viên sắp trường, khi năm học mới bắt đầu, bán cho sinh viên năm nhất.

 

Thực , Anh chỉ cần giấy phép kinh doanh của cửa hàng đồ cũ. Mọi việc đều do Anh tự , tự lo, tự giao dịch.

 

Cuối cùng, cửa hàng đồ cũ cần gì, chỉ hưởng phân nửa lợi nhuận, nên sẵn lòng hợp tác với Anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-126-quyet-dinh-khong-quay-dau.html.]

 

Nhờ , Anh cũng kiếm kha khá tiền.

 

Anh còn từng tham gia một dự án nghiên cứu khoa học phục hồi chức năng cùng giáo sư hướng dẫn, đạt thành tựu nghiên cứu đáng kể và nhận hai mươi nghìn tệ tiền thưởng.

 

Đến năm thứ năm đại học, trong tay Anh một khoản tiết kiệm đáng kể.

 

Năm đó, Khâu Nguyệt lên lớp 12. Cô bé yêu thích hội họa và quyết định theo học chuyên ngành mỹ thuật.

 

Tống Chu, chỉ cần khả năng, đều dành cho em gái những điều nhất.

 

, Anh đưa một quyết định sai lầm khiến hối hận suốt đời.

 

Không tiếc học phí cao, Anh đăng ký cho Khâu Nguyệt cơ sở đào tạo lớn nhất tỉnh, nổi tiếng nhất trong giới mỹ thuật sinh – Cơ sở Mỹ thuật Tàng Mặc.

 

Không ngờ, cơ sở đào tạo cao cấp mà giới mỹ thuật sinh hằng mơ ước là một cái hố đen nuốt .

 

Anh cũng ngờ rằng tiền gửi cho em gái trở thành nguyên nhân khiến khác cô bé bằng ánh mắt khác thường.

 

Và Khâu Nguyệt, hiểu chuyện như thế, tâm sự với Anh bất cứ nỗi oan ức nào, để tránh trai nổi giận tìm những đó gây rắc rối, bại lộ danh tính bất hợp pháp của Anh.

 

Ngay cả khi rơi cảnh khó khăn, Khâu Nguyệt cũng chỉ nghĩ đến việc tự chịu đựng, tự giải quyết.

 

Mỗi cuối tuần, Khâu Nguyệt đều trốn đến một nơi vắng , gọi video WeChat cho Anh.

 

Những gì Anh thấy luôn là khuôn mặt tươi tắn như ánh trăng của em gái.

 

Anh từng nhận em gái rơi tình cảnh lối thoát.

 

...

 

Tống Chu đột nhiên hít một lạnh.

 

Trần Hà ở đầu dây bên thấy liền lo lắng hỏi: “Sao thế?”

 

“Một chú ch.ó con.” Tống Chu xuống gầm ghế xe.

 

Anh đặt một tay lên mép ghế, liền một chiếc lưỡi nhỏ mềm mại l.i.ế.m một cái khiến Anh giật .

 

Chú ch.ó nhỏ lông vàng ngước mặt Anh, còn một mảng cháy đen.

 

Xem , ông chủ Ngưu chỉ cưu mang một Anh.

 

“Là con ch.ó mà Trương Hữu cứu.” Anh cầm điện thoại cúi xuống hỏi chú chó: “Làm gì đấy?”

 

Đôi mắt chú ch.ó long lanh nước, phát một tràng tiếng ư ử khe khẽ.

 

“Không sớm hơn, bánh cuộn thịt bò ăn hết .” Anh lạnh lùng .

 

Chú ch.ó càng thêm tủi .

 

Trần Hà ở đầu dây bên bật : “Anh mau tìm chút gì đó cho nó ăn .”

 

“Thôi , nể mặt em.”

 

Tống Chu bất lực dậy, : “Khuya , em ngủ sớm .”

 

Trần Hà đồng ý, hai thêm vài câu mới cúp điện thoại.

 

Nếu thức ăn cho ch.ó họ rắc thể hóa thành vật chất, chú ch.ó no căng bụng từ lâu.

 

Tống Chu xuống xe, về phía lều cảnh sát đang sáng đèn.

 

Trong lều cảnh sát, vài cảnh sát kết thúc ca thêm giờ, đang quây quần bên chiếc bàn nhỏ ăn mì gói.

 

Một trong họ dậy, ngạc nhiên hỏi: “Bác sĩ Tống, ở đây?”

 

Đó là Trình Bằng, nhân viên kiểm tra dấu vết. Trước đây Tống Chu và Trần Hà gặp Anh khi đến cục để nhận lời hỏi.

 

Người công việc kiểm tra dấu vết thường trí nhớ , nên Anh nhận ngay lập tức.

 

Tống Chu mỉm : “Rảnh rỗi việc gì , giúp ông chủ Ngưu trông coi phế liệu một chút.”

 

Trình Bằng vô cùng cảm động: “Anh thật là !”

 

Tống Chu liếc chiếc bàn nơi mấy cảnh sát đang vây quanh: “Cho một cây xúc xích ?”

 

“Được, , ! Lấy thêm vài cái !”

 

Khi Tống Chu rời , Anh xách theo xúc xích, trứng luộc, bánh mì, ôm hai chai nước khoáng, thong thả bước về chiếc xe buýt nhỏ cũ nát.

 

Giữa đường, điện thoại rung lên. Anh liếc , là Thường Đình gọi đến.

 

Tay đang bận cầm đồ, Anh liên tiếp tắt máy hai .

 

Đến khi xe, khi chú ch.ó nhỏ ăn xúc xích, cuộc gọi đến nữa, Anh mới bắt máy.

 

Thường Đình mất bình tĩnh ở đầu dây bên .

 

“Cúp điện thoại của hả? Hả? Cậu cúp điện thoại của ?”

 

 

Loading...