Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 125: Đối Mặt Với Kẻ Săn Mồi
Cập nhật lúc: 2025-11-03 11:10:05
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ối, cún con đang trốn chạy đây." Giọng Trần Hà nhẹ nhàng vang lên. "Anh tìm chỗ ở ?"
"Rồi. Tráng Tráng sắp xếp cho."
"Chậc, Tráng Tráng thật."
"Tiểu Hà..."
"Sao thế?"
"Anh kể cho em chuyện của và Tóc Xoăn."
...
Khâu Tùng quen Tóc Xoăn lâu khi đến việc tại tiệm sửa xe Thanh Đức.
Thành tích học tập của Tóc Xoăn bình thường, đỗ cấp ba, nên chọn học chuyên ngành Phục hồi chức năng Đông y tại một trường y tá.
Kế hoạch ban đầu của là khi nghiệp sẽ đưa về quê, tiên theo học nghề vài năm với một thầy t.h.u.ố.c Đông y lớn tuổi chuyên về xoa bóp chỉnh hình.
Sau đó, hướng tới mục tiêu cuối cùng trong đời là mở một phòng khám vật lý trị liệu Đông y của riêng .
Thế là cứ thong dong chờ ngày nghiệp.
Sau khi trở nên thiết với Khâu Tùng, Anh hỏi tại thử thi đại học.
Tóc Xoăn đáp: “Nhà nghèo, tiền học đại học.”
Khâu Tùng : “Bây giờ nhà nước cho sinh viên vay vốn, chỉ cần là thể học.”
Tóc Xoăn gãi gãi mái tóc xoăn, đành thật: “ thi , học dốt.”
Khâu Tùng : “ thể kèm .”
Thành tích học tập của Khâu Tùng vốn , Anh từng đầu trường cấp ba ở quê.
Anh nghỉ học cuối học kỳ hai lớp 11, nhưng thực tế học xong bộ chương trình cấp ba.
Khi thuê bên ngoài, mang theo một chút cam lòng cùng hy vọng mong manh, hễ cơ hội, Anh mượn sách giáo khoa và vở ghi của học sinh cấp ba để ôn tập ôn tập .
Anh nuôi Tiểu Nguyệt học , tạm thời thể đại học.
việc đăng ký thi đại học thì giới hạn độ tuổi.
Trước khi nghỉ học, Anh đậu kỳ thi nghiệp THPT, thể lấy bằng nghiệp cấp ba.
Anh dự định đợi đến khi nuôi Tiểu Nguyệt học xong trường sẽ đăng ký thi đại học, học tiếp. Chậm vài năm cũng .
Vì thế, luôn duy trì việc học, sợ rằng đến ngày tham gia kỳ thi đại học quên hết kiến thức.
Bản tạm thời cơ hội, nhưng cũng thấy bạn bè cơ hội mà bỏ qua.
Anh với Tóc Xoăn rằng sinh viên trường y tá cũng thể đăng ký thi đại học, nguyện vọng thể điền các trường đại học liên quan đến chuyên ngành.
Nếu đỗ đại học, con đường tương lai sẽ rộng mở hơn, cuộc đời sẽ đổi.
Nếu đỗ đại học, Thím Bảy sẽ vui bao.
Lúc đó, Tóc Xoăn lén với Anh rằng Thím Bảy bệnh nan y, thời gian còn nhiều.
Tóc Xoăn là một đứa trẻ thoải mái, tính cách tùy tiện, sống qua ngày, nhưng yêu .
Câu đầu tiên của Tiểu Tùng thể lay động , nhưng câu chắc chắn lay động .
Lúc , Tóc Xoăn hẳn đang nghĩ rằng nếu thể thấy đỗ đại học, dù một ngày nào đó cũng sẽ cảm thấy an ủi và yên tâm.
Thế là Tóc Xoăn đăng ký thi đại học, dồn hết sức lực việc học.
Khâu Tùng kèm học mỗi đêm đến khuya.
Để kèm Tóc Xoăn, Khâu Tùng còn học chuyên ngành của trường y tá kỹ hơn cả Tóc Xoăn.
Thành tích của Tóc Xoăn tiến bộ vượt bậc.
Ngày hôm đó, khi còn một tháng nữa là đến kỳ thi đại học, trường trao cho Tóc Xoăn một “Giải thưởng Vượt trội Thành tích Học tập”.
Trần Hà thấy giọng Tống Chu ở đầu dây bên đột nhiên nghẹn , Anh sắp đến đoạn đau khổ nhất.
Cô một câu, giúp Anh bỏ qua đoạn đó: “Là vì Thím Bảy, đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-125-doi-mat-voi-ke-san-moi.html.]
Tống Chu im lặng thật lâu thở dài: “Thật sự rõ ràng đến thế ?”
“Tất nhiên .” Trần Hà nhẹ giọng đáp, “Vì nãy nhắc đến Thím Bảy bệnh. Chắc chắn là Tóc Xoăn lừa , bầu bạn với trong những ngày cuối cùng... đúng ?”
Trần Hà khả năng xâu chuỗi các mảnh thông tin, hiểu Tống Chu như , thể nghĩ chuyện .
Tống Chu nghẹn ngào thốt một từ: “.”
Anh giỏi học tập. Nhiều kỹ năng bao giờ thừa, bất kể học gì, Anh cũng cố gắng học đến cùng.
Ví dụ như kỹ năng giả mạo, do một sư phụ tiền án lừa đảo ở tiệm sửa xe Kim Đạt dạy.
Lừa Thím Bảy, còn rõ, thực đơn giản.
Hơn nữa, lúc đó giọng Anh thật sự khói hun cho khàn, nên Thím Bảy cũng vấn đề.
Sau đó, Anh giả vờ giọng tật từ đó, mặt Thím Bảy luôn bằng giọng khàn.
Thím Bảy còn nấu cho Anh nhiều canh bổ họng, nhưng “ tác dụng gì”. Thời gian trôi qua, Thím Bảy nghĩ giọng con trai vốn dĩ như , may mà vấn đề gì nghiêm trọng.
Chưa từng phát hiện sơ hở.
Ngày hôm vụ tai nạn, Anh với Thím Bảy bằng giọng khàn: “Mẹ ơi, con sắp thi đại học , đừng bán hàng nữa, ở nhà với con nhé?”
Thím Bảy hiền hậu: “Mẹ cũng định như . Con trai xem...”
Bà thần thần bí bí lấy một túi vải nhỏ từ chăn.
Anh nhận lấy, mở , bên trong là một xấp tiền giấy.
Thím Bảy : “Đây là tiền dành dụm. Định để con mở phòng khám nhỏ, nhưng con trai chí khí như , cứ lấy học đại học .”
Nước mắt Anh lặng lẽ rơi xuống, gói tiền : “Học đại học thể xin vay vốn sinh viên, tiền để chữa bệnh.”
Vì còn một tháng nữa là đến kỳ thi đại học, Anh cần đến trường y tá nữa.
Anh dùng điện thoại của Tóc Xoăn gọi cho giáo viên, rằng ở nhà ôn thi. Giáo viên vui vẻ đồng ý.
Tháng cuối kỳ thi đại học, Anh lén khỏi nhà một ban đêm.
Anh tìm đến một tiệm cắt tóc, uốn tóc xoăn. Sau đó đến một tiệm kính, mua một chiếc kính gọng đen giống hệt của Tóc Xoăn, chỉ khác là kính độ.
Anh còn mua một chai mỹ phẩm dành cho nữ ở cửa hàng hóa mỹ phẩm, tác dụng trắng da.
Rồi đến ngày thi đại học.
Anh ở nhà suốt một tháng, da dẻ dù dùng mỹ phẩm cũng trắng hơn nhiều. Trước khi ngoài, Anh trang điểm cẩn thận theo hình dáng của Tóc Xoăn, dám sai lệch dù chỉ một lọn tóc xoăn.
Anh cầm chứng minh thư và phiếu báo danh in của Tóc Xoăn, bồn chồn cách xa cổng trường thi.
Anh , dù giả vờ đến , dù giống đến mấy, thì vẫn là hai khác .
Nếu so sánh kỹ ảnh phiếu báo danh và chứng minh thư, vẫn thể nhận sự khác biệt.
Anh cứ chần chừ cho đến những phút cuối cùng khi hết giờ phòng thi, mới c.ắ.n răng chạy về phía cổng trường.
Mấy thầy cô giáo ở cổng trường thấy còn sốt ruột hơn Anh: “Ôi trời, em đến muộn thế!”
“Dậy muộn.” Anh , mồ hôi đầm đìa mặt.
“Nhanh lên, nhanh lên, quẹt chứng minh thư!”
Sau khi quẹt thẻ, hệ thống hiện ảnh đăng ký. Thầy cô vội vàng so sánh khuôn mặt thí sinh, đối chiếu thông tin phiếu báo danh.
Mọi đều sốt ruột Anh, kiểm tra qua loa, ai phát hiện vấn đề, liền cho Anh , còn chỉ rõ hướng phòng thi.
Anh chạy về phía phòng thi, may mắn là trót lọt.
niềm vui kéo dài bao lâu, đến cửa phòng thi Anh mới phát hiện còn kiểm tra vân tay ngón cái.
Thầy cô trong phòng thi giục Anh nhanh chóng đặt tay lên thiết kiểm tra vân tay.
Anh xòe cả hai tay , đôi mắt đỏ hoe, giọng đáng thương: “Tay em bỏng ...”
Đó là sự thật.
Hôm đó, khi Anh nâng thanh thép nóng bỏng lên, đầu mười ngón tay đều phỏng rộp. Những vết sẹo đỏ au vẫn lành hẳn, đặc biệt là hai ngón cái, vân tay mờ.
Thấy vẻ ngần ngại của thầy cô, Anh sợ phát hiện, sợ đến mức nước mắt trào .