Vụ Án Giết Người Được Tiên Đoán Trong Truyện Tranh - Chương 124: Bức Tranh Thứ Hai
Cập nhật lúc: 2025-11-03 11:10:04
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiếc túi nylon đựng đồ ăn rơi xuống đất, Khâu Tùng chạy như điên sân .
Dựa ký ức, mò cửa xưởng trong làn khói đen mù mịt.
Trong ánh lửa, thấy một thanh thép hình tam giác lớn ngang mặt đất, cách cửa vài bước. Một đè thanh thép, bốc cháy, đang vùng vẫy trong tuyệt vọng.
Mặc dù gần như biến dạng , vẫn nhận đó là ai.
“Tóc Xoăn!” Anh hét lớn, bản năng lao tới dập lửa Tóc Xoăn, nhưng ngọn lửa bùng lên từ xăng dầu bao trùm Tóc Xoăn, thể dập tắt , lửa còn lan sang cả Khâu Tùng.
Anh kéo Tóc Xoăn , nhưng chân Tóc Xoăn đè chặt, thể kéo .
Anh cố gắng dùng tay nâng thanh thép lên, lòng bàn tay bỏng rát kêu xèo xèo, nhưng thanh thép khổng lồ vẫn hề nhúc nhích.
Bàn tay cháy đen của Tóc Xoăn đột nhiên nắm lấy ống quần . Tóc Xoăn , miệng mấp máy, phát tiếng rít:
“Tiểu Tùng, xin giả , lừa … Bà bệnh nan y, chỉ sống đầy một năm nữa… Mắt bà còn rõ nữa… Cậu chắc chắn thể lừa bà , chỉ một năm thôi, … xin … xin …”
“Không ! đưa ngoài!” Khâu Tùng gào lên với đôi mắt đỏ hoe.
Tóc Xoăn cầu xin, giơ hai tay về phía .
Trái tim Khâu Tùng chợt trở nên bình tĩnh.
, c.h.ế.t thì cùng c.h.ế.t, thể để Tóc Xoăn một đau đớn .
Anh tiến lên, ôm lấy bạn đang bốc cháy của .
Tóc Xoăn lợi dụng lúc cúi , dùng hết sức lực , đẩy mạnh về phía cánh cửa gần đó.
Cùng lúc đó, vụ nổ thứ cấp xảy , Khâu Tùng luồng khí đẩy bay, xuyên qua cửa căn phòng nhỏ, sập giường, chiếc ván giường lật úp che lên .
Cột lửa như một con thú đỏ rực, ngay lập tức xông từ cánh cửa nhỏ, nhưng ván giường chặn một chút.
Nếu cú chặn , chỉ một chốc thôi, thiêu cháy.
Anh lật chiếc ván giường đang cháy, đầu óc cuồng bò dậy, thấy phía bên cánh cửa nhỏ như một lò luyện.
Cơ thể còn nguyên vẹn của Tóc Xoăn chìm sâu trong lửa, còn cử động.
Khói dày đặc khiến Khâu Tùng gần như nghẹt thở, sức nóng như thiêu cháy thành tro bụi.
Anh , bỏ Tóc Xoăn, nhưng bản năng sinh tồn khiến lùi .
Anh nức nở, bò bằng tay chân sân, lăn lộn một vòng trong vũng nước đọng khi rửa xe, dập tắt ngọn lửa .
Anh thấy tiếng la hét chạy đến.
Anh nhớ lời của Tóc Xoăn: giả , lừa …
Anh c.ắ.n chặt môi, cuộn tròn run rẩy, lặp lặp tự nhủ: đừng đồng ý, đừng đồng ý. Khâu Tùng c.h.ế.t, sống là Tống Chu.
Người sống là Tống Chu.
là Tống Chu.
Phía , ngọn lửa dập tắt gần hết, lính cứu hỏa hiện trường phát hiện một t.h.i t.h.ể cháy đen.
Ông chủ Ngưu bệt đất gào : "Tiểu Tùng ơi! Tiểu Tùng ơi!"
— Tiểu Tùng còn, là Tống Chu.
Trong con hẻm, đang bò khẽ mấp máy môi, tự với .
Bóng dáng nhúc nhích, bò về phía đầu của con hẻm, lòng bàn tay bỏng m.á.u thịt be bét ấn xuống mặt đất.
Bò một lúc, từ từ dậy, bước về phía .
Vừa , bắt chước dáng và cử chỉ của Tóc Xoăn.
Một bước, hai bước, ba bước… mỗi bước một giống hơn.
Khi qua con hẻm dài hơn hai mươi mét, như linh hồn của Tóc Xoăn nhập .
Anh băng qua đường, dám đầu về phía hiện trường cháy hỗn loạn, thẳng đến căn nhà thuê của Tóc Xoăn và Thím Bảy.
Trước cửa nhà, đậu chiếc xe bán đồ ăn vặt "Bánh Đúc Thím Bảy".
Anh thấy Thím Bảy chống một cây gậy nhỏ, ở cửa, đôi mắt đục ngầu về phía ánh lửa một cách hoảng loạn.
Thím Bảy khối u trong não, chữa , cũng tiền chữa.
Trước đây bà bán bánh kếp, khi bệnh tình nặng hơn, mắt dần rõ, thể bánh kếp nữa, nên mới chuyển sang bán bánh đúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/vu-an-giet-nguoi-duoc-tien-doan-trong-truyen-tranh/chuong-124-buc-tranh-thu-hai.html.]
Khi , bà thể thấy hình dáng nhưng rõ mặt.
Trong tầm mờ ảo của bà, bà bắt một bóng lưng về phía ánh lửa.
Dáng và bước đó, bà nhận ngay lập tức.
"Tóc Xoăn! Con cuối cùng cũng về , thấy tiếng nổ, sợ c.h.ế.t khiếp! Con chứ?"
Anh cách Thím Bảy vài bước, mở miệng : "Con … ."
Thím Bảy kinh ngạc: "Sao giọng khàn đặc thế?"
"Giúp dập lửa, khói hun."
"Ôi, thằng bé ! Có thương ở ?" Thím Bảy mò mẫm tiến lên, chạm .
Anh lùi một bước: "Không thương. Người con tro, đừng bẩn tay."
"Không thương là . Cháy ở ?"
"... Tiệm sửa xe."
Sắc mặt Thím Bảy đổi: "Tiểu Tùng và chú Ngưu của con chứ?"
"Không . Họ ở bên trong."
"À, thì , thì ."
"Mẹ ơi, con mệt , con ngủ đây."
"Ừ, mau ngủ con. Tối nay bánh đúc nữa, cả nhà ngủ sớm."
Một bên căn nhà nhỏ là giường của Thím Bảy, bên dùng gạch kê một tấm ván gỗ, đó là giường của Tóc Xoăn.
Trên bàn nhỏ đầu giường, đặt điện thoại của Tóc Xoăn.
Tóc Xoăn và dùng chung một chiếc điện thoại, để tiện sử dụng, nó luôn để ở nhà.
Trên điện thoại, tài khoản WeChat "Bánh Đúc Thím Bảy" tin nhắn cuối cùng gửi là tin nhắn thoại gửi cho "Tiểu Tùng".
Dưới điện thoại, đè một tờ giấy khen.
Anh thoáng thấy ảo giác.
Anh tưởng tượng Tóc Xoăn dùng điện thoại chụp ảnh tờ giấy khen, gửi cho , gửi tin nhắn thoại, đó vui vẻ chạy cửa.
Anh há miệng, gọi Tóc Xoăn — mau về , đừng .
Bóng dáng Tóc Xoăn tan biến như khói ở cửa.
Anh thất thần, dám chạm chiếc điện thoại, như thể chạm sẽ xóa dấu vết cuối cùng mà Tóc Xoăn để .
Anh từ từ bò lên giường ván gỗ, kéo chiếc cặp sách của Tóc Xoăn đặt ở đầu giường chăn, ôm chặt lấy.
Trong cặp sách của Tóc Xoăn sách giáo khoa, văn phòng phẩm và giấy tờ tùy của Tóc Xoăn.
Từ nay về , tiếp nhận tất cả những thứ , sống Tóc Xoăn.
Nước mắt lặng lẽ thấm chăn của Tóc Xoăn.
...
Một chiếc chăn ném lên Tống Chu, dày nặng, suýt chút nữa ngã xuống ghế xe.
Ông chủ Ngưu : "Cậu ngủ tạm chiếc xe nát , đừng để cảnh sát bắt khi ngoài. sợ trộm sắt phế liệu của , định ở đây trông đêm. Hay trông , nếu thấy động tĩnh thì đừng ngoài, chỉ cần gọi điện cho là ."
Khóe miệng Tống Chu cong lên: "Được."
"Số điện thoại đổi, còn chứ?"
" nhớ mà."
"Được , về nhà đây, sáng mai mang cơm cho !"
Sau khi ông chủ Ngưu , Tống Chu ôm chăn ngẩn . Nhìn điện thoại, gần mười giờ.
Trước đây, mỗi khi trực đêm ở nhà, đến giờ đều gọi điện thoại chúc ngủ ngon cho Trần Hà.
Khi nhận , tay bấm điện thoại của Trần Hà.
Đã thành phản xạ điều kiện .